Lấy Mạng Huyền Học Ốm Yếu Đại Lão Bạo Hồng Toàn Võng (Dịch Full)

Chương 64

Unknown Chương 64

Sắc mặt của Hồ Chí Vĩ không biến đổi, bỗng nhiên chỉ hướng về phía Vương Đồng tiếp tục đặt câu hỏi: “Đêm nay, cô ấy sẽ ăn cái gì?”

Vương Đồng cũng hồi hộp, theo đạo lý tối nay cô ta hẳn là cùng đồng nghiệp ở trong văn phòng ăn cơm hộp tăng ca. Căn tin trong cục của bọn họ có phục vụ cơm hộp, hôm nay là thứ năm đồ ăn hẳn là thịt xào chua ngọt ——

“Bánh kem, cô ấy cũng sẽ ăn bánh kem trước.” Lâm Lạc Dao bỗng nhiên ho khan một tiếng, sau đó mỉm cười mà nhìn Vương Đồng.

Vương Đồng không biết là tiếc nuối hay là nhẹ nhõm, buổi tối cô ta tuyệt đối sẽ không có khả ăn bánh kem! Gần nhất, công việc bận rộn như vậy, làm gì có cơ hội để cô ta ăn bánh kem chứ!

Đối với việc trong tương lai, Hồ Chí Vĩ không có nhiều lời chỉ hỏi một vấn đề cuối cùng: “Hai ngày sau, chúng tôi có thể thành công không?”

Lúc này, cách thời gian 3 ngày mà cô đề cập đến trong tin nhắn đã đi qua một ngày rồi.

Lâm Lạc Dao gật đầu, cô bình tĩnh như thể đang nói về sự thật hiển nhiên, cặp mắt đen vốn sâu thẳm khi nhìn chăm chú quá lâu sẽ khiến cho người khác cảm thấy choáng váng: “Sẽ thành công.”

Hồ Chí Vĩ hít sâu một hơi, rồi mở miệng nói: “Vậy ngày mốt chúng ta gặp lại. Thuận tiện tôi nhắc nhở Lâm tiểu thư, làm trái với quy định của quốc gia, xâm nhập vào hệ thống thông tin trong các lĩnh vực quân sự, xây dựng, quốc phòng và khoa học công nghệ tiên tiến là vi phạm pháp luật hình sự ở nước ta.”

Hệ thống ở nơi mà Hồ Chí Vĩ không nhìn thấy lớn tiếng mắng: Hừ! Chúng tôi có lòng tốt cung cấp manh mối cho các người, các người cư nhiên muốn bắt chúng tôi ngồi tù! Còn có vương pháp hay không!

Tức chết tôi rồi, sẽ không có lần sau đâu!

Hệ thống lại thực mau chống nạnh nói: [Ha ha, ký chủ yên tâm kỹ thuật nơi này căn bản dò xét không đến hành động của tôi, tôi sẽ không lưu lại bất kì dấu vết nào.]

Khóe miệng của Lâm Lạc Dao cong lên, không trả lời nó. Mắt nhìn chằm chằm vào hệ thống, ngay khi nghe thấy hệ thống ngoan ngoãn nói nó về sau nhất định sẽ chú ý hơn, thì mới dời tầm mắt của mình đi.

Hồ Chí Vĩ và Vương Đồng đi ra khỏi phòng bệnh, loại bệnh viện tư nhân này đối với tư liệu của người bệnh bảo mật vô cùng nghiêm ngặt, mỗi một tầng lầu, mỗi một cái phòng bệnh đều không có đánh dấu tin tức có liên quan đến bệnh tình của bệnh nhân. Hồ Chí Vĩ cũng không quen thuộc những dụng cụ đó, nên rất khó biết được Lâm Lạc Dao bị bệnh gì.

Bất quá, nghĩ đến cô còn có hứng thú phát sóng trực tiếp, gửi email, chắc hẳn cô không mắc phải căn bệnh gì nặng cả.

Khi Cố Sướng đi vào phòng bệnh, Lâm Lạc Dao một lần nữa nằm trên giường bệnh, dựa vào gối bộ dáng không có chút sức lực. Nhưng khi mở miệng, nghe như bình bình đạm đạm lại có chút bén nhọn: “May mắn được hai ngày lại trở lại nguyên bản cảm giác như thế nào?”

Cố Sướng đi đến trước mặt cô ngồi xuống, nhìn người trên giường bệnh khép lại hai mắt, khi mở ra đáy mắt đã mang theo một chút mệt mỏi.

“Cố tổng như thế nào không nói lời nào, không phải anh đối với tôi cảm thấy hứng thú sao?”

Nếu là có những người khác ở đây, nói không chừng sẽ cho rằng lời nói của cô mang theo khiêu khích, Cố Sướng lại hiểu rõ lời của đối phương nói chính là sự thật.

Anh tháo xuống cặp mắt kính chưa bao giờ rời khỏi trên khuôn mặt mình, đồng tử lưu chuyển một chút ánh sáng, anh gật đầu thừa nhận.

“Cô và cô của trước đây rất khác nhau, không chỉ là cá tính còn có năng lực không thể chứng thực được, bề ngoài, thân hình, thậm chí ngay cả thanh âm đều không giống nhau.”

Hệ thống và Tiểu Viên: !!!

Lâm Lạc Dao kiên nhẫn tiếp túc nghe anh nói.


Bình Luận (0)
Comment