"Cứ việc làm đi, các cậu chỉ cần nhọc lòng có thể điều tra rõ vụ án hay không, có thể cho nạn nhân cùng công chúng một lời công đạo hay không! Những việc khác không cần nghĩ nhiều. Trình tự thẩm vấn bình thường, toàn bộ quá trình đều có ghi âm, theo dõi không có một chút vấn đề! Nếu có người muốn gây chuyện, bảo bọn họ cứ việc đến tìm tôi!"
Nghe được lời nói mạnh mẽ, dứt khoát của cục trưởng, cấp dưới tự nhiên cũng nhiệt tình mười phần, lập tức kính chào ông ta rồi lại tiếp tục trở về làm việc.
Trương Hưng Xương nói xong lời này, xem một chồng tài liệu báo cáo mới được trình lên, thở sâu một hơi rồi nghiêm túc nhủ thầm bản thân nhịn xuống, nhịn xuống!
Ngàn vạn lần không thể có ý tưởng nhặt của hời, càng không thể có ý tưởng mời Lâm Lạc Dao về làm cố vấn đặc thù cho cục cảnh sát của bọn họ được! Pháp luật là nguyên tắc duy nhất, khắc chế tham lam cùng lười biếng, vẫn là thành thật kiên định mà thực hiện lưu trình phá án bình thường đi!
Lâm Lạc Dao ngồi trên xe lăn được đẩy ra khỏi tòa nhà, Cố Sướng quan sát đến chân cô đã hoàn toàn dừng lại động tác khi nãy, an tĩnh ngồi, liền mở miệng hỏi: "Cô cảm thấy đôi chân không thoải mái sao?"
Lúc trước, rõ ràng có thể đi được bình thường.
Lần đầu tiên trong đời này ngồi xe lăn, cảm thấy không tệ lắm Lâm Lạc Dao suy nghĩ một lát: "Tạm thời không khỏe."
Các chỉ số thân thể này thật bình thường so với thân thể lúc trước của Lâm Lạc Dao, có thể nói khác nhau như trời với đất. Linh hồn của cô khôi phục càng nhiều sức mạnh, lại sẽ càng giảm đi khả năng tương thích với thân thể này.
Nếu dùng ngôn ngữ tuổi trẻ của thời đại này nói thì đại khái là phần cứng không mang nổi phần mềm?
Cố Sướng nhìn thân thể của Lâm Lạc Dao không tốt lại không có bao nhiêu tự giác, nghiêm túc lo lắng việc người nào đó có thể còn trẻ mà chết sớm hay không.
Đối với bản thân mình sống bao lâu cũng không sao cả, lần đầu tiên trong đời Cố Sướng gặp được người thần kỳ, chứng kiến sự kiện thần kỳ như vậy cũng khó được sinh ra ý tưởng lỡ như Lâm Lạc Dao bị bệnh chết sớm thì thật sự có chút đáng tiếc.
"Tôi đều chuyển giao hết công tác trong tay. "
Anh tinh tế ôm cả người lẫn xe lăn vào xe của mình, mà Lâm Lạc Dao lại đem tay vòng lấy cổ anh, tự nhiên mà tiếp nhận sự hầu hạ đúng chỗ này.
Bế cô lên trong nháy mắt, Cố Sướng lại ngửi được kia mùi hương quen thuộc. Thoáng nghe như là mùi gỗ, thực vật thân thảo phát ra mùi hương thoang thoảng, cổ xưa mà u tĩnh. Lại ngửi thêm thì hương vị kia hơi thay đổi, mang theo một chút chua, ngọt nị và quyến rũ. Mỗi lần, anh bước vào phòng bệnh của Lâm Lạc Dao đều sẽ ngửi được.
Nghe được Cố Sướng bảo đã chuyển giao công việc trong tay, Lâm Lạc Dao nhẹ nhàng đánh giá anh vài lần.
“Anh đây là —— muốn làm trợ lý chuyên môn cho tôi?”
Vốn dĩ Cố Sướng cũng chưa nghĩ ra chức vị của chính mình, nghe cô nói liền nhanh chóng gật đầu. Trải qua một khoảng thời gian tiếp xúc, anh xác định nhân sinh đại khái chỉ có cơ hội lúc này mới có thể gặp được người như vậy.
Anh muốn đi theo cạnh cô, đi xem một cái thế giới thần kỳ mà bản thân chưa bao giờ phát hiện, cảm thụ đến những thứ hoàn toàn khác biệt.
“Sau này, cô chính là cố chủ* của tôi.”
**| Cố chủ: Người bỏ tiền mướn người khác làm việc cho mình.|
“Tôi sẽ không yêu cầu bất cứ thứ gì từ cô, yêu cầu duy nhất chính là đi theo bên cạnh cô.”
Anh nghiêm túc mà nhanh chóng nhập vai vào nhân vật, bay nhanh suy xét làm thế nào để đề cao sinh hoạt trước mắt của Lâm Lạc Dao, cảm thụ phát sóng trực tiếp, thế cô giải quyết tất cả vấn đề có thể giải quyết, chứng minh giá trị bản thân.
Cố Sướng nhớ rõ tất cả những sở thích của Lâm Lạc Dao, cô chỉ bằng lòng ăn đồ ăn thuần thiên nhiên phẩm chất cao, không thích uống bất kì đồ uống nào, so với ẩm thực thường ngày càng thiên vị nước thuốc bổ sung năng lượng nấu từ các loại dược liệu quý hiếm.
Anh đã học thuộc lòng phương thuốc, tài sản trong tay cũng đổi thành mấy cửa tiệm dược liệu lớn từ nam ra bắc.
Dường như cô không hề có ham muốn ăn uống như người bình thường, ngược lại cực kỳ mẫn cảm đối với thực phẩm chứa hóa chất, sẽ yêu thích những động vật nhỏ đáng yêu……