Lấy Mạng Huyền Học Ốm Yếu Đại Lão Bạo Hồng Toàn Võng (Dịch Full)

Chương 152

Unknown Chương 152

“Những người khác trong chúng tôi đều còn ổn, chính là có hai vị khách mời……”

Cảm động giống như tìm thấy được thân nhân thất lạc nhiều năm của chính mình, Tả Dương Băng kích động mà cùng phía chính phủ báo cáo tình huống hiện tại.

Thành thật mà đem tình huống của An Hòa Thạc và Giang Hùng báo cáo tường tận, được đến tin tức phía chính phủ đang nổ lực tìm kiếm, nhất định sẽ mau chóng cứu viện bọn họ, chẳng sợ còn chưa có nhìn thấy kết quả gì thực tế nhưng mọi người cũng an tâm không ít.

Lúc này, đều đã có thể duy trì liên hệ! Vậy cách thời gian đi ra ngoài còn xa sao!

“Hiện tại, các người lên ngồi cùng một chiếc xe, mang theo di động, bộ đàm vô tuyến, la bàn... Một lần nữa xuất phát, mô tả cảnh tượng dọc theo đường đi cho cho chúng tôi nghe. Chúng tôi sẽ thử tìm xem có cách nào ra khỏi đó hay không.”

“Đối chiếu la bàn với vị trí của các ngôi sao trên bầu trời, lại thử tìm một ít cục đá hoặc vải vụ ném về phía sau xe, cách một khoảng thời gian quay lại nhìn xem xe có chạy theo hướng thẳng tắp như cũ hay không...”

Dưới sự hướng dẫn của chuyên gia, mọi người nhanh chóng cố gắng thoát khỏi nơi xa lạ kì quái này lần nữa, nhưng lúc này bọn họ đã không còn ủ rủ như trước mà tràn đầy cảm giác an toàn!

Có phương hướng chính là chuyện tốt!

Những người còn lại vẫn như cũ ngồi tại chỗ chờ đợi tin tức, trong đó có Diệp Càn đang mơ mơ màng màng sắp ngủ.

Anh ta phát sốt, nhiệt độ cơ thể càng ngày càng cao, thuốc bác sĩ cho anh ta uống không có hiệu quả nhanh như vậy.

Tinh thần Diệp Càn uể oải, hai mí mắt trên dưới nhịn không được mà đánh nhau, trong đầu như có một cái thanh âm không ngừng khuyên anh ta ngủ đi ngủ đi.

Thật sự mệt mỏi quá.

Trong bóng đêm, Từ Thương không biết khi nào đã ngồi xuống bên cạnh Diệp Càn mà anh ta một chút cũng chưa hề phát giác.

Nhìn Diệp Càn hồi lâu, Từ Thương đột nhiên vươn tay, như là muốn lôi kéo thảm lông trên người anh ta, phòng ngừa anh ta bị cảm lạnh.

“Cậu muốn làm cái gì?”

Diệp Càn giãy giụa mở mắt ra, cuối cùng anh ta cũng nhớ tới câu nói quan trọng nhất kia.

“Né xa khách mời của anh ra, bằng không anh sẽ trở nên càng ngày càng xui xẻo.”

Giọng nói của cô gái xa xăm, tràn đầy thâm ý, vang vọng trong đầu Diệp Càn làm anh ta cảm thấy thanh tỉnh không ít, giống như mở ra được đường ra tối tăm! Cũng kịp thời phát hiện Từ Thương sắp duỗi tay chạm vào mình!

“Tôi sợ anh cảm lạnh, bèn giúp anh kéo thảm lông lên.”

Từ Thương nhẹ nhàng nói, chỉ là gương mặt thành thật kia ở trong mắt Diệp Càn đột nhiên trở nên có chút hương vị khó tả.

Từ Thương thoạt nhìn không quá thích hợp.

“Đừng chạm vào tôi.”

Diệp Càn dùng sự tỉnh táo còn sót lại điên cuồng tự hỏi, có phải hay không từ lúc bắt đầu tiếp xúc đám người Từ Thương anh ta liền trở nên xui xẻo.

Cùng bọn họ ở chung thời gian càng lâu, tính cách cùng nguyên tắc xử sự của chính mình cũng ngày càng thay đổi.

Với tính cách của Từ Thương cùng lần phát sóng trực tiếp xấu hổ trước đó, chắc chắn anh ta không có khả năng lại đây giúp mình kéo cái chăn gì đó. Hơn nữa, vừa mới cái chăn trên người Diệp Càn hoàn toàn không có vấn đề gì!

Anh ta muốn làm cái gì!

Vì cái gì tiếp xúc với khách mời, chính mình sẽ càng ngày càng xui xẻo!

Ngay khi Từ Thương mặc kệ sự cự tuyệt của anh ta, kiên quyết muốn duỗi tay chạm vào Diệp Càn, thì ở thời khắc nguy cấp nhất anh ta nghĩ tới tin tức mấu chốt.

Vô số mảnh rác rải rác rốt cuộc tập hợp hoàn chỉnh!

Những gì hôm nay anh ta mắng An Hòa Thạc, giọng điệu tương tự đã từng xuất hiện trong tiểu thuyết của Từ Thương!

Theo thông tin, chính mình cùng Từ Thương sinh cũng ngày cùng tháng cùng năm, tổ chương trình còn trêu ghẹo qua chuyện này, nói bọn họ nhất định phải hợp tác với nhau.

Cho nên, phải chăng có khả năng Từ Thương đã động tay động chân gì đó lên người mình! Anh ta vẫn luôn che giấu cho đến thời điểm này mới lộ chút dấu vết!

Không phải vô duyên vô cớ mà mình xui xẻo!

Mà là bị tính kế!


Bình Luận (0)
Comment