Dưới tình thế cấp bách, Lưu Nhu Nhã muốn gọi điện thoại cho Quách Diệp Lâm, hỏi anh ta hôm nay đi đâu! Người trong ảnh có phải là anh ta hay không!
Điện thoại di động lại đột nhiên hiển thị tên là văn phòng luật sư Kim Thành gọi tới, Lưu Nhu Nhã hiển nhiên đã không cách nào phản ứng hôm nay phát sinh nhiều chuyện như vậy rồi, tay nhanh hơn não tiếp nhận cuộc gọi này, đầu óc mơ hồ liền nghe thấy đối phương nói: "Cô Lưu, đã có người vì thanh toán tiền thuê luật sư cho cô rồi, kế tiếp có bất luận chuyện gì cô cũng đều có thể đến gặp chúng tôi để tư vấn."
“Hiện tại, cô nên bình tĩnh lại để đi đón con gái cô từ trong nhà trẻ ra.”
“Về phần những chuyện khác, cứ việc giao cho chúng tôi.”
Trở lại căn nhà rộng rãi thoải mái của mình, Hướng Dung miễn cưỡng ném túi xách sang một bên, tựa vào sô pha. Cô ta ngồi như vậy trong chốc lát, bỗng nhiên nhớ tới cái gì lại cầm điện thoại di động lên, gửi tin nhắn cho người nào đó.
【 Hôm nay đi khám thai, bác sĩ nói cục cưng rất khỏe mạnh. 】
Không đợi đối phương trả lời, cô ta liền đi tới toilet tẩy trang, chuẩn bị ngủ một giấc thật ngon.
Mang thai quả nhiên là chuyện rất vất vả, cô ta phải dưỡng thân thể cho tốt.
Ở đầu bên kia, Quách Diệp Lâm làm việc ở công ty phát hiện sau lưng giống như có người đang nhìn anh ta, quay đầu đi vừa lúc thấy hai đồng nghiệp lập tức che giấu mà làm bộ như nhìn thứ khác quay đầu trở về.
Anh ta cảm thấy có chút khó hiểu, nhưng cũng không quá coi trọng.
Công ty Quách Diệp Lâm làm việc là công ty con của một trong những xí nghiệp đứng đầu trong ngành nào đó, bình thường luôn tiếp nhận công tác bảo trì hậu kỳ liên quan đến nghiệp vụ của tổng công ty.
Tuy nói là công ty con, áp lực công việc cũng không nhỏ. Mấy ngày nay, bởi vì chuyện trong nhà tiến độ công việc trong tay Quách Diệp Lâm cơ hồ đình trệ lại, đã bị cấp trên nhắc nhở qua một lần. Hiện tại phải tranh thủ thời gian nhanh chóng kết thúc công việc lúc trước còn dang dở.
Nhưng rốt cuộc trong đầu anh ta chứa quá nhiều chuyện, ngồi trước máy tính nửa ngày, cũng không có làm ra bao nhiêu thành quả.
Quách Diệp Lâm không biết chuyện của mình và Hướng Dung còn có thể giấu diếm Lưu Nhu Nhã trong bao lâu nữa, nhịn không được bắt đầu suy nghĩ đến chuyện tương lai.
Nhu Nhã cùng anh ta bắt đầu yêu đương từ khi học đại học, đến bây giờ đã có mười năm tình cảm —— nghĩ đến trên người vợ mình đếm không hết khuyết điểm, nghĩ đến mấy năm nay vợ chồng cùng nhau sinh hoạt phát sinh các loại mâu thuẫn, bất mãn, rất nhanh Quách Diệp Lâm cho ra đáp án từ tận đáy lòng, kỳ thật đã sớm có đáp án rồi.
Anh ta đương nhiên là càng thích Hướng Dung nhẹ nhàng động lòng người lại trẻ tuổi xinh đẹp, cũng càng coi trọng đứa nhỏ trong bụng Hướng Dung.
Nhu Nhã bị bệnh, thậm chí còn phải cắt bỏ tử cung, vậy chính mình đưa ra ly hôn cũng là rất bình thường đi.
Làm gì có người đàn ông nào có thể chấp nhận một người vợ không có tử cung? Nghĩ lại cũng làm cho người ta cảm thấy chán ghét, ghê tởm, khủng bố!
Trong nhà phòng ở, xe đều viết tên của anh ta, tiền mượn để mua nhà cũng đã trả xong, mấy năm nay chính mình cũng không có bạc đãi vợ, Nhu Nhã cũng cảm thấy đủ đi.
Nếu sau này cô ấy thật sự còn có cái gì cần mình hỗ trợ, mình khẳng định cũng sẽ giúp đỡ. Nghĩ tới đây, Quách Diệp Lâm thật lòng cảm thấy chính mình không có làm sai chỗ nào cả, là Nhu Nhã cùng anh ta có duyên nhưng không có phận, duyên số vợ chồng đã hết.
Dựa vào ghế công học, Quách Diệp Lâm tiếp tục tưởng tượng: Nếu ly hôn, Nhu Nhã khẳng định muốn mang Nhạc Nhạc đi.
Nếu là lúc trước, có lẽ Quách Diệp Lâm còn có chút do dự. Dù sao Nhạc Nhạc cũng họ Quách, là giống nòi của anh ta, trực tiếp bị vợ mang đi sẽ rất mất mặt.
Nhưng trước mắt Hướng Dung cũng mang thai, gánh nặng xã hội bây giờ áp lực của hai đứa trẻ cũng rất nặng, nếu không chính mình vẫn nên đưa Nhạc Nhạc cho cô ấy, nhìn xem cô ấy nguyện ý đưa ra điều kiện gì.
Nghĩ tới đây, Quách Diệp Lâm hoàn toàn an tâm, sức lực dựa vào ghế biên độ càng lớn, dự định qua vài ngày liền cùng Lưu Nhu Nhã nói chuyện về việc giải phẫu và ly hôn.
Phục hồi tinh thần lại, anh ta lại phát hiện trên mấy vị trí làm việc ở phía sau, tựa hồ có người đang vụng trộm nhìn mình, phản ứng kỳ quái quái.
Trong lòng Quách Diệp Lâm hiện lên dự cảm không tốt lắm, chẳng lẽ công việc của mình lại bị lãnh đạo nói, vẫn là thành tích không tốt... Công ty sẽ không lại muốn giảm biên chế chứ!?