Lấy Chồng Bạc Tỷ

Chương 998

Thời tiết mới chỉ tháng tư, nhiệt độ Giang Bắc đã rất cao, người đi đường mặc quần đùi, con gái mặc váy ngắn tùy ý có thể thấy được, khiến thành phố Giang Bắc mỹ lệ lại thêm một phần phong cảnh mỹ lệ.

Nhãn hiệu thời trang JL nổi tiếng quốc tế tuyên bố sản phẩm thời trang mới, năm nay liền chọn ở thành phố Giang Bắc mỹ lệ mà đầy sôi động này.

Nguyên nhân là vì những năm gần đây Giang Bắc vẫn dẫn đầu làn sóng của thế giới thời trang, gần đây trên thị trường quốc tế không ít nhà thiết kế ưu tú đều đi ra từ Giang Bắc.

Tin tức công ty JL có ý định tới thành phố Giang Bắc giới thiệu sản phẩm mới vừa truyền ra, các doanh nhân lớn của thành phố Giang Bắc đều muốn hợp tác với JL, vô cùng có khả năng mà tranh thủ cơ hội tài trợ.

Những năm qua sản phẩm của công ty JL có tiếng đảm bảo chất lượng, có thể hợp tác với công ty này, không chỉ có thể kiếm tiền, còn có thể thu được danh tiếng thực sự, một công đôi việc, thật sự là chuyện tốt đương nhiên mọi người đều muốn dính một chút.

Thế nên lần công bố sản phẩm này chuẩn bị vô cùng thuận lợi, không chỉ có chọn được vị trí thật tố, còn chiếm được mấy công ty tài trợ có danh tiếng.

Ngày công bố là ngày mai, sáng sớm Giang Nhung sẽ đến hiện trường bắt đầu chuẩn bị, đương nhiên ngoài bà còn có một người khác phụ trách – Lương Thu Ngân.

Chuyện công bố, Giang Nhung gần như không cần tốn nhiều công sức, công việc của bà chủ yếu vẫn là phụ trách vẽ bản thảo thiết kế cho ý tưởng trong đầu mình, chính là nhà thiết kế lớn được nói tới.

Công ty kinh doanh mở rộng một mảng này, Lương Thu Ngân từng có kinh nghiệm, bởi vậy vẫn để bà ấy phụ trách.

Đặc biệt là Lương Thu Ngân tính tình phóng kháng lại hiểu tiến lui, vì công ty JL có thể mở rộng mà cống hiến vô cùng lớn.

Từ nhiều năm trước, Giang Nhung và Lương Thu Ngân chính là một phụ trách thiết kế, một phụ trách kinh doanh quản lí, hai người kết hợp cọ sát ra tia lửa không giống nhau.

Sau này, tác phẩm thiết kế của Giang Nhung ngày càng nổi tiếng trên trường quốc tế, vì thế bà lôi kéo Lương Thu Ngân cùng nhau gây dựng sự nghiệp.

Lương Thu Ngân người này, đời này ngoài người nhà mình ra, yêu thương nhất chính là Giang Nhung… Nếu như miễn cưỡng muốn đem ra so sánh, vị trí của Giang Nhung trong lòng bà còn có thể xếp hạng phía trên Trình Chí Dũng.

Vì chuyện này, Trình Chí Dũng cũng từng không chỉ một lần tức giận Lương Thu Ngân.

Sau đó, ông ta không có cách nào thay đổi tâm tư Lương Thu Ngân, cũng đành bị động tiếp nhận vị trí của mình.

Giang Nhung để Lương Thu Ngân cùng gây dựng sự nghiệp với mình, năm đó tay trắng gây dựng sự nghiệp, Lương Thu Ngân đều có thể làm việc nghĩa không chùn bước mà đi theo Giang Nhung, huống chi hiện tại hai người đã có tài chính và kinh nghiệm, Lương Thu Ngân nghe Giang Nhung nói chuyện, lập tức đập bàn đồng ý.

Vì vậy, hai người bọn họ cùng nhau sáng lập công ty JL, viết tắt chính là công ty trách nhiệm hữu hạn thiết kế thời trang JL, một công ty thiết kế thời trang hàng hiệu không ngừng phát triển.

“Giang Nhung, công bố sắp bắt đàu, cậu thân là vai chính trong buổi công bố, cậu còn muốn trốn ở phòng nghỉ ngơi làm gì?”

Mặc kệ bao nhiêu năm trôi qua, Lương Thu Ngân vẫn không thay đổi được phong cách làm việc mạnh mẽ vang dội của mình, vừa vào phòng mặc kệ Giang Nhung đang làm gì liền bùm bùm nói một tràng với Giang Nhung.

“Cậu đợi tới thêm một lát.” Giang Nhung giơ tay nhìn đồng hồ, bây giờ cách thời gian chính thức bắt đầu buổi công bố còn mười phút, bà không có thời gian trì hoãn nữa, nhưng bà nhất định phải đợi.

“Đang đợi ngài Trần sao?” Người có thể khiến Giang Nhung bỏ công việc một bên để chờ, ngoài người đàn ông Trần Việt kia, Lương Thu Ngân không nghĩ ra người thứ hai có thể làm chuyện này.

Đừng nhìn bình thường thật giống như tổng giám đốc Trần cưng chiều vợ, thế nhưng Lương Thu Ngân biết, tầm quan trọng của Trần Việt đối với Giang Nhung, chính là mạng của Giang Nhung.

“Tất cả mọi người đều đến đông đủ, anh ấy còn chưa đến. Người đàn ông Trần Việt này từ trước tới nay luôn đến đúng giờ, trước đây chưa từng đến muộn.” Giang Nhung từ cửa sổ ngắm xuống, hi vọng có thể nhìn thấy Trần Việt từ trong đám người, nhưng người đi tới đi lui bên dưới, lại không có Trần Việt bà đang chờ.

Nhìn thấy Giang Nhung sốt ruột, Lương Thu Ngân nhanh chóng vỗ vai Giang Nhung, an ủi: “Cậu gọi điện thoại cho anh ta xem? Hay là gọi hỏi một chút?”

Được Lương Thu Ngân nhắc tỉnh, Giang Nhung mới chậm chạp nghĩ đến còn có thứ đồ chơi điện thoại này.

“Ôi, tớ vậy mà lại quên dùng điện thoại gọi cho anh ấy.” Cũng không biết vì sao, chỉ cần là chuyện liên quan đến Trần Việt, Giang Nhung đều hồ đồ.

Giang Nhung lập tức cầm điện thoại lên bấm số Trần Việt, rất nhanh người bên kia liền nhận, ống nghe điện thoại truyền đến giọng Trần Việt vẫn lạnh như cũ: “Có chuyện gì sao?”

Nhiệt tình tăng vọt của Giang Nhung trong nháy mắt đã bị tiếng nói lạnh lùng của Trần Việt hủy hết, bà dừng một chút, nói: “Anh có rảnh không?”

Giọng bình tĩnh mà lạnh nhạt của Trần Việt lần thứ hai truyền qua ống nghe điện thoại: “Đang bàn luận một hạng mục, hôm nay có lẽ về nhà muộn một chút.”

“Nha, vậy anh làm việc đi.” Nghe ông nói đang họp, Giang Nhung chỉ cảm thấy trong lòng thật lạnh lẽo, chưa từng vắng một buổi công bố nào của công ty JL, ông lại quên mất chuyện này.

Bà một mực chờ đợi ông, ông sao có thể quên chứ?

“Nhung Nhung lớn, sao vậy?” Nhìn thấy sắc mặt Giang Nhung không dễ nhìn, Lương Thu Ngân lập tức đưa tay thăm dò trán bà: “Không phải hai người cãi nhau đấy chứ?”

“Cãi nhau?” Giang Nhung suy nghĩ một chút, chẳng lẽ mấy ngày trước bà đến Thịnh Thiên xem Trần Nhạc Nhung bị ông dắt đến văn phòng kia chọc giận ông sao?

Không phải chứ?

Người đàn ông Trần Việt này nếu như giận bà, nhất định sẽ chưng một khuôn mặt thối cho bà xem, nhất định sẽ cho bà biết bà đã chọc giận ông rồi.

Người đàn ông Trần Việt này chính là một người đàn ông cao lãnh lại kiêu ngạo như vậy.

“Nhung Nhung lớn, có phải cậu quên nói cho ngài Trần chuyện công bố rồi không?” Lương Thu Ngân suy nghĩ một chút, lại hỏi.

“Tớ phải nói cho anh ấy biết sao?” Nhưng năm qua, hằng năm JL đều mở buổi công bố sản phẩm, Giang Nhung chưa từng nói với Trần Việt, nhưng Trần Việt chưa bao giờ vắng mặt.

Cho dù ông bận rộn thế nào, ông cũng dành chút thời gian tới tham gia, từ khi bọn họ sáng lập công ty thời trang JL đến nay, mười mấy năm, Trần Việt chưa bao giờ vắng mặt.

Cũng bởi vì Trần Việt chưa từng vắng mặt, trong lúc vô tình, Giang Nhung đã xem chuyện ông đến tham gia buổi công bố của JL như chuyện đương nhiên.

Tối qua, bà còn trưng cầu chút ý kiến của ông, ông cũng nghiêm túc cho bà ý kiến, lúc ấy bà đều không mời ông tham gia.

“Tớ nói Giang Nhung, đầu cậu bị lừa đá sao? Anh ta là người đàn ông của cậu, nhưng không phải con giun trong bụng cậu, cậu không nói với anh ta, làm sao anh ta biết cậu hi vọng anh ta tham gia chứ?”

Người phụ nữ Lương Thu Ngân này không hổ là bạn thân của Giang Nhung mấy chục năm, mắng Giang Nhung mỗi câu đều có thể mắng đến đúng, giống như phủ đầu Giang Nhung cho một gậy.

“Tớ biết rồi.” Giang Nhung cảm kích nhìn Lương Thu Ngân một chút, lần thứ hai cầm lên điện thoại gọi cho Trần Việt, lần này sau khi bấm số, Giang nhung mở miệng trước nói: “Ngài Trần, hôm nay là buổi công bố sản phẩm mới của công ty em. Nếu anh xong việc rồi, anh có thể tới xem không?”

“Em nói xem?” Tiếng nói trầm thấp quyến rũ của Trần Việt vang lên, nhưng lần nãy cũng không phải từ ống nghe điện thoại, mà ở sau lưng Giang Nhung.

Ông đã từng nói với bà, lúc bà cần ông, chỉ cần bà quay đầu lại, thfi bà liền có thể nhìn thấy ông.

Những năm qua, ông chưa bao giờ nuốt lời.
Bình Luận (0)
Comment