Lấy Mạng Huyền Học Ốm Yếu Đại Lão Bạo Hồng Toàn Võng (Dịch Full)

Chương 441

Unknown Chương 441

Cậu bé còn chưa trải qua máy thay đổi thanh âm, giọng nói vừa chói tai vừa to, thập phần cao vút, gào khóc kêu loạn quả thực giống như là ma âm nhập não, vả lại năng lực duy trì rất mạnh, giống như là máy bay sơn trại siêu dài.

Người bình thường nhất định chịu không nổi "công kích" như vậy, hết lần này tới lần khác Lâm Lạc Dao cùng Cố Sướng đều giống như là không nghe thấy, ngay cả ánh mắt cũng không có chớp nhiều một cái.

Chỉ là khi tay chân cậu bé đấm đánh, đá đá vào chỗ ngồi của Cố Sướng, anh mới một lần nữa nhắc nhở cậu bé.

“An tĩnh —— không được đụng vào ghế của tôi.”

Nhưng khi cậu bé nghe thấy lời này ánh mắt chợt sáng lên, tiếp tục động tay động chân với cái ghế của anh, vẻ mặt còn sung sướng, như là tìm được đồ chơi hoặc có thể nói là biện pháp đạt thành mục tiêu của mình.

Cố Sướng không có nhẫn nại, trực tiếp đứng lên, thân cao một mét chín trước mặt cậu bé phảng như là người khổng lồ vậy, để cho tay chân của cậu bé trong nháy mắt an phận xuống, trên mặt cũng bắt đầu xuất hiện một tia sợ hãi. Như là rốt cục nhận ra người lớn trước mắt này hình như có chút đáng sợ, hẳn là có thể rất dễ dàng đánh tới mình.

Vừa mới lên năm hai tiểu học Đỗ Lãng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy ánh mắt như vậy, cùng người trong nhà, giáo viên, hàng xóm, bạn học đều không giống nhau, ánh mắt anh lạnh lùng không mang theo một tia tình cảm, bị nhìn như vậy làm cho cậu bé đột nhiên rùng mình.

Cố Sướng đang muốn thông báo cho nhân viên đưa cậu bé này về bên cạnh cha mẹ cậu bé đi, mẹ cậu bé rốt cục khoan thai đến chậm.

“Tiểu Lãng, con đừng chạy loạn! Chạy nhanh như vậy lỡ như ngã xuống thì làm sao bây giờ!”

Rõ ràng là giọng nói lớn của cậu bé được thừa hưởng từ người phụ nữ này.

Nhưng người mẹ này không chỉ không thể mang cậu bé đi, ngược lại làm cho cậu bé tìm được chỗ dựa càng thêm dùng sức ở trong xe ồn ào, còn không quên chỉ vào Lâm Lạc Dao và Cố Sướng hô to.

“Hai người lớn này là quỷ keo kiệt! Ăn cái gì cũng không chịu chia cho con!”

“Mẹ, mẹ, đồ ăn của bọn họ thật sự rất thơm, con muốn ăn! Con muốn ăn!”

Cậu bé tên là Đỗ Lãng lay cánh tay của mẹ mình, hiện tại lại nghĩ đến lay người, lúc này ngược lại là không lại trực tiếp quấy rầy Cố Sướng, mà là bò lên chỗ ngồi phía sau bọn họ, liền muốn đi tìm chị gái nhất định sẽ dễ dàng mềm lòng ngồi ở bên cạnh anh kia.

“Chị, chị mau đem đồ ăn lấy ra cho em đi!”

Nói xong, liền muốn bắt đầu đi bắt Lâm Lạc Dao!

Khi bàn tay nhiều thịt và dơ bẩn của Đỗ Lãng sắp đụng tới ống tay áo của cô, lại đột nhiên phát hiện tay của mình đau quá!

Giống như có rất nhiều cây kim tiêm không nhìn thấy đột nhiên đâm vào bàn tay của cậu bé, mà chị gái xinh đẹp trước mắt cậu bé cũng đột nhiên biến thành bác sĩ mặc áo blouse màu trắng có khuôn mặt đáng sợ!

“A!!!!!!”

Tiếng gào thét chói tai làm cho người của hai thùng xe liền nhau cũng không khỏi run lên, nhao nhao thò đầu nhìn xem đã xảy ra chuyện gì, đứa nhỏ này cũng kêu quá thảm đi!

Thật sự không có biện pháp với con trai mình, tính toán cùng hai người trẻ tuổi muốn hỏi đồ ăn vặt để trấn an con mình, mới vừa rồi Trịnh Dật Lệ nói ra yêu cầu của mình, chợt nghe thấy con trai kêu khóc tê tâm liệt phế, lập tức hoảng sợ.

Vừa ôm lấy con trai, vừa tức giận chỉ vào cô gái có vẻ mềm mại này chất vấn: "Cô vừa làm gì con trai tôi vậy!"

Tiếng động lớn như vậy dẫn tới nhân viên ở thùng xe ở phía trước: "Xin chào, xin hỏi đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Nhân viên vội vàng chạy tới, nghe được giọng nói dịu dàng như vậy, tiếng gào khóc của Đỗ Lãng càng lớn, chỉ vào Lâm Lạc Dao hoảng sợ lên án cô: "Chị ta lấy kim đâm tôi! Rất nhiều rất nhiều kim!”

Làm cho cậu bé nhìn thấy hình ảnh đánh sợ nhất trong lòng, Lâm Lạc Dao nghe thấy cậu bé cáo trạng như vậy, chỉ cảm thấy loại vật nhỏ này thật sự so với rất nhiều quỷ quái đều đáng sợ.

Bọn họ có được lòng hiếu kỳ vô cùng vô tận, tinh lực dùng không hết cùng với đông đảo chỗ dựa, rồi lại thập phần yếu ớt còn nghe không vào lời nói.


Bình Luận (0)
Comment