Kim Phi Hồng vẽ bùa diệt Tà, cái này thuộc loại bùa chú cao cấp, linh khí thập phần dư thừa, hiệu quả nhất định tuyệt hảo.
Trái lại Lâm Lạc Dao trong thời gian ngắn vẽ hai tấm phù lục, tấm thứ nhất cùng Kim Phi Hồng giống nhau, tấm thứ hai ai cũng không nhận ra.
Nhưng hai loại đồng dạng cũng đều là linh khí dư thừa, thậm chí còn hơn Kim Phi Hồng một bậc.
Cái này......
Các phú thương thấy Lâm Lạc Dao vẽ phù thoải mái như vẽ tranh, nếu không phải cô đã có danh tiếng bên ngoài, quả thực muốn hoài nghi cô có phải đang làm bậy hay không. Nhưng rốt cuộc vẫn có người ôm tâm tính muốn đặt cược, tò mò ra giá muốn mua bùa chú trong tay Lâm Lạc Dao.
"Lâm đại sư, ngài dù sao cũng vẽ hai tấm, có phải hay không muốn bán?"
“Đúng vậy, bùa chú của Lâm đại sư khẳng định cũng sẽ không kém!”
“Lâm đại sư, tôi là fan của cô!”
Hiện trường không ít người thậm chí còn đùa giỡn, bầu không khí rất thoải mái. Sắc mặt của người trong giới huyền học lại không thoải mái nổi, rõ ràng làm tốt cô muốn so đấu bốc thuật, mệnh thuật chuẩn bị, cô lại lựa chọn sơn thuật.
Sau đó Hoắc Liệt bất ngờ thua. Trước mắt, nếu như Kim Phi Hồng lại thua, ba ván thắng hai, vậy ván thứ ba cũng không cần so nữa.
Nhưng người trong giới huyền học làm sao cam tâm, Kim Phi Hồng làm sao có thể thừa nhận! Không được! Không thể để mất mặt được! Điều này hoàn toàn khác với dự đoán của bọn họ!
Tràn ngập linh khí thì như thế nào, cô không có khả năng mời tới tổ sư gia phái Huyền Lôi, là thua hay thắng cuối cùng vẫn là muốn xem hiệu quả bùa chú chân chính!
Vì thế, anh ta dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai thiêu hủy bùa diệt tà mình vừa vẽ! Hai mắt sáng quắc!
“Đệ tử phái Huyền Lôi đời thứ hai mươi sáu Kim Phi Hồng mời tổ sư gia diệt tà!”
Trong nháy mắt, sắc mặt của anh ta trở nên như tờ giấy trắng, ánh mắt lại cực kỳ kiên định nhìn chăm chú vào Lâm Lạc Dao. Anh ta kết luận Lâm Lạc Dao này cho dù không phải tà vật đoạt hồn cũng là tà môn tà đạo, vậy để cho tổ sư gia tự mình đánh giá một hai!
Nếu phán đoán chuẩn xác, hôm nay chính là ngày chết của Lâm Lạc Dao!
Mây đen dày đặc như mây đen phá thành, trên trời lại bắt đầu nổi lên gió lớn, đánh lên sấm sét, nổi lên từng đạo tia chớp, mưa to xối xả từ bầu trời trút xuống, tiếng sấm thật lớn như núi lở đất nứt, phảng phất cả mảnh đất đều bị chấn động.
Giờ phút này, người bình thường đều nhịn không được nhìn lên bầu trời, nhìn lên tồn tại không thể biết kia, vì huyền học thần kỳ này, bùa chú thuật đáng sợ mà tâm trí mê mẩn lại sinh lòng sợ hãi.
Lôi điện lần nữa bổ xuống, Lâm Lạc Dao cũng ngồi thẳng như vậy, không né tránh chút nào.
Trong mưa gió, cô cùng Kim Phi Hồng đối diện nhau chậm rãi cong khóe miệng, ở trong mắt Kim Phi Hồng là khiêu khích trần trụi! Cô hiểu ý định của bọn họ, nhưng không sợ hãi!
Giờ khắc này, Kim Phi Hồng chưa từng có kỳ vọng tổ sư gia có thể hiện ra, chém cái này lai lịch không rõ tà ám, trở lại vinh quang của phái Huyền Lôi ngày xưa!
Đến lúc đó, tất cả mọi người sẽ một lần nữa biết Lôi Pháp mới là trên đời này cường đại nhất công pháp, Cửu Thiên Thần Tiêu Lôi Hỏa Đại Đế là cường đại nhất thần chỉ, phái Huyền Lôi cũng nên là môn phái quan trọng nhất trong giới Huyền Học!
Ánh mắt của anh ta vô cùng cuồng nhiệt, cho dù trên người dầm mưa lại phảng phất cũng không phát hiện, chỉ là giơ hai tay lên thành kính chờ mong tổ sư gia hiển linh! Chém giết yêu tà, rung động thế nhân!
Đáng tiếc, anh ta chỉ có thể thất vọng.
Hạt mưa dần dần nhỏ đi, tiếng sấm ầm ầm kia cũng trở nên chói tai, bầu trời dần dần trong xanh, chuyện đáng sợ gì cũng không có phát sinh. Mọi người dường như chỉ xem một màn biểu diễn sấm to mưa nhỏ mà thôi.
Nếu như thần linh có thể hiển linh dễ dàng như vậy thì giới huyền học cũng không đến mức suy bại như vậy.
Tất cả những gì Kim Phi Hồng vừa nghĩ chỉ là hư vọng và si niệm mà thôi.
Lúc này, mọi người lại nhìn Kim Phi Hồng bị xối chật vật không chịu nổi bỗng nhiên liền cảm thấy một trận bi thương không biết từ đâu mà đến, lại nhìn về phía anh ta bỗng nhiên cảm thấy vị cao nhân này tựa hồ cũng không lợi hại như bọn họ vốn tưởng tượng.