Lấy Nhầm Tổng Tài Lãnh Khốc

Chương 83

Thích Vi Vi lại bởi vì vấn đề của anh mà buồn bực bất an, anh hỏi đúng, vì sao trong lúc bản thân nguy hiểm nhất, bất lực nhất lại nghĩ đến anh mà không phải là anh Thiên Tứ???

Vì sao khi nhìn thấy anh, lại ủy khuất như vậy, kích động như vậy??? Vì sao nằm trong ngực anh lại an tâm như vậy???

Cô nghĩ không ra vì sao? Lòng của cô bắt đầu rối loạn, cô bị làm sao vậy???

Ba ngày sau…

Sở Thiên Lỗi cầm tư liệu đi vào phòng làm việc của Hạo Thiên: “Hai tên bắt cóc Vi Vi đã bị cảnh sát bắt được, thực chất chính là Lệ Na đưa bọn chúng mười vạn, nói đợi cô ta lên máy bay thì bọn chúng thả người, không nghĩ tới mọi chuyện lại phát sinh như vậy, bọn chúng muốn lấy của cậu một trăm vạn chạy trốn, sợ cậu báo cảnh sát cho nên đã đánh ngất cô ấy, nhằm kéo dài thời gian. Một trăm vạn kia bọn chúng cũng chưa kịp tiêu, tôi đã lấy lại rồi.”

“Hai tên đó thật đúng là ‘gậy ông đập lưng ông’ nếu bọn chúng tuân thủ đúng giao ước có lẽ tôi đã không báo cảnh sát, để bây giờ mất cả chì lẫn chài. Thiên Lỗi, cậu đi tìm vài người trong trại giam dạy dỗ bọn chúng một chút, cho dù ngồi tù tôi cũng không nghĩ sẽ tha cho bọn chúng.” Uông Hạo Thiên dặn dò.

“Được.” Anh gật đầu, lại nói: “Còn nữa, người đàn bà kia cũng rất thông minh, kỳ thật cô ta không đi Pháp mà dùng chứng minh giả để bay đi New Zealand, xem lại băng ghi hình ở phi trường thì đã muộn, cô ta đã chạy thoát, nếu quả thật muốn bắt cô ta chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy.”

“Dễ dàng, thực sự dễ dàng. Cô ta nghĩ rằng chạy trốn ra nước ngoài có thể không còn sơ hở nào sao? Tôi sẽ cho cô ta còn thê thảm hơn so với ở trong nước.” Uông Hạo Thiên cười lạnh.

“Vậy nên làm thế nào?” Sở Thiên Lỗi thắc mắc nhìn anh.

“Đương nhiên là có cách rồi, nếu không cậu nghĩ sao mà tôi phải bảo cậu đưa tiền cho cô ta chứ? Cô ta có thể tìm xã hội đen. Chúng ta vì sao không thể chứ? Đừng quên ở nước ngoài cũng có mafia đẳng cấp.” Anh đã sớm nghĩ ra kế hoạch này.

“Ý của cậu là tìm người xử cô ta?” Sở Thiên Lỗi hiện giờ mới hiểu rõ ý.

“Thông minh, chuyện này tôi sẽ đích thân làm, rất nhanh thôi cậu sẽ thấy kết quả của cô ta.” Uông Hạo Thiên cười lạnh, việc này chính là chọc giận đến giới hạn cực điểm của anh rồi.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trong sân trường, Đàm Tiếu Tiếu khoác tay cô, mời mọc: “Vi Vi, cậu còn chưa có tới thăm nhà Lý Tường, thế nào? Bây giờ mình mời cậu tới, cậu có nể tình không?”

“Cái gì chứ? Mình thấy cậu là giống như đang ước gì khoe ra cho cả thế giới biết được hạnh phúc của cậu, có điều cậu đích thân mời, mình đương nhiên sẽ đi.” Thích Vi Vi ném cho cô một cái lườm, nhìn thấy cô hiện giờ thực sự hạnh phúc, trong lòng cũng cảm thấy cao hứng thay cô.

“Hạnh phúc đương nhiên là cần khoe ra, cậu cũng giống tớ khoe ra hạnh phúc của cậu một chút đi.” Đàm Tiếu Tiếu vô tâm nói ngược lại.

“Hạnh phúc của mình ư?” Nụ cười trên mặt Thích Vi Vi hơi cứng lại, cúi đầu đi về phía trước.

“Sao vậy? cậu và Hoàng Thiên Tứ cãi nhau à?”Đàm Tiếu Tiếu quan tâm hỏi.

“Không phải…” Thích Vi Vi lắc đầu, ngẩng đầu nhìn chằm chằm cô, đột nhiên hỏi: “Tiếu Tiếu, cậu nói một người có thể đồng thời yêu hai người không?”

“Cái gì?” Đàm Tiếu Tiếu sửng sốt, căn bản nghe không hiểu được ý của cô là gì.

“Trong TV hay trong tiểu thuyết cũng đều có viết đó, là một người đàn ông hay một người phụ nữ yêu một lúc hai người, không thể lựa chọn được, cậu có tin không?” Cô lại hỏi.

“À, hóa ra cậu hỏi chuyện này, tớ sẽ không tin đâu.” Đàm Tiếu Tiếu thẳng tanh trả lời.

“Vì sao?”

“Điều này còn không phải là đơn giản sao? Người ta sao có thể đồng thời yêu hai người, đó chính là gạt người. Yêu là toàn tâm toàn ý đem người mà cậu thật tình thương đặt ở trong lòng mọi lúc, tuyệt đối sẽ không có người khác, nếu có người khác vậy cũng nói lên rằng cậu không thật sự yêu người đó. Người ta có thể gặp rất nhiều tấm chân tình đối với mình trong cuộc đời, nhưng chắc chắn không tin cùng lúc có thể yêu hai người.” Đàm Tiếu Tiếu đáp.

“Ừ.” Thích Vi Vi gật đầu, trong lòng rối rắm, chẳng lẽ cô yêu Uông Hạo Thiên sao? Không… điều này là không thể…

“Không đúng…” Đàm Tiếu Tiếu đột nhiên hoài nghi nhìn cô hỏi: “Nói mau, vì sao lại hỏi chuyện này? Chẳng lẽ cậu cảm thấy mình đồng thời yêu Hoàng Thiên Tứ và Uông Hạo Thiên ư??? Không thể nào!”

Thích Vi Vi liếc nhìn cô, lắc đầu: “Mình cũng không biết nữa, chỉ là có chút chuyện nghĩ mãi không ra thôi mà.”

“Chuyện gì nghĩ mãi không ra? Nói cho mình nghe thử xem mình có thể giúp cậu phân tích lại hay không, còn nữa, chuyện tình cảm thì người ngoài cuộc tỉnh táo, người trong cuộc u mê mà.”Đàm Tiếu Tiếu hỏi tới.

“Mấy ngày trước mình bị bắt cóc.” Thích Vi Vi nói.

“Cái gì? Cậu bị bắt cóc?” Đàm Tiếu Tiếu hét lớn.

“Xin cậu, nhỏ giọng chút đi.” Thích Vi Vi nhanh chóng bịt miệng cô lại.

Đàm Tiếu Tiếu gạt tay cô, khẩn trương hỏi: “Sao cậu lại bị bắt cóc, vì sao phải bắt cậu, cậu có biết hay không?”

“Mình cũng không biết, có điều đây không phải điều quan trọng, dù sao mình cũng đã bình an trở về, chỉ là không hiểu được vì sao lúc mình gặp nguy hiểm, người mà mình nghĩ đến chính là Uông Hạo Thiên, vì sao nhìn thấy anh ta lại cảm thấy an toàn???” Đây mới là rối rắm mà cô chưa thể nào nghĩ ra.

Đàm Tiếu Tiếu nhìn chằm chằm cô hồi lâu, rốt cục nói: “Vi Vi, cậu tiêu rồi, mình dám khẳng định cậu đã yêu anh ta rồi, trong lúc nguy hiểm nhất cậu lại nghĩ đến anh ta, vậy có thể nói anh ta đối với cậu rất quan trọng, trong lòng cậu luôn để ý đến anh ta đó.”

“Yên anh ta ư???” Thích Vi Vi trừng to mắt nhìn cô,“Tiếu Tiếu, cậu đừng làm mình sợ, người mình luôn yêu chính là anh Thiên Tứ.” Mấy ngày nay cô luôn tự nhắc nhở bản thân chuyện này, nhưng mà có điều lòng cô vẫn dao động.

“Được rồi, cậu đừng lừa gạt mình nữa, cậu là bạn mình, mình biết cậu hiện giờ đang hận, nhưng mà mình dám khẳng định cậu yêu anh ta.” Đàm Tiếu Tiếu nhìn cô chăm chăm.

“Không… sẽ không có chuyện đó, mình và anh ta mới ở chung được một tháng, sao lại yêu anh ta chứ? Mình và Thiên Tứ đã ở chung với nhau nhiều năm rồi.” Thích Vi Vi không thể tin được sự thật này.

“Tình yêu và thời gian không liên quan đến nhau, mình cũng biết cậu thích Thiên Tứ, có điều người cậu yêu lại là Uông Hạo Thiên, chuyện này cũng giống như là người một nhà, mẹ yêu cha, yêu con cái… nhưng mà mình nghĩ rằng, khi gặp nguy hiểm người mẹ đương nhiên đều chọn bảo vệ cho con mình, vậy chẳng lẽ không thương chồng sao? Đương nhiên không phải, có điều ở trong lòng người mẹ, con cái sẽ quan trọng hơn. So sánh này của mình không thật sự chính xác, nhưng mình chỉ muốn nói cho cậu biết, tình yêu chỉ có một mà thôi.” Đàm Tiếu Tiếu nhìn cô.

“Mình…” Thích Vi Vi không biết cô nói vậy có đúng không.

“Đừng kết luận vội, chỉ hỏi cậu một câu đơn giản, nếu hai người bọn họ cùng nhau rơi xuống sông, cậu sẽ cứu ai trước?” Đàm Tiếu Tiếu hỏi.

“Hả???” Thích Vi Vi bị cô hỏi vấn đề này thực sự không biết trả lời sao.

“Là trả lời không được hay không muốn trả lời đây. Có điều mình nói cho cậu nghe, con gái bình thường đều quý trọng sinh mạng của người đàn ông đầu tiên, cho dù không thể ở cùng nhau thì anh ta đều vĩnh viễn ở trong lòng.” Đàm Tiếu Tiếu thì thầm bên tai cô.

“Thật không?” Thích Vi Vi nghi ngờ, thật sự là như vậy à?

“Được rồi, đừng nghĩ nữa. chuyện tình cảm phải để thời gian kiểm chứng. Cậu có nghĩ nữa cũng không ra đâu. Chúng ta đi thôi, tới nhà của mình.”Đàm Tiếu Tiếu khoác tay cô kéo đi.
Bình Luận (0)
Comment