“Từ diện mạo, đến giọng nói, tuổi tác, lại tên là Khấu Thừa Chí thì trong hệ thống đăng kí khai sinh cả nước chỉ có một người, trạng thái của người đó là đã tử vong.”
Cảnh sát nhanh chóng tra nhân vật mục tiêu từ hệ thống nội bộ, bọn họ cảm thấy khiếp sợ khi nhìn vào thông tin của người này đặc biệt là tuổi tác thực tế của ông ta.
Thật sự có người có thể đoạt khí vận, sinh mệnh của người khác mưu lợi cho bản thân sao?
Càng khiến bọn họ không nghĩ đến chính là người này lại là đệ tử đã được đăng kí trong danh sách núi Tử Dương vài thập niên trước, nhưng hiện tại rõ ràng ông ta đã lầm đường lạc lối bước vào tà đạo!
Giờ phút này núi Tử Dương như muốn nổ tung, có người nhìn hình ảnh phát sóng trực tiếp nhận ra quản gia đúng là Khấu Thừa Chí trước kia! Sơn chủ, các trưởng lão cùng mấy đệ tử tinh anh nhất tất cả đều đang tụ tập lại, biểu cảm nghiêm túc.
Khấu Thừa Chí đã từng là một người đệ tử bình thường trên núi Tử Dương, hơn nữa tuổi của ông ta quá lớn nên trong những người ở đây cũng không có mấy người chân chính hiểu biết ông ta. Cuối cùng có vị trưởng lão tìm được người năm đó đã từng cùng ăn cùng ở với Khấu Thừa Chí, phải mất một khoảng thời gian mới biết được đại khái cuộc đời của Khấu Thừa Chí.
Khấu Thừa Chí xuất thân là một thiếu gia nhà giàu, nhưng sau khi được sinh ra không bao lâu gia cảnh liền sa sút. Không chỉ mất đi cuộc sống giàu có, nhà ông ta còn nợ không ít ở bên ngoài, sinh hoạt rất là gian nan.
Bởi vì sau khi sinh ra ông ta thì việc làm ăn của cha ông ta bị lỗ nặng nên ông ta không được cha mình yêu thương. Người mẹ xem như yêu thương Khấu Thừa Chí tin tưởng tuyệt đối con trai mình không phải là tên xui xẻo, đặt kì vọng rất cao vào ông ta. Bởi vì không thay đổi được thói quen sinh hoạt giàu có từ trước thường xuyên vì tiền bạc mà cãi nhau thậm chí vung tay đánh nhau với chồng, cuộc sống liền trở nên khó khăn.
Ngoài dự đoán chính là cuộc sống cãi vã, đánh nhau như vậy cũng không kéo dài lâu lắm. Năm Khấu Thừa Chí mười ba tuổi, cha của ông ta cùng người ta phát sinh tranh cãi ở bên ngoài bị đánh đến bị thương nặng, không lâu sau liền qua đời. Người mẹ không chịu nổi sự ra đi của người trụ cột trong gia đình, trong vòng nửa năm bà ta cũng qua đời để lại cô nhi là Khấu Thừa Chí.
Có thể là lúc đó Khấu Thừa Chí đã sinh ra oán hận đối với vận mệnh bất công, sinh ra sợ hãi đối với tử vong bởi vì đã chứng kiến sự ra đi của người thân.
“Ông ta nói với tôi, ông ta bị đói xỉu ở dưới chân núi, được trưởng lão Ô người đã qua đời nhặt về. Trưởng lão thấy ông ta biết ít chữ nghĩa, thân thế lại thê thảm liền nhận ông ta vào trong núi ở.”
Ông cụ đứng trong đại sảnh cổ kính kể lại câu chuyện ngày xưa một cách xúc động.
Danh tiếng của núi Tử Dương vang dội khắp cả nước, vài thập niên gần đây số người ở lại tu hành hoặc đến đây tu hành trong thời gian ngắn không có mấy trăm thì cũng có mấy ngàn, nhưng đại đa số người có cố gắng cùng cực cả đời thế nào đi chăng nữa thì vẫn như cũ là người bình thường. Bao gồm chính ông cụ hay Khấu Thừa Chí trước kia thậm chí những người được gọi là đệ tử tinh anh, trưởng lão ở đây có địa vị cao hơn không ít người cũng chỉ hiểu biết một chút về lý thuyết.
Ông cụ cũng không lên mạng, hiển nhiên không xem qua phát sóng trực tiếp gì đó, nhìn khuôn mặt già nua, khủng bố quen thuộc mà lại xa lạ kia trên màn ảnh mới hiểu tại sao ông cụ lại đột nhiên bị gọi đến đây.
Nghe bọn họ thảo luận không biết từ đâu mà Khấu Thừa Chí có được biện pháp quỷ dị, vi phạm đạo đức đến như vậy, thu lấy sinh mệnh của người khác để bản thân có thể sống lâu hơn thậm chí còn dùng khí vận của bọn họ để che đậy tội ác của mình, ông cụ không kiềm được mà mở to hai mắt.
Hóa ra, người thường cũng có thể làm được điều này sao?
Ông cụ vốn tưởng bản thân sống đến tuổi này đã xem như trường thọ nhưng khi thấy Khấu Thừa Chí còn lớn hơn mình mười mấy tuổi, trong lòng vô cớ nảy lên một cảm giác vô cùng hâm mộ.
Lúc này, rất nhiều người đều có suy nghĩ giống ông cụ.