“Ác ma! Mấy ác ma tụi mày buông tao ra!”
“Chờ đến ngày thần buông xuống thế gian, đám ác ma các người sẽ bị hủy diệt toàn bộ! Cả hồn phách đều sẽ bị đốt cháy thành tro!”
Ấn Hựu Liên vừa trở thành thần nữ không mấy tháng phẫn nộ kêu gào với cảnh sát, còn mưu đồ chống cự.
Nhưng cho dù cô ta giãy giụa như thế nào, đều không thể thoát khỏi đôi tay tràn ngập lực lượng đang kiềm chế mình, cho đến khi bị còng tay lại cô ta mới buồn bã nói: “Không cần đắc ý! Dù cho các người có làm gì tôi thì thần cũng có thể hồi sinh tôi sống lại lần nữa.”
“Hiện tại, chỉ là do các người dùng thủ đoạn tà ác, mới may mắn tìm được chúng tôi. Nhưng ý chí cùng tín đồ của thần có mặt ở khắp nơi!”
Hai gã cảnh sát phụ trách giam giữ mặt không đổi sắc nghe cô ta nói tào lao, lúc này đồng nghiệp của bọn họ cũng đưa tất cả người trong phòng ra ngoài, kiểm tra lại số người.
Bọn chúng giở thủ đoạn tà ác, may mắn mới tìm được bọn họ?
Ngại quá, cơ sở dữ liệu giám sát đã phát hiện được điểm bất thường, cộng thêm tố cáo từ dân chúng nên cảnh sát mới bắt đầu thu lưới mà thôi.
Người dân xung quanh nghe thấy tiếng động lớn liền nhô đầu ra xem đã xảy ra chuyện gì, hơn nửa ngày mới nghe người ta nói là tổ chức tà giáo bị bắt.
“Ăn no rửng mỡ, thời buổi này còn làm cái giáo phái gì chứ?”
Ông Lý buồn bực quay lại giường vì giấc mộng đẹp của mình bị quấy rầy, bọn họ từng gặp qua rất nhiều thứ, nhưng đều biết những việc “tốt” mà tổ chức tà giáo kia đã làm. Không chỉ hại người ta tiền mất tật mang, còn hại không ít người tan nhà nát cửa, rất độc ác!
Qua vài thập niên tuyên truyền giáo dục phòng chống lừa đảo, tất cả mọi người đều biết hễ là chuyện gì lén lút, cổ xúy hỗn loạn, bảo người quyên tiền đều không phải là thứ tốt!
Nhất định không thể bị mắc lừa!
Ông Lý tỉnh táo hơn bao giờ hết, bảo ông ta bỏ tiền cung phụng thần thánh gì đó, ông ta không rảnh đâu!
Sáng mai, ông ta còn muốn đến công viên đánh quyền cùng mấy ông bạn già. Gần đây, trường đại học mở một khóa dạy môn võ thuật mới cho người cao tuổi gần đó, nghe nói nó là di sản văn hóa phi vật thể được các chuyên gia tìm thấy từ sách cổ!
Sau khi học một khoảng thời gian, đám người ông Lý đúng là cảm thấy rất có hiệu quả, cảm giác tinh thần rất tỉnh táo, thân thể cũng lanh lẹ không ít, nên mỗi ngày bọn họ đều phải đánh một trận.
Mấy năm nay, cuộc sống của mọi người càng ngày càng tốt dưới dự dẫn dắt của quốc gia. Không chỉ đời sống vật chất thoải mái mà văn hóa tinh thần cũng phong phú không kém, tại sao phải mất công tin vào vị thần nào khác?
Nghĩ như vậy, ông Lý nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Một đám tội phạm bị mang về đồn công an, thẩm vấn từng người xong cũng đã đến hừng đông ngày hôm sau, tất cả mọi người đều choáng váng và buồn ngủ.
Khác với dự đoán, nhóm “tay sai của ác quỷ” điều tra đối chiếu xong thông tin của bọn họ liền ném bọn họ vào phòng giam, đột nhiên không còn hành động nào khác, điều này ngược lại làm cho “thần nữ” cùng các tín đồ lo sợ bất an.
Tiếp theo, bọn họ còn muốn sử dụng thủ đoạn tà ác gì đây!
“Các anh chị em, thần sẽ sớm thức tỉnh thôi, lát nữa rất có thể sẽ bị tra tấn thân thể nhưng đừng sợ hãi, chỉ cần chúng ta đủ thành kính, thần sẽ bảo vệ chúng ta không bị bất kỳ tổn thương nào.”
“Sự sỉ nhục hôm nay chúng ta nhận từ ác ma sẽ được thần bồi thường gấp trăm lần! Nhưung tiền đề là chúng ta phải tuyệt đối trung thành không thể có bất kỳ ý nghĩ nào phản bội ngài!”
Ấn Hựu Liên khuyến khích đồng bọn, nhìn chăm chú vào bọn họ, như thể muốn phân biệt xem có kẻ phản đồ nào trong đám người vừa bị thẩm vấn này không.
“Thưa thần nữ, tôi chưa nói gì cả! Thần nhất định sẽ phù hộ chúng ta!”
Một kẻ tâm phúc của cô ta tích cực hưởng ứng, nhưng vừa mới bày tỏ lòng trung thành đã bị một giọng nói từ bên ngoài cắt ngang.
“Thần nữ hẳn là có chút bản lĩnh, có thể thể hiện ra cho chúng tôi xem sao?”
Một nam một nữ trẻ tuổi mặc quần áo bình thường đi theo hai vị cảnh sát bước vào, cũng không biết họ là ai.
“Thần trong miệng các người là thần gì, sao lại yếu đến mức ngủ say không tỉnh, không chỉ không bảo vệ được tín đồ của mình, còn trái lại phải dựa vào các người chứ?”
Cô gái đi đầu nói thẳng không hề khách khí, vừa xuất hiện liền đặt ra nghi vấn. Không chờ Ấn Hựu Liên đưa ra lý luận của bản thân, cô gái liền ngồi xuống trước mặt bọn họ.
“Không bằng tôi phổ cập cho các người một chút kiến thức về thần chân chính từng xuất hiện trên các điển tịch là thế nào, còn nữa vị thần mà hiện tại các người tin tưởng đều có vài điểm không hợp lý.”