Cuối cùng, La Lập Hiên hao tổn tâm cơ sáng tạo một cơ hội gặp mặt Lâm Lạc Dao!
“Lâm Lạc Dao thật sự đồng ý tiếp nhận?”
Trước đó bà La còn đang nghe đám người hầu lén lút bàn tán về sự kiện cầu Trường Lăng, cảm thán Lâm Lạc Dao thật sự là Thần Tiên Sống, thế mà có thể tiên đoán trước được chuyện như vậy. Ngay sau đó, bà ta liền nhận được điện thoại của chồng nói Lâm Lạc Dao đồng ý ra tay cứu giúp!
Bà La cầm di động, nước mắt tuôn rơi. Trong khoảng thời gian này, cả người bà ta cũng gầy đi rất nhiều, mỗi ngày lo lắng con trai không thể chịu đựng nổi, hiện giờ rốt cuộc có hy vọng!
Bà ta chạy chậm vào phòng ngồi xuống mép giường La Phát Huy nắm lấy bàn tay miễn cưỡng xem như nguyên vẹn, cổ vũ anh ta: “Con trai! Con sắp được cứu rồi! Cha mẹ đã tìm được đại sư đến cứu con rồi!”
“Con nhất định phải cố gắng lên!”
Đời này La Phát Huy từ lúc sinh ra đã ngậm thìa vàng, không hề chịu một chút khổ nay bị quỷ diện sang ngày đêm tra tấn khiến tinh thần anh ta gần như hỏng mất, nằm ở trên giường cũng gần như không thể nghe thấy giọng nói của người bên cạnh.
Nếu không phải người nhà họ La tìm đủ mọi phương pháp kéo dài hơi tàn thì phỏng chừng La Phát Huy đã sớm chết.
Nhưng sức sống của con người là vô cùng mãnh liệt, lúc trước không nhìn thấy một chút hy vọng thì ngày thường anh ta có thể nghe thấy tiếng quỷ kêu không ngừng, lúc này đột nhiên nghe thấy vài lời của mẹ mình, nghe được bà ta nói tìm người đến cứu mình, La Phát Huy đột nhiên có sức lực.
“Mẹ…… Mẹ, cứu con!”
Anh ta nghẹn ngào mà hô lên một câu, chỉ có thể nắm lấy tay bà ta để biểu đạt khát vọng của chính mình.
Cảm nhận được khao khát sống của con trai, bà La hận không thể đem trái tim của chính mình lấy ra, để thứ tà vật đáng chết này phát triển trong cơ thể của mình, bà ta kích động nói với anh ta đại sư nhất định có thể cứu anh ta!
Vào lúc ban đêm, tin tức Lâm Lạc Dao tiếp nhận chuyện thiếu gia nhà họ La mắc bệnh lạ lan truyền khắp giới nhà giàu ở Thủ Đô.
“Vẫn là La Lập Hiên lợi hại, vậy mà có thể mời được cô ấy ra tay?”
“Không biết dùng bao nhiêu tiền?”
“Nếu ông ta có thể mời được, hẳn là chúng ta cũng có thể mời cô ấy đến nhà xem phong thủy phải không?”
“Ai nói tiền không phải vạn năng, bất quá là người không đủ tiền mới nói như vậy.”
“Chờ con trai của ông ta khỏe lại, chúng ta liền hỏi xem ông ta chi ra bao nhiêu tiền, lúc đó sẽ biết về sau nên chi bao nhiêu.”
“Giá cao cũng không sao, cô ấy có năng lực như vậy thì giá cả như thế cũng bình thường. Tôi ước gì giá cao chút để nhanh chóng đến lượt mình hơn!”
Số người tìm hiểu cô đột nhiên tăng vọt, nhóm phú hào xem việc Lâm Lạc Dao tiếp nhận việc con trai nhà họ La như một tín hiệu cho thấy cô sắp chính thức công khai nhận đơn. Nếu đại sư đều đồng ý thì chắc chắn những người khác không thể lại ngăn cản!
Cũng đúng, ai sẽ ngại tiền, ngại thứ tốt quá nhiều chứ?
Cho dù là đại sư, cũng sẽ có dục vọng, có nhược điểm!
Đám người Hồ Chí Vĩ lại không tin Lâm Lạc Dao sẽ vì tiền mà đi cứu đại thiếu gia kia, mấy phú hào nổi tiếng cho rằng tất cả việc Lâm Lạc Dao làm trước đây đều để nâng giá trị của cô, tất cả những ngôn luận như vậy đều là nói bậy nói bạ.
Những người này nên vuốt đầu óc của chính mình tự hỏi xem: Hợp lý không?
Cần thiết không?
Buổi tối, Lâm Lạc Dao đang nói với hệ thống và Tiểu Viên về quỷ diện sang kia.
Hệ thống: 【 Tại sao trên người con người lại có mặt quỷ? Nhưng đúng là tôi có tra được vết loét hình mặt người ở trên mạng, hình như có một số điểm tương đồng. Người ta cho rằng đây là hiện tượng bào thai ký sinh đặc biệt, khi thai nhi được anh chị em ruột hấp thụ và bao bọc trong cơ thể mẹ trong suốt thời kỳ mang thai. 】
Hệ thống lập tức kiểm tra thông tin về quỷ diện sang, nhưng không tìm thấy nhiều, thay vào đó, nó thấy rất nhiều thông tin về vết loét hình mặt người.
Tiểu Viên che lại hai mắt của mình tránh đi những bức ảnh lở loét mà hệ thống cố ý chiếu lên màn hình: “Tiểu Thống! Đừng mở nữa, quá đáng sợ!”
Hệ thống lại cười ha ha: 【 Cô là quỷ nha! Sao còn sợ loại bệnh tự nhiên này! 】
Tiểu Viên sợ hãi, hệ thống nhìn thoáng qua Cố Sướng đang ngồi ở một bên quay đầu nhìn nó cùng với ánh mắt của Lâm Lạc Dao, nó lập tức ngoan ngoãn tắt máy chiếu, đi dỗ dành Tiểu Viên.