Hôm nay, Thái Hiểu Lộ tan học liền về nhà như thường lệ.
Mở cửa chính, nhà cô bé không giống như các bạn được cha mẹ chờ, lập tức có thể ăn được thức ăn nóng hổi. Căn nhà lạnh băng, trống vắng, cảm giác không có một chút sinh khí.
Thái Hiểu Lộ theo thói quen buông cặp sách, vào phòng bếp nhìn xem còn thức ăn hay không, lật xem một bao cải bẹ sắp hết hạn cùng mấy bó mì khô, liền qua loa nấu cho chính mình một tô mì sợi nóng hổi xem như cơm chiều.
Cơm nước xong, rửa chén, là học sinh lớp 11 nên cô bé rất tự giác chỉ nghỉ ngơi trong chốc lát liền quay trở về phòng bắt đầu làm bài tập, cho đến khi hoàn thành bài tập về nhà thì đã hơn 9 giờ rưỡi rồi.
Chuẩn bị đi tắm rửa, Thái Hiểu Lộ ra khỏi phòng dừng sức lắc lắc bình gas hóa lỏng bên ngoài phòng vệ sinh gắn với máy nước nóng, phát hiện nước vẫn không nóng, chắc là đã dùng hết không sót gì. Chỉ có thể chờ ba mẹ trở về hỏi bọn họ xin tiền đến trạm khí hóa lỏng đổi một bình khác.
Hơn 10 giờ tối, ngoài cửa cuối cùng cũng truyền đến tiếng bước chân quen thuộc, Thái Chí Nghiệp cùng Cung Thúy đã về.
“Khí hóa lỏng dùng hết rồi, không có nước nóng dùng.”
Nghe được lời con gái nói, trên khuôn mặt tràn đầy mệt mỏi của Thái Chí Nghiệp nhíu nhíu mày lại, bước lên đảo ngược bình gas hóa lỏng lại dùng sức đong đưa. Xác nhận không còn, lại kêu vợ lấy một thau nước đổ một ít nước ấm vào để “làm ấm” đáy bình khí hóa lỏng này.
“Ba! Giáo viên con từng nói không thể đun thứ này, lắc lắc thì còn được, đun nóng sẽ nổ mạnh!”
Thái Hiểu Lộ thở dài nặng nề, trong ánh mắt tràn đầy sự trưởng thành cùng sầu lo không nên thuộc về lứa tuổi của mình: “Hơn nửa, hôm nay nước không đun sôi được.”
Thái Chí Nghiệp nhìn con gái, trước kia nhà nhà đều đun lên như thế mà chưa từng nghe nói nhà nào bị nổ mạnh, con gái thật sự là học đến choáng váng rồi.
Nhưng mà, ông ta cũng không cảm thấy kỳ quái, xã hội này đã sớm bị nhóm tà ma ác quỷ khống chế, tri thức truyền đạt đều là lý luận của ma quỷ, con gái đã bị ăn mòn nên mới có thể nói ra lời như vậy.
“Thôi bỏ đi, không đun.”
Thái Hiểu Lộ thấy sắc mặt của bọn họ hôm nay hơi khác lạ, đặc biệt là trong ánh mắt giấu giếm sự hưng phấn cùng mừng thầm, như là giữa hai người đã xảy ra bí mật trọng đại nào đó, trong lòng Thái Hiểu Lộ dâng lên một dự cảm không lành, gắt gao theo hai người bọn họ vào phòng ngủ.
“Hai người mỗi ngày đều ra ngoài làm việc, tiền đâu? Đưa tiền cho con, con tự đi mua.”
“Chẳng lẽ cứ không thể tắm rửa như thế này à.”
Hai người làm việc cả ngày, đã sớm mệt muốn ngất xỉu, nghe được con gái đòi tiền liền lập tức sinh ra tâm lý phiền chán, càng thêm cảm thấy con gái chỉ biết đòi nợ, ảnh hưởng đến cuộc sống của bọn họ!
“Không cần mua, chúng ta sẽ dọn đến ở cùng mọi người, bao ăn bao ở.”
Thấy ba mẹ mình thu dọn hành lý, lại nghe lời nói thái quá như vậy, cho dù Thái Hiểu Lộ biết bọn họ đều bị người ta tẩy não, đến lúc này lại không dám tin tưởng!
“Hai người dọn đi vậy con thì sao?!”
“Hai người điên rồi sao? Làm không công cho người ta, hiện tại còn muốn dọn qua ở chung, nói cái gì mà bao ăn bao ở, đó là muốn bóc lột sức lao động của hai người!”
Nghe con gái nói lời “đại nghịch bất đạo” mà làm thấp đi “gia trưởng” cùng “đại gia đình”, sắc mặt của hai vợ chồng họ lập tức sa sầm lại, nhìn Thái Hiểu Lộ một cách lạnh lùng và căm hận như nhìn kẻ thù.
*Gia trưởng ở đây có nghĩa là người đứng đầu.
“Mày đã bị ma quỷ che mờ mắt, đương nhiên là phải bị trừng phạt, tương lai sẽ bị thần hủy diệt! Tụi tao cứu không được mày, chính mày tự lo cho mình đi.”
Nói xong, Thái Chí Nghiệp cùng Cung Thúy nhanh chóng thu dọn thứ tốt, gấp không chờ nổi mà muốn nhanh chóng trở về “đại gia đình”, đến bên cạnh “Thần nữ”!
Thái Hiểu Lộ dù có trưởng thành sớm, kiên cường thế nào, cũng chỉ vừa mới thành niên, sợ hãi ba mẹ hoàn toàn vứt bỏ mình làm trái tim cô bé lạnh giá không thể dùng lý trí để tự hỏi, chỉ có thể dùng thân thể chặn cửa liều mạng ngăn cản, xin bọn họ tỉnh táo trở lại!
“Đó chính là lừa đảo! Lừa đảo a! Ngày thường phía chính phủ tuyên truyền ảnh báo nhiều như vậy, lời con gái ruột nói các người cũng không tin! Các người điên thật rồi sao!”
“Hai người có nghĩ tới nếu thần trong miệng hai người lợi hại như vậy, vậy thì tại sao còn cần người khác làm việc, quyên góp tiền chứ?”