Nhân viên viện nghiên cứu vô cớ bị mắng, trực tiếp đáp trả: “Ai cũng không dám khẳng định kết quả giám định của bản thân chính xác một trăm phần trăm, chuyên gia cũng là người không phải thần.”
“Huống hồ, hiện nay rất nhiều người vì lợi ích mà xem văn vật như công cụ kiếm tiền. Nhưng tôi cảm thấy lạ thật, chạy đến lĩnh vực chính mình không hiểu biết đầu tư kiếm tiền, chưa hề suy xét đến rủi ro sao? Lúc xảy ra chuyện liền đổ lỗi lên đầu người khác.”
Dương Đức Vũ càng tức giận khi thấy mấy người này còn dám tranh luận, trốn tránh trách nhiệm! Ông ta muốn xông lên giằng co lại bị hai người bảo vệ tóm lấy lôi đi, đồng thời cảnh cáo đã báo cảnh sát, vừa đi ông ta vừa không cam tâm mà mắng chửi không ngừng.
Còn không quên để lại vài câu thô tục cho bọn họ.
Bệnh viện cuối cùng cũng an tĩnh trở lại, bệnh nhân cùng người nhà nghe xong một hồi tin hot đều yên lặng không lên tiếng mà cúi đầu tiếp tục chờ đến lượt mình, chỉ là không biết giờ phút này có bao nhiêu người cầm di động chia sẻ chuyện vừa rồi cho bạn bè của mình.
Mọi người ở viện nghiên cứu cũng lộ vẻ xấu hổ, hầu hết bọn họ không chỉ là đồng nghiệp của Mao Giai Thụy mà còn quen biết cha của anh ta —— Mao Gia Vận. Mấy người bọn họ bao gồm cả Ngụy Lan đều là người đã đọc sách, nghe sự tích của ông ta mới bước chân vào ngành này, dẫu biết câu chuyện trong lời nói của người thương nhân lúc nãy chưa chắc là sự thật nhưng trong lòng bọn họ khó tránh khỏi nảy lên một cảm xúc khó tả.
Phòng phát sóng trực tiếp, bởi vì chủ kênh đóng video nên người xem chỉ có thể xem tình huống bên này giết thời gian, vừa nãy bọn họ cũng bị doạ sợ.
【 Mao Gia Vận, người xảy ra chuyện vậy mà là Mao Gia Vận! Trước kia tôi còn xem qua tin tức của ông ta, đột nhiên hình tượng bị tan vỡ. 】
【 Sự việc còn chưa rõ ràng trước tiên đừng tùy tiện kết luận, một số thương nhân sẽ cố tình lừa các chuyên gia đến bí mật thẩm định, thậm chí còn dụ dỗ bọn họ ký vào bản hợp đồng sau đó dùng chúng làm chứng cứ, thủ đoạn gì cũng có! 】
【 Hình như mấy năm nay thị trường văn vật thật là càng ngày càng náo nhiệt, cũng càng ngày càng rối loạn, những người không biết gì cũng đi theo đấu giá văn vật, giá cả càng ngày càng cao, đã cao đến mức thái quá. 】
【 Ai biết được những người được gọi là nhà sưu tập là ai, bọn họ sử dụng văn vật có thể lưu thông làm công cụ kiếm tiền mà thôi. 】
【 Đợi chút, còn nhớ rõ nguyền rủa sao! Hiện tại quan trọng nhất chính là nguyền rủa này đến tột cùng là sao vậy! 】
Viện bảo tàng, giám đốc cùng một số chuyên gia xem xong tình huống hiện tại của những người quen năm đó đã từng tiếp xúc với văn vật này, cuối cùng cảm thấy có chút kì quái.
Sáu người chết hai, ba người bị bệnh, còn một người sau khi về hưu thì biệt tăm biệt tích, bởi vì bọn họ đều xảy ra chuyện vào những khoảng thời gian khác nhau nên trước nay không có ai đặc biệt chú ý đến, hiện giờ cùng nhau xem mới không thể không thừa nhận việc này đúng là quỷ dị!
Mấy người vừa đi thăm cha con nhà họ Mao vào mấy ngày hôm trước đều nhìn về phía Lâm Lạc Dao, nhớ tới vợ Mao Gia Vận cứ nhắc mãi về nguyền rủa, sắc mặt họ nghiêm túc.
“Có lẽ là virus gì đó?”
Vấn đề này nhanh chóng bị phản bác, không lý nào văn vật khác khai quật cùng với thứ đó lại không có virus mà chỉ có trên một vật này.
Giám đốc đương nhiệm nghĩ đến lời Lâm Lạc Dao vừa nói, trầm giọng bảo: “Tìm ra toàn bộ tư liệu văn bản cùng video giám sát có liên quan đến chiếc hộp đồng này cho tôi. Hôm nay mọi người trong văn phòng cũng đừng về nhà, tiến vào trạng thái bảo mật chờ kết quả bước đầu điều tra.”
“Trước tiến hành thẩm tra tài liệu, nếu thật sự không có sai sót gì thì về.”
Giáo sư già nào đó năm đó từng hợp tác với Mao Gia Vận nghe được lời giám đốc nói, nói với giọng chắc chắn: “Người nào có vấn đề cũng tuyệt đối không thể là ông Mao. Chỉ vì một chút trùng hợp liền phải tốn lượng lớn sức người sức của kiểm tra lại lần nữa, có phải có chút làm quá hay không!”