Lấy Mạng Huyền Học Ốm Yếu Đại Lão Bạo Hồng Toàn Võng (Dịch Full)

Chương 398

Unknown Chương 398

Gương mặt Trúc Sâm đầy vẻ khó hiểu, trong ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc cùng kinh hoảng vô cùng, cuộc đời anh ta chưa bao giờ ngờ đến một ngày bản thân sẽ nghe được lời uy hiếp như vậy.

Núi Thái Sơ không có núi, một người thường mà dám dùng núi Thái Sơ uy hiếp anh ta!?

Trúc Sâm muốn cho Cố Sướng một nụ cười khinh miệt, nhưng nhìn đường kính xa lạ đen nhánh cuối cùng cũng không thể cười nổi, lạnh mặt cảnh cáo bọn họ.

“Các nơi trên núi Thái Sơ đều có bày trận pháp phòng ngự, trăm ngàn năm nay sừng sững không ngã là bởi vì chúng tôi đủ mạnh mẽ, chống đỡ được tất cả kẻ thù. Cậu nghĩ cho kỹ, nếu động thủ thì kết quả sẽ chỉ làm tổn thương đến chính cậu.”

Nhớ kỹ lời sư phụ dặn dò quan trọng vẫn là phải mang được nữ quỷ này đi, không cần phát sinh xung đột không thể vãn hồi được, Trúc Sâm lại bổ sung một câu mềm mỏng hơn.

“Chúng tôi thật sự không có ý định tổn thương cô ấy, chỉ có chút việc muốn bí mật bàn bạc với cô ấy mà thôi.”

“Trong vòng mười hai tiếng chúng tôi nhất định sẽ đưa cô ấy về.”

Cố Sướng cùng hệ thống lại không hề bị lời giải thích của người này đả động một chút nào, như cũ để đầu pháo chĩa thẳng vào trán của đối phương, ngay khi Trúc Sâm muốn sử dụng trận pháp trong phòng trực tiếp mang Tiểu Viên rời đi, liền bị lời nói của Cố Sướng mà gián đoạn quá trình đọc pháp quyết.

“Bởi vì mục đích không sáng rọi cho nên mới dùng nhiều thủ đoạn như vậy, đạo lý này ai không hiểu không cần phải nói đường hoàng như vậy.”

“Nếu mấy người nhất quyết phải mang cô ấy đi, chúng tôi nói được thì làm được.”

Trúc Sâm không hiểu tên phàm nhân này vì sao không biết lượng sức mình, cứ xen vào việc của người khác, nữ quỷ không có quan hệ gì với anh hà tất gì phải kiên quyết như thế!

“Đừng nói là tổn thương đến tôi, liền tính một nhành cây một ngọn cỏ nơi này bị tổn hại thì cậu cũng nhất định phải trả giá đắt!”

Nghe được đệ tử núi Thái Sơ uy hiếp, Cố Sướng chỉ nói bốn chữ: “Cứ việc thử xem.”

Trúc Sâm hít một hơi thật sâu áp xuống lửa giận trong lòng, lắng lại đạo tâm tu luyện còn chưa tới nơi tới chốn của mình, lại không dám thật sự làm căng với anh, sau khi thí nghiệm xong uy lực của thứ đồ không hề có linh khí khiến chính mình vô cớ sợ hãi này, anh ta chỉ có thể truyền tin tức lại giao cho sư phụ, chuyện gì khó cứ để sư phụ định đoạt.

Chẳng được bao lâu, hai vị trưởng lão Chân Văn, Chân Võ cũng tới, nhíu mày nhìn chân thân hệ thống tràn ngập hơi thở khủng bố và uy hiếp.

Bọn họ phản cảm nhất chính là thứ đồ được gọi là sản vật của công nghệ, khoa học kỹ thuật do người bên ngoài chế tạo, vừa nãy thật ra bọn họ đã nhận ra trong đại sảnh có một thứ đồ không phải người không phải quỷ tồn tại chỉ là không giáp mặt vạch trần thôi.

Kiến thức cả đời đều là về Huyền môn núi Thái Sơ, bọn họ lý giải không được hệ thống đến từ vị diện khoa học kỹ thuật càng cao làm như thế nào để ẩn thân, còn có thể che đậy sự dao động của năng lượng, từ nhỏ yếu ban đầu trở nên sát khí mười phần, năng lượng kinh người như vậy, chỉ có thể cảnh giác cùng chán ghét!

Nghĩ đến đồ vật này vẫn luôn đi theo bên người Lâm Lạc Dao, hai bị trưởng lão lại một lần nữa nghiêng cán cân về vế trước trong việc Lâm Lạc Dao là người khiến cho kiếp số đến nhanh hơn hay là người hóa giải kiếp nạn của núi Thái Sơ.

Mặt ngoài hệ thống đằng đằng sát khí nhưng thực chất nó có chút xíu hoảng loạn. Được định vị là hệ thống phụ trợ từ khi sinh ra hệ thống đã không có phối trí trình tự loại công kích cùng vũ khí.

Khoảng thời gian trước Cố Sướng vẫn luôn âm thầm mân mê suy nghĩ muốn

nghiên cứu kỹ thuật tiên tiến trên người hệ thống, nó miễn cưỡng mở ra một bộ phận nhỏ số hiệu cho anh, cho rằng anh không có khả năng xem hiểu.

Ai ngờ anh không chỉ sắp xếp lại rõ ràng, học được, thậm chí còn trang bị thêm cho nó “Phụ trợ”!

Nhưng thời khắc mấu chốt hệ thống vẫn có thể chống đỡ được, hơn nữa có Cố Sướng bên cạnh thêm can đảm cho nó, nó không chỉ không để lộ ra biểu hiện sợ hãi mà còn biểu hiện được thật “Dữ”!


Bình Luận (0)
Comment