Mọi người nhìn bốn người trên mặt đất thê lương thét chói tai, cầu xin tha thứ, sám hối chính mình đã từng làm sai chuyện, giống như thật sự có cái gì không nhìn thấy đồ vật đang không ngừng tra tấn bọn họ.
Nhất là một nam một nữ ở giữa không ngừng lăn lộn, gãi gãi mà lộ ra làn da mơ hồ giống như có càng ngày càng nhiều vết thương đáng sợ, lại nhìn không ra còn có mấy chỗ lành lặn.
Y tá tới xem xét tình huống đều bị dọa sợ, bảo vệ viện điều dưỡng cũng đồng dạng nhịn không được lui về phía sau vài bước, cuối cùng vẫn là vệ sĩ trước tiên báo cảnh sát.
Ngay khi bọn họ vừa mới báo cảnh sát xong, dưới lầu bỗng nhiên có hai người một già một trẻ xông lên.
Ông già kia mặc một thân áo truyền thống màu trắng, tóc bạc mặt hồng hào, sắc mặt nghiêm túc. Đứng ở đầu cầu thang lầu bốn đối diện với bốn người quỷ dị thảm trạng kia, trong tay không biết từ nơi nào móc ra một thanh kiếm gỗ đào, trong miệng cũng bắt đầu niệm lên kỳ kỳ quái làm cho người ta khó có thể nghe rõ, sau đó tay mắt lanh lẹ đâm trúng "Không khí" phía trước!
Dữu Cao Phi nhìn ra bốn người này đều là người làm việc ác, nhất là trên người một nam một nữ bị nhiều anh linh vây công nhất có tội nghiệt rất nặng, cùng trên người anh linh đang gặm nhấm linh hồn bọn họ cũng tồn tại nhân quả. Nhưng vẫn không thể cứ trơ mắt như vậy nhìn mấy người sống bị quỷ quái tra tấn đến chết!
Thanh kiếm gỗ đào có uy lực cực lớn này vừa xuất ra, trực tiếp đâm thủng ảo cảnh mà anh linh không kiêng nể gì trả thù mấy người làm ra cho bốn người bọn họ, cũng trực tiếp dọa bọn họ chạy tán loạn khắp nơi, ở một bên âm trầm mà sợ hãi nhìn người lạ đột nhiên xuất hiện này.
Nhưng anh linh phần lớn là bởi vì cơ thể mẹ ăn thuốc chuyển thai mà chết non, mang theo oán khí nồng đậm tập hợp cùng một chỗ, nguyên thân cùng hiện tại đều không có lý trí gì, có chăng chỉ là bản năng.
Vừa mới phát tiết một bộ phận oán khí đã bị người khác cắt đứt làm sao có thể cam tâm, lá gan nhỏ vẫn đang dựa vào trực giác quan sát, lá gan lớn đã giương nanh múa vuốt xông lên lần nữa!
“Sư phụ, để con tới!”
Mạnh Quan cũng nhìn thấy quỷ quái mà người bình thường không nhìn thấy, rất nhanh từ trong ba lô lấy ra mấy tấm phù trảm quỷ muốn hướng về phía trên người anh linh tràn đầy lệ khí, đã làm bị thương người.
Dữu Cao Phi do dự một chút, không ngăn cản đồ đệ mình. Bởi vì quỷ quái chỉ cần thật sự làm người bị thương, thấy máu, dựa theo quy củ chính là không thể lưu lại!
Nếu không sẽ để lại hậu hoạn vô cùng to lớn!
Nhưng bùa Mạnh Quan ném ra lại bỗng nhiên rơi thẳng xuống đất, lúc này hai người mới nhìn thấy một cô gái ngồi xe lăn đi ra từ hành lang cầu thang kia!
“Lâm Lạc Dao! Cô quả nhiên là......”
“Các ngươi đang làm gì vậy!”
Bảo vệ hướng về phía này hai cái mạc danh kỳ diệu người tựu là một trận rống to: "Hiện tại đã không phải là thăm hỏi thời gian, trên lầu là không cho phép người không liên quan tùy ý đi lên đấy! Các người mau đi xuống đi.”
Không đợi Mạnh Quan hô lên với Lâm Lạc Dao những anh linh này có phải cô mặc kệ để chúng đi ra hại người hay không, quả nhiên là yêu ma tà đạo! Trực tiếp bị chú bảo vệ giọng lớn hơn anh ta quát một tiếng, chạy chậm xuống bắt được anh ta!
“Chúng tôi đây là đang cứu người! Các người mau rời đi, nơi này phi thường nguy hiểm!”
Mạnh Quan cũng biết những người bình thường này căn bản nhìn không thấy bọn họ có thể nhìn thấy đồ vật, không dễ giải thích đồng thời còn muốn nghĩ biện pháp để cho bọn họ tại thời khắc mấu chốt này đừng vướng bận! Nếu không, bọn họ những người này đều sẽ bị anh linh quấn lấy, bị công kích!
Chờ không kịp, bất chấp cùng người bình thường giải thích bọn họ nhất định phải phóng đại chiêu!
Ở viện điều dưỡng làm việc lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có người bên ngoài tới không biết tên đối với chính mình la hét như vậy, chú bảo vệ cũng quên cảnh tượng quỷ dị vừa rồi, hướng về phía bọn họ ồn ào nói: "Cậu là bác sĩ hay là y tá, cậu làm sao cứu!"