“Nhưng chết tử tế không bằng tiếp tục sống. Chỉ cần có khả năng, tôi vẫn còn muốn sống lâu lâu dài dài.”
Khấu Thừa Chí vừa nói vừa lén lút sử dụng lá bài có địa vị tối cao dùng để khống chế tất cả các lá bài khác mà ông ta cẩn thận cất giữ bên người. Thông qua nó ông ta không hề cố kỵ mà điên cuồng hấp thụ tuổi thọ và khí vận trên người những người bị ông ta đánh dấu!
Hiện tại, thân phận cùng âm mưu của ông ta đã bại lộ, không cần thiết lại điệu thấp nữa, ngược lại ông ta muốn ép khô giá trị của tất cả các quân cờ, tăng mạnh trạng thái của bản thân lên mức cao nhất!
Chỉ cần còn núi xanh thì lo gì không có củi đốt, giữ được chính mình là quan trọng nhất!
Vợ của ông Cao vừa tỉnh lại còn cần ở lại bệnh viện theo dõi một thời gian. Trong phòng bệnh, bà ta đang nói chuyện cùng chồng thì bỗng nhiên cảm thấy trước mắt tối sầm.
Thân thể của bà ta lảo đảo, ông Cao vội vàng chạy đến đỡ bà ta lên, vừa lo lắng vừa hỏi bà ta bị làm sao vậy!
Nhưng bà ta chỉ là cảm giác được bản thân có chút không thoải mái, không lâu sau đó bà ta mở mắt nói với chồng: “Không sao đâu, có thể là có chút mệt mỏi.”
Chủ cửa hàng dược liệu ông Cao nhẹ nhàng thở ra, suy nghĩ về sau nhất định phải bồi bổ thân thể cho vợ thật tốt!
Đúng rồi, dược liệu mà vị đại sư thần bí, lợi hại kia yêu cầu cũng phải nhanh chân đưa cho cô mới được!
Thượng Lương khó có thể chịu đựng được thái độ của mấy người này xem anh ta như không khí, suy nghĩ người trên xe lăn không biết đã biết được chuyện của anh ta từ đâu, người phụ nữ bị
anh ta kiềm chế trong tay cũng đều nghe được. Anh ta chuẩn bị giết Lý Điệp Mộng trước thì bỗng nhiên có một lực lượng thần bí và quỷ dị bắt đầu không chút cố kỵ mà rút ra lực lượng toàn thân của anh ta!
Một Thượng Lương thân thể cường tráng, có thể đơn độc chặt một người trưởng thành thành từng mảnh lại bắt đầu đổ mồ hôi lạnh toàn thân, từ đầu đến chân đều bắt đầu tê dại. Đầu tiên, anh ta không có sức lực nắm lấy dao găm trong tay, sau đó hai chân xụi lơ trên mặt đất như là một bãi bùn lầy, miệng anh ta trở nên tái nhợt, khô khốc, thân thể cũng không ngừng run rẩy.
Anh ta nằm trên mặt đất, trước mắt xuất hiện mấy cái bóng chồng lên nhau, không cam lòng mà nhìn ông cụ và cô gái không tiện di chuyển rõ ràng có thể dễ dàng bị chính mình giải quyết, anh ta nghĩ thế nào cũng không ra tại sao những con người nhỏ yếu như họ lại có năng lực đáng sợ như vậy.
Giờ phút này, Thượng Lương nghĩ đến những người phụ nữ đã từng bị anh ta phanh thây, trước mặt anh ta bọn họ cũng giống như những con cừu non vô lực....……
Đồng thời ngã xuống còn có Lý Điệp Mộng nhưng cô ta chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, sau khi mềm như bông mà ngã xuống đất thì chỉ thoát lực mà không hề có cảm giác đáng sợ như Thượng Lương, đại não dần dần trống rỗng.
Khấu Thừa Chí vừa muốn nở nụ cười chuẩn bị hấp thụ tuổi thọ cùng khí vận của những người này, sau đó dùng chị em nhà họ Lâm ở ngoài cửa để uy hiếp Lâm Lạc Dao thả ông ta rời đi thì đột nhiên phát hiện bản thân không hấp thụ được bất cứ thứ gì!
Lại sờ vào lá bài thần thánh kia thì không thấy nó đâu nữa!
“Mày đã làm cái gì!”
Ông ta không quan tâm những chuyện khác duy chỉ khi bị mất lá bài thần thánh khiến Khấu Thừa Chí cảm thấy sợ hãi và vô cùng phẫn nộ! Sao cô dám động vào bài của ông ta!
Nhìn Khấu Thừa Chí hoàn toàn mất kiểm soát, Lâm Lạc Dao tùy ý vẫy vẫy lá bài mang tên Thần Minh trong tay, sau đó bảo hệ thống đặc tả vào màn ảnh—— lá bài bị cô xé thành hai mảnh.
Cô đợi lâu như vậy thật ra là vì muốn thăm dò rõ thẻ bài kia, sau đó giải quyết hoàn toàn nó.
Hiện giờ, đã đến lúc rồi.
Khấu Thừa Chí hoàn toàn hỏng mất khi trơ mắt nhìn thấy lá bài được toàn thế giới điên cuồng săn đón cứ dễ dàng như vậy bị xé nát, ông ta tự thôi miên rằng đó nhất định là thủ thuật che mắt của Lâm Lạc Dao. Lá bài vận mệnh lợi hại như vậy sao có thể dễ như trở bàn tay mà bị xé nát!
Nó là cỡ nào cường đại, là ý chí cùng của quý được thần minh chân chính lưu lại!