Lấy Mạng Huyền Học Ốm Yếu Đại Lão Bạo Hồng Toàn Võng (Dịch Full)

Chương 219

Unknown Chương 219

Trước đó Cố Sướng nhận thấy được trong phòng bệnh khả năng có một sự tồn tại khác, cuối cùng cũng thông qua Tiểu Viên biết được tất cả chuyện xưa đã xảy ra.

Lâm Lạc Dao nhìn hai chân của mình, bỗng nhiên ngẩng đầu hỏi Cố Sướng: “Hai kho thuốc anh mua lúc trước ở đâu?”

Cố Sướng nói địa chỉ cụ thể, kho thuốc ở một thành phố phía bắc, đất nơi đó đặc biệt thích hợp cho sự sinh trưởng của các loại dược liệu quý hiếm, cũng bởi vậy trở thành “vùng đất dược liệu”, dược liệu tốt nhất, hiệu quả nhất đều có thể tìm được ở đó.

“Chúng ta qua đó dạo một vòng đi.”

Lâm Lạc Dao đối với Cố Sướng đang chuẩn bị thu dọn đồ vật sang phòng bên cạnh nghỉ ngơi mở miệng nói, có chút đột ngột, nhưng cũng không hẳn là đột ngột.

Hiện giờ, cô có thể tự luyện chế đan dược chất lượng cao cũng như càng thích hợp với mình.

Không sai, khi cơ thể có thể đi lại cô không đi đâu cả mà ở trong phòng bệnh, phát sóng trực tiếp là phương thức giao lưu, tiếp xúc với bên ngoài.

Bây giờ, thân thể xuất hiện vấn đề, ngược lại cô lại muốn ra ngoài đi một chút.

Thoạt nhìn, Lâm Lạc Dao thực sự là có chút nổi loạn.

Nhưng mà, đề nghị này nghe phiền toái lại không đáng tin cậy nhưng lại nhanh chóng nhận được tán đồng, Tiểu Viên cùng hệ thống cũng đã sớm muốn ra ngoài đi dạo!

Đã đi qua rất nhiều nơi điều mà Cố Sướng nghĩ chính là, nếu tương lai không chỉ là chân ——

Trực tiếp xem lần trị liệu này định nghĩa vì phương pháp trị liệu tĩnh dưỡng lần đầu tiên “Mọi người” nhanh chóng hành động.

Xét đến tình trạng sức khỏe của Lâm Lạc Dao, cần phải sắp xếp hành trình chu đáo, đội ngũ chữa bệnh còn phải đuổi kịp, cố gắng để cô ngắm được nhiều cảnh đẹp, hưởng thụ nhiều một ít vui sướng.

Đội ngũ bác sĩ còn chưa có kết quả cho cuộc thảo luận, bệnh nhân lại đột nhiên đưa ra yêu cầu muốn ra ngoài tĩnh dưỡng, làm bọn họ há hốc mồm. Cố tình tất cả mọi người lại tỏ vẻ nghe theo ý muốn của người bệnh! Thậm chí người được chính phủ sắp xếp lại đây cũng giống nhau.

Tất cả, chỉ nghe theo cô.

Không qua mấy ngày, trạng thái của Lâm Lạc Dao cũng không tốt lắm, tin tức bệnh nhân muốn xuất viện cũng lén bị truyền ra ngoài, trong lúc nhất thời sóng ngầm cuồn cuộn.

Thân thể của cô có vấn đề, là xảy ra chuyện gì sao?

Xuất viện khẩn cấp như vậy là bởi vì sự việc quá lớn —— định ra mặt sao?

Cũng không quan tâm đến phỏng đoán của người khác, cảm thấy không sao cả, Lâm Lạc Dao đã mang theo nhóm tùy tùng nhỏ của mình bước vào chuyến du lịch đầu tiên ở thế giới này.

Trong tay Cố Sướng đã không có quá nhiều vốn lưu động nhưng sắp xếp một chiếc phi cơ riêng bay thẳng đến điểm đích thì không thành vấn đề. Chẳng sợ không có anh, cũng có không ít người giàu có xếp hàng bên ngoài bệnh viện chờ hộ tống vị “thần tiên nhỏ” này đi đến một chỗ tùy ý nào đó trên thế giới.

Nhưng Lâm Lạc Dao mười phần bình dân mà tỏ vẻ cô thấy trên mạng đang có phương thức lưu hành nhất du lịch bây giờ là xe lửa, lúc này cũng muốn trải nghiệm cảm giác ngồi xe lửa một lần.

Nhớ đến thời tiết thất thường gần đây, Cố Sướng nhanh chóng đặt bốn vé xe lửa đến thành phố Hồng Hàng vào chiều mai. Anh xử lý mọi việc vô cùng chu toàn.

Nhìn anh nghiêm túc và tinh tế như thế, hệ thống miễn cưỡng thấy anh thuận mắt một chút, xem như anh có ánh mắt biết đặt chỗ cho mình cùng Tiểu Viên. Hơn nữa mấy ngày nay đàn em mới nhận —— Tiểu Ninh cũng hết lời khuyên nhủ nên hệ thống quyết định chung sống hòa bình với người trước mắt!

Thời gian xuất phát thực nhanh đã đến, đồng hành cùng bọn họ còn có một bác sĩ và một vệ sĩ.

“Xin chào mọi người, lại gặp nhau rồi! Hôm nay chỉ phát sóng một chút thôi, tôi phải lên xe rồi, không sai tôi chuẩn bị đi quay chặng tiếp theo của chương trình, mọi người nhớ đón xem nha!”

Một cô gái trẻ mũm mĩm, tay cầm cái giá cố định điện thoại đang phát sóng trực tiếp hành trình tiến vào nhà ga xe lửa của mình. Cô gái tươi cười mà chào hỏi người xem, thành thạo mà show trọn khuôn mặt tròn trĩnh đáng yêu của mình trong màn ảnh, nói tập tiếp theo của chương trình nhất định sẽ rất hay, rất kích thích, mọi người nhất định phải xem!

“Vậy phát sóng trực tiếp thêm nửa tiếng nữa đi, chủ yếu là xe lửa cũng không có gì để quay, tôi sợ mọi người nhàm chán.”

Một tay Lý Điệp Mộng cầm vé xe lửa, một tay cầm thiết bị phát sóng trực tiếp chen chúc xuyên qua đám đông cuối cùng cũng tìm được toa xe của chính mình, vừa mới nói sợ khán giả xem nhàm chán thì chuyện thú vị đã đến rồi.


Bình Luận (0)
Comment