Nhưng anh ta bất chấp chính mình bị đáp lễ bằng một lá bùa, xem như đáp lại "Đánh lén" vừa rồi, mà là bước nhanh tiến lên kích động muốn chất vấn Lâm Lạc Dao vì sao bùa chú hoàn toàn không phù hợp tiêu chuẩn này lại có thể đưa tới mưa, vừa rồi cô ném ra tấm bùa chú lôi pháp đưa tới ảo giác của tổ sư gia là chuyện gì xảy ra!
Anh ta không có khả năng cảm giác sai, ở trận đấu trước Lâm Lạc Dao ném ra nhất định là lôi pháp bùa chú, tuyệt đối sẽ không sai!
Như là nhìn ra nghi vấn của anh ta, Lâm Lạc Dao rất nhanh sai người lấy cho cô một lá bùa giấy trắng, bình tĩnh nhìn Kim Phi Hồng, ở trước mặt anh ta dùng hành động thực tế cắt đứt liên tiếp vấn đề.
“Ầm ầm!”
Tiếng sấm cực lớn quen thuộc vang lên, cô cư nhiên...... Cô cư nhiên dùng một lá bùa giấy hoàn toàn trống rỗng dùng ra hiệu quả lôi pháp bùa chú mà ngày thường phái Huyền Lôi quen thuộc nhất, linh khí dao động tương tự, hiệu quả cơ hồ giống nhau! Nhưng tất cả mọi người nhìn thấy đó thật sự chỉ là một lá bùa giấy trắng!
Kim Phi Hồng đột nhiên cảm thấy cổ họng căng thẳng, một lúc lâu không thể nói ra lời.
Những người khác trong giới Huyền Học tu tập qua bùa chú thuật cũng là siết chặt nắm tay, không dám tin nhìn trước mắt cô gái ngồi trên xe lăn.
Điều này quả thực phá vỡ toàn bộ nhận thức trước đây của bọn họ!
Sư đệ của Kim Phi Hồng nghiến răng nghiến lợi muốn đột phá đám nhân viên an ninh tiến lên kiểm tra xem Lâm Lạc Dao có dùng thủ thuật che mắt gì hay không, thanh âm của Lâm Lạc Dao lại vang lên lần nữa.
“Bùa chú thuật là sinh ra chính là để cho tu vi, linh tính không đủ người lợi dụng bùa chú phóng đại cảm giác cùng tồn tại của mình, để đạt quỷ thần trong thiên địa đáp lại.”
“Nhưng nếu như có người nguyên bản có thể được đáp lại, tự nhiên không cần lại dùng bùa chú để làm môi giới. Bởi vậy, tôi cần gì phải đánh cắp bùa chú bí quyết mời tới lực lượng của tổ sư gia các người."
“Huống hồ, tôi cũng không thể mượn lực lượng của ông ta, bởi vì ông ta đã sớm tiêu tán ở thế giới này.”
Lâm Lạc Dao còn muốn nhắc lại việc này, rõ ràng là không muốn đàm phán hòa bình với phái Huyền Lôi phái!
Sắc mặt của Kim Phi Hồng đã trở nên như là than đen bình thường, nắm đấm của anh ta nắm cực kì chặt, ánh mắt cũng thật sự sắp nứt ra! Nhưng lúc này đây thân thể phát run của anh ta lại nói không nên lời là bởi vì phẫn nộ, hay là xen lẫn một ít cái gì!
"Tôi không nhận ra tổ sư gia của các người, thậm chí không biết nơi này từng tồn tại mấy vị thánh nhân, quỷ thần nào, lực lượng của tôi là từ thiên địa này mà đến, không cần mượn danh tiếng của ai!"
Thanh âm của cô không lớn, lại kỳ diệu quanh quẩn giữa toàn bộ sơn cốc.
Giờ phút này, ánh mắt của mọi người đều tề tụ trên người cô, mơ hồ dự cảm cô lại muốn nói ra lời nói kinh động mọi người! Lại hết lần này tới lần khác không dám cắt đứt!
Vì cái gì cô có thể trực tiếp để cho thiên địa linh khí hưởng ứng chính mình, tổ sư gia của phái Huyền Lôi lại đến tột cùng là còn hay không!
“Lực lượng của bọn họ từ đâu mà đến, từ thiên địa mà đến, tự nhiên cũng phải trở về cùng thiên địa. Nếu người trên đời này chỉ muốn mượn lực lượng từ trên người thánh nhân, thần tiên, quỷ quái, vô luận tồn tại cường đại cỡ nào cũng phải bị một thế hệ rồi lại một thế hệ tiêu hao hầu như không còn.”
"Lúc trước thánh nhân có thể cùng cỏ cây đồng tình, có thể dùng thiên địa đối thoại, có thể lấy phàm nhân thân thể đi ra thuộc về chính mình đạo, hậu nhân lại chỉ nghĩ như thế nào mượn càng nhiều lực lượng vì chính mình sử dụng, buồn cười chính là các ngươi mới đúng!"
“Cần gì phải đem chính mình, đem các tổ sư bị các người coi là công cụ nhìn cao cao tại thượng như vậy.”
Lời nói của Lâm Lạc Dao chấn động các vị ở đây, người trong giới huyền học trước đây chưa bao giờ cảm thấy hành vi của mình có gì không đúng trên mặt một trận trắng một trận đỏ, lĩnh hội đạo lý trong lời nói của cô dĩ nhiên nhất thời không biết phản bác như thế nào là tốt.