Lấy Mạng Huyền Học Ốm Yếu Đại Lão Bạo Hồng Toàn Võng (Dịch Full)

Chương 509 - Chương 509: Phiên Ngoại Phát Sóng Trực Tiếp Về Hôn Nhân Và Tình Yêu (6)

Unknown Chương 509: Phiên ngoại phát sóng trực tiếp về hôn nhân và tình yêu (6)

Đột nhiên, một giọng nói kích động vang lên, cửa phòng bị mở ra, người xông vào thế mà là Lữ Lôi!

Mặt Thường Phái Linh nhanh chóng đỏ lên như lửa đốt, cô ta hoàn toàn không nghĩ tới mẹ mình lại đứng ngoài cửa nghe lén mình nói chuyện, thậm chí còn nói những lời như vậy trước mặt toàn bộ người trong phòng phát sóng trực tiếp! Chẳng lẽ, cô ta không thể có một chút riêng tư sao!

Vì muốn cô ta kết hôn mà có thể làm như vậy sao!

Nhìn con gái giận dữ, Lữ Lôi mới có chút chột dạ: “Mẹ mang trái cây lên cho con, nên vô tình nghe được!”

Trong tay bà ta cầm một mâm trái cây được cắt sẵn, nhưng cuối cùng lời bà ta là thật hay là giả thì Thường Phái Linh làm sao biết được, thậm chí cô ta cũng không biết mẹ mình đã đứng ngoài cửa nghe được bao nhiêu.

“Con sẽ không kết hôn với người đó! Cả đời này con cũng không lấy chồng, muốn mắng thì mẹ cứ mắng đi!”

“Nếu ba mẹ thấy con ngứa mắt, thì con dọn ra khỏi nhà là được chứ gì!”

Bao nhiêu năm oán hận cùng phẫn nộ giờ phút này đều trút hết ra, Thường Phái Linh nói những lời gay gắt, trực tiếp đi lục tủ quần áo của mình, dự định hôm nay thu dọn hành lý rời đi!

Nhìn thấy cô con gái ngoan lần này thật sự tức giận, Lữ Lôi hoảng sợ, nhanh chóng thừa nhận sai lầm của mình. Trong lúc bà ta đang cuống quít, giọng nói của vị chủ kênh huyền học phát ra từ điện thoại của con gái bà ta, còn là đang nói chuyện với bà ta!

“Cô ấy đi rồi sẽ không phải nghe những lời quở trách của bà nữa, bà cũng có thế nói với mọi người cô ấy đã dọn ra riêng, không quản được nữa, lúc đó sẽ không có ai lại khua môi múa mép trước mặt vợ chồng ông bà, không phải đẹp cả đôi đàng sao?”

Lữ Lôi đột nhiên thấu hiểu cảm giác của con gái lúc nãy, bởi vì bà ta nghe thấy lời này, suýt nữa đã tức đến ngất xỉu!

Cái này thì kêu đẹp cả đôi đàng cái gì chứ!

“Tôi là mẹ con bé, đương nhiên là vì muốn tốt cho nó!”

Ngày xưa, Thường Phái Linh luôn là người tranh luận với Lữ Lôi, nhưng lần này lại có người thay cô ta tranh luận với mẹ cô ta.

“Chẳng lẽ, chính cô ấy không muốn tốt cho bản thân sao?”

Lâm Lạc Dao là sợi linh khí sinh ra sớm nhất trên thế giới. Vì vậy, cô không có người thân, huống chi trải qua việc bị người nhà hối thúc kết hôn. Từ xưa đến nay, cả hai thế giới đều có cách nói về chính duyên, chính đào hoa, nhưng trời cao sao có thể không sắp xếp cho mỗi người một cái chính duyên chứ.

Tuy nói thời gian cô sinh sống ở xã hội loài người không ngắn, còn có thể cảm nhận được thứ tình cảm của nhân loại, nhưng rốt cuộc cô vẫn không thể đồng cảm, thấu hiểu “văn hóa” như vậy.

Trời đất cũng sẽ không ép buộc sinh linh phía dưới ghép đôi, sinh dục, phần lớn là —— thích làm gì thì làm.

“Tôi cho rằng đại đa số người đều yêu quý chính mình nhất, cũng hiểu rõ bản thân nhất. Bà cảm thấy tốt chắc chắn không quan trọng bằng tự cô ấy cảm thấy tốt.”

Giọng điệu của Lâm Lạc Dao nhẹ nhàng bâng quơ: “Bà cảm thấy tốt thì sao chứ, bà lại không thể sống thay cô ấy.”

Lữ Lôi biết Lâm Lạc Dao, trước tiếng nói vô cùng kỳ diệu của người trẻ tuổi trước mặt bà ta không chỉ không bày ra được cái giá của bậc trưởng bối, ngược lại sinh ra một nỗi khẩn trương cùng co rúm khó lòng giải thích, còn có chút chột dạ, hồi lâu mới nói: “Nhưng, nhưng không phải cô nói lấy Tiểu Trịnh thì cũng sẽ bạc đầu giai lão sao?”

Nghĩ chính mình sao lại trở nên kỳ quái như vậy, bà ta lấy hết can đảm, nhìn về phía điện thoại vừa mới bị con gái ném ở trên giường để tranh luận.

Đây chính là cô nói mà!

Lâm Lạc Dao cũng sảng khoái mà thừa nhận lời nói vừa rồi của chính mình: “Đúng vậy, bởi vì cô ấy chính là người tốt tính, cũng đủ kiên nhẫn.”

“Cho dù hai người bọn họ không thích đối phương nhưng vẫn có thể sống cùng nhau cả đời.”

Lữ Lôi thay đổi sắc mặt trong nháy mắt, buột miệng thốt ra: “Sao có thể đều không thích nhau chứ, Tiểu Trịnh sao lại không thích con gái của tôi!”

“Cô ấy không phải là gu của anh ta, nhưng anh ta cũng là người nhẫn nại có thể tạm chấp nhận. Dù sao, cũng là không vui mà thôi.”

Lúc này người gấp gáp không phải là Thường Phái Linh mà là Lữ Lôi, trái tim kêu gào khó chịu! Bà ta có thể tiếp thu con gái của mình không thích đối phương lại không chịu được đối phương không thích con gái của mình, không vui khi ở bên cạnh con gái bà ta!

Liếc nhìn đến con gái còn đang thu dọn quần áo, sắc mặt trịnh trọng, Lữ Lôi hoàn toàn hoảng sợ, đột nhiên kêu lên: “Vậy không lấy nữa!”


Bình Luận (0)
Comment