Lâu Lan Giai Nhân

Chương 8

Lâu lan giai nhân_

Hắn bởi vì nàng da thịt mềm mại thiếp xúc, cơ hồ muốn phát ra một tiếng thở dài. Đôi tay của nàng ấm áp qua lại chà lau lên người hắn, nhưng không có mang theo nửa phần dục niệm. Hắn hai mắt nhắm lại, cảm thụ được nàng chạm tới, dùng nước trong rửa sạch thân thể của hắn… So với vận rủi lúc trước nàng đối với hắn thật tốt như vậy cảm thấy đây không giống như là thật.

“Băng Nhi, thật không nóng sao?”Hắn cảm nhận được cổ họng bởi vì nàng đến gần mà trở nên khô khốc, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý địnhmà tái diễn vấn đề lúc trước, giống như là thợ săn cực kỳ có kiên nhẫn dụ dỗ con mồi vào trong bẫy.

Băng Nhi đỏ mặt lắc đầu, có chút khó khăn mà lau chùi khuôn mặt của hắn.

Khi hắn nhìn nàng, nàng có không biết làm sao mà hai gò má đã đỏ bừng, hai đôi mắt trong suốt không hoàn toàn né tránh, bộ dáng đơn thuần để cho hắncảm thấy hứng thú hơn.

“Không nóng.”Nàng kiên trì, trong lòng đã đập loạn, không rõ hắn tại sao muốn nhìn nàng như vậy. Nàng làm sai chỗ nào? Có phải đã lộ ra sơ hở gì hay không?

“Là sao?”Hắn nhăn đôi mày rậm,đôi mắt đen lóe ra vẻ tâm tình, tiếng nói đi theo đã giảm thấp xuống, bất quá lần nữa lấy ngữ điệu ôn nhu nói: ” Băng Nhi, mép tóc ta đang lúc có một nơi vết thương thật đau ngươi thay ta nhìn một cái được không?”Hắn nói lên yêu cầu.

Băng Nhi không chút nghi ngờ gì điểm cao mủi chân, quả nhiên khi vén mái tóc đen tán loạn của hắn thì nhìn thấy một vết thương do roi đánh thật dài.Nàng nhích tới gần hết sức, cơ hồ như rúc vào trong lồng ngực của hắn. Nàng chuyên tâm mà lau chùi, không có nhận thấy được hắn đang có mưu đồ khác mà nhích tới gần.

Hàn Chấn Dạ khẽ nheo lại mắt, nhìn cái cổ trắng nõn non mềm của Băng Nhi đang ở trước mắt, theo cử động chà lauhọăc xa hoặc gần, thỉnh thoảng trong khoảng khắc gần một chút, còn có thể lơ đãng mà ma sát đến môi của hắn.

Hắn phát ra âm thanh thấp trầm ngâm. hương thơm của Nàng giống hương thơm của Hoa, lại càng thêm phần mật ngọt. Mặc dù thân thể của nàng chỉ là đơn thuần gần sát, lại làm cho hắn hưng phấn đến cơ thể liền cứng ngắc.

Hắn không cách nào nhẫn nại nữa! Liền nghiêng mặt qua, lấy miệng sờ nhẹ cổ của nàng, tiếp theo lộ ra đầu lưỡi nóng rực mềm mại nhanh chóng theo đường cong cổ của nàng, tham lam mơn trớn lỗ tai nhạy cảm của nàng. Đầu tiên là khẽ cắn, tiếp theo hắn lớn mật hơn thăm dò vào trong tai của nàng, làm nàng phát ra sự run rẩy kịch liệt.

Thân mật tiếp xúc Như vậy chỉ ở trong chớp mắt, nhưng lại mãnh liệt giống như sét đột nhiên đánh trúng nàng.

“Ngươi!”Nàng vừa sợ vừa thẹn vừa giận, hắn hành động vô lễ. Băng Nhi bản năng phản ứng kịch liệt như có lửa dâng lên kiểm soát bề ngoài mềm mại của nàng.Không chút nghĩ ngợi liền cho hắn một cái tát. Một cái tát kia nàng dùng hết tất cả khí lực, thanh âm thanh thúy vang dội, ở trong địa lao quanh quẩn không dứt.

Tay của nàng nhanh chóng lau đi chỗ hắn lúc trước liếm qua. Đầu lưỡi nóng rực của hắn quét qua xúc cảm như vậy tăng vọt giống như là dùng đầu lưỡi thay nàng in dấu. Nàng hoàn toàn không nghĩ tới hắn là bị trói ở trên tường nhưng vẫn là có thể đùa giỡn phụ nữ như vậy.

Hàn Chấn Dạ má bị nàng đánh, trên gương mặt truyền lại đau đớn làm cho hắn nhăn tít chân mày. Tròng mắt đen bên trong nhưng không có nửa phần tức giận, hắn chậm chạp xoay đầu lại, đánh giá Băng Nhi trong lúc tức giận nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn xinh đẹp động lòng người.

“Băng Nhi, ngươi cũng đã biết chưa từng có người nào giám đánh ta nhu vậy?”Hắn không giận mà ngược lại cười, cả người như cũ bộ dạng vô cùng mị hoặc làm cho hắn thoạt nhìn còn nguy hiểm hơn mấy phần.

Vốn cho là nàng nhiều lắm là bị cử chỉ của hắn dọa cho sợ hãi, có lui ở một bên phát run hoặc là nhìn hắn mà rơi lệ. Mà hắn trăm triệu không nghĩ tới, nàng thậm chí có lá gan lớn như vậy dám động thủ trừng phạt hắn không phục. Chẳng lẽ mình nhìn sai tiểu nữ nhân này mặc dù tinh tế lại giống hắn, người như nàng con dân sa mạc mới có tính cách kiên cường như vậy!
Bình Luận (0)
Comment