Lần này, Quách Diệp Lâm thật sự một câu cũng không nói ra được, anh ta như thế nào cũng không nghĩ tới trong tay vợ mình cư nhiên lấy được nhiều chứng cứ như vậy, ngây ngốc ngay tại chỗ.
“Nhu Nhã, em nghe anh giải thích.”
Anh ta gian nan nuốt một ngụm nước miếng, chỉ cảm thấy đại não thiếu dưỡng khí, tay chân tê dại, cuộc sống còn chưa bao giờ khó xử, khủng hoảng như thế. Tất cả đều hoàn toàn ngoài dự liệu của anh ta, khiến anh ta trở tay không kịp, căn bản không biết ứng đối như thế nào mới tốt.
“Những thứ này tôi đều xem xong rồi, anh xác định còn muốn giải thích với tôi sao?"
Nghe được giọng nói dịu dàng của Lưu Nhu Nhã, Quách Diệp Lâm cũng tự biết mình nghèo từ. Không giống Hướng Dung vừa rồi cũng không biết nội tình, vợ mình đã lấy được nhiều ghi chép nói chuyện phiếm như vậy, anh ta còn có thể nói cái gì. Mấy thứ này khẳng định không phải vừa mới chuẩn bị, mà là cô ấy đã sớm phát hiện, đáng thương chính mình còn chẳng hay biết gì.
Nhìn người vợ vừa quen thuộc vừa xa lạ, Quách Diệp Lâm không nghĩ ra tại sao Nhu Nhã lại là một người đáng sợ như vậy, có thể che giấu sâu như thế!
“Anh vẫn không thể đồng ý phân chia như vậy, nếu em muốn Nhạc Nhạc thì không có khả năng lấy đi nhiều tiền như vậy.”
"Cũng không thể lấy đứa nhỏ, rồi tiền em cũng đều cầm!"
Nghe được Quách Diệp Lâm còn muốn đem Nhạc Nhạc ra nói, sắc mặt Lưu Nhu Nhã cũng lạnh xuống, trực tiếp đem cái kia một chồng trò chuyện ghi chép hung hăng đập lên trên mặt của anh ta: "Anh còn có mặt mũi nhắc tới Nhạc Nhạc! Tôi cũng không dám cho con bé biết mình có người cha khốn nạn, ghê tởm như vậy!”
“Anh nghĩ xem tại sao thân thể của Nhạc Nhạc lại kém như vậy! Đều là bởi vì mẹ của anh! Mẹ của anh cho tôi ăn những đồ vật để sinh con trai!”
“Anh biết lúc trước bà ta cho tôi ăn thuốc chuyển thai là vật gì sao! Là sẽ làm cho thai nhi biến thành người song tính, sinh ra chính là người tàn tật, thậm chí là độc dược có thể trực tiếp tử vong!"
Thấy Quách Diệp Lâm vô cùng khiếp sợ, cô ấy tỏ vẻ mình đã sớm biết chuyện của bọn họ, cũng biết mẹ chồng mình ước gì đổi con dâu khác, biết người một nhà bọn họ có bao nhiêu ghê tởm!
"Mẹ anh lại còn dám chạy lên mạng xem bói, hỏi con dâu mình mang thai đứa này là nam hay nữ, kết quả đại sư người ta nói con dâu của bà ta căn bản không có mang thai!"
“Mấy năm trước, cha mẹ anh đều bị bệnh, công việc của anh lại bận rộn, là tôi bưng phân bưng nước tiểu, ngày ngày chăm sóc, lại không nghĩ nỗ lực nhiều năm như vậy vẫn không đổi được một chút tình cảm.”
“Cả nhà các người liên hợp lại gạt tôi!”
Bi ai mà thảm thiết nói xong hết thảy, Lưu Nhu Nhã mới chậm rãi bình tĩnh lại nói cho anh ta biết Nhạc Nhạc hiện tại đã bị mình mang đi. Nếu như anh ta muốn để chuyện ầm ĩ này cho mọi người đều biết, để cho vụ kiện ly hôn này đánh thêm vài năm, để cho toàn bộ công ty, thậm chí là các phương tiện truyền thông lớn đều đến xem gia đình khốn nạn này, cô ấy cũng nguyện ý phụng bồi.
Quách Diệp Lâm làm sao có thể để cho chính mình cả đời này đều bị dư luận hủy hoại, bị lời nói vừa rồi hoàn toàn dọa đến, còn muốn vãn hồi, nhìn sắc mặt vợ mình quyết tuyệt như vậy, ngay tại chỗ liền quỳ xuống trước mặt cô ấy!
“Nhu Nhã! Em tuyệt đối không được làm như vậy!”
“Em không thể hủy hoại anh! Không thể hủy hoại cha của Nhạc Nhạc!”
Rốt cuộc Quách Diệp Lâm cũng cảm thấy sợ hãi, trái tim anh ta nặng nề như bị đổ xi măng, đối với người vợ vốn rất dễ đắn đo cũng không dám thở mạnh, hiện tại chỉ cầu xin cô ấy tha thứ! Bảo cô ấy không nên làm ra chuyện ngu ngốc gì!
Lưu Nhu Nhã nhìn người đàn ông cô ấy yêu mười năm này bỗng nhiên nở nụ cười.
"Quách Diệp Lâm, địa chỉ công ty anh tôi biết, phương thức liên lạc cấp trên anh tôi cũng có, nếu như anh không nghĩ những tin nhắn ghi chép của các người, không nghĩ anh cùng mẹ anh làm qua những chuyện này sáng sớm ngày mai dán đầy cửa lớn của công ty anh, không nghĩ ngày mai tất cả bạn học, họ hàng, đồng nghiệp trong nhóm đều nhìn thấy những thứ này, anh liền ký tên đi."
“Tôi lấy những gì tôi xứng đáng có được, anh cũng tiếp tục làm cha của đứa bé kia đi.”
Nghe được lời của vợ mình, Quách Diệp Lâm hoàn toàn ngã xuống, xong rồi.
Thật sự không có cách nào thay đổi.
Quách Diệp Lâm còn muốn kéo dài thời gian, trở về tìm mẹ mình một lần nữa thương lượng, đi tìm luật sư chuyên nghiệp hỏi một câu, nhưng người dạy Lưu Nhu Nhã cũng đã sớm dự đoán được điều này, lập tức muốn lấy điện thoại di động ra gửi cho Tiểu Đinh, giám đốc Trương lịch sử tin nhắn của bọn họ.
Thấy Lưu Nhu Nhã không phải nói đùa, mà là thật sự dám làm! Quách Diệp Lâm làm sao còn dám do dự nữa, cầm lấy tay cô ấy tuyệt vọng kêu: "Anh ký! Anh ký!”
Cứ như vậy ký tên vào bản thỏa thuận!