Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 212

Mạc Oanh Oanh đắc ý,như thể đã nắm được gáy của Tô Tố.Cô ta tin rằng,Tiêu Lăng nghe thấy Tô Tố nói nhưng lời này không thể nào mà tiếp tục nhìn được.

Mạc Oanh Oanh đợi chờ Tiêu Lăng tức giận phát hỏa,nhưng đợi gần nửa ngày mà vẫn không đợi được gì.

Cô ta nắm chặt máy ghi âm, “Tiêu Lăng,anh không nghe thấy những gì phát trong ghi âm sao?Đây là nhưng điều mà chính miệng Tô Tố vừa nói với em.Cô ta căn bản là vì tiền của anh mới tìm tới,tạo sao anh vẫn không chịu tin vậy?”

“Tôi không tin.”

Mạc Tô Tố thiếu chút nữa là tức phát tiết,Tô Tố cũng thấy lạ lùng nhìn Tiêu Lăng,nhưng lại nhìn thấy Tiêu Lăng hoàn toàn không quan tâm.Hoàn toàn không có biểu hiện tức giận,ngược lại lại là Mạc Oanh Oanh.Mạc Oanh Oanh phát khùng lên nhìn chằm chằm Tiêu Lăng,thở cũng nặng dần lên “Sự thật đều bày ra trước mắt tại sao anh lại vẫn không chịu tin,những lời này không hề do em ép cô ta nói.”

“Nếu như là vì tiền của tôi,cô ấy không cần phải mất nhiều sức phí lớn như thế”

“Cô ta như thế là muốn lạt mềm buộc chặt lạt mềm buộc chặt anh không hiểu sao?”

“Không”,Tiêu Lăng nhìn Tô Tố,khoé miệng hiện rõ sự nhẹ nhàng ân cần, “Ý của tôi muốn nói,Nếu như là vì tiền của tôi,cô ấy không cần phải phiền phúc như như.Bởi vì chỉ cần với ấy nguyện muốn,tôi sẽ nguyện đưa.”

Cô ấy nguyện muốn,tôi sẽ nguyện đưa.

Tô Tố toàn thân run lên,nửa câu cũng không nói thành lời.

Mạc Oanh Oanh cũng lộ rõ biểu hiện như bị sét đánh, “Điên rồi,điên rồi,anh thật sự bị điên rồi.”

“Tôi có điên hay không cũng không cần cô phải biết,càng không cần cô thẩm định.Tôi nói với cô những điều này chỉ là muốn cho cô biết,tôi và gia đình họ Mạc quyết phân định rõ ranh giới.”

Tiêu Lăng mặt như ngâm nước,gia đình nhà họ Mạc một Mạc Tầm,một Mạc Oanh Oanh,hai người đều là như những ngọn đuốc được thắp sáng mãi không dễ gì có thể bị đánh bại.Do vậy quyết định lật mặt,anh cũng không có dự định sửa chữa thay đổi gì nữa.Đã như vậy rồi,anh tốt nhất cứ nói rõ ràng với Mạc Oanh Oanh.

Thật ra anh vẫn luôn luôn đề phòng hai anh em họ.

Dựa theo tính cách từ trước tới nay của Mạc Oanh Oanh,về nước việc đầu tiên chắc chắn là tìm anh,nhưng cô ta không có như vậy.Sau khi về nước tin tức che giấu quá tốt,nếu như không vì anh cho người nhất cử nhất động chú ý cô ta thì chắc chắn không thể nào biết được cô ta chạy tới đây tìm Tô Tố.Nghĩ tới trong ghi âm có đề cập tới 1000 vạn,Tiêu Lăng nhắm nghiền mắt.

“Tiêu Lăng,anh thật sự bị điên rồi,anh không quan tâm Tô Tố tiếp cận anh mục đích không hề đơn thuần hay sao?”

“Không,chỉ cần cô ấy đồng ý tiến gần về phía tôi,không cần biết vì mục đích gì,tôi đều chấp nhận hết.”Tiêu Lăng nói như vậy cố là để cho Tô Tố nghe thấy,cũng là để cho Mạc Oanh Oanh từ bỏ ý định. “Hơn thế nữa tôi nhận thấy,điều kiện vật chất của tôi làmột loại điều kiện của bản thân.Cô ấy nếu như nhìn vào điều kiện vật chất của tôi,thì cũng có khác gì là cũng để ý đến tôi cơ chứ.”

Tiêu Lăng đã nhận đủ mọi sự thiệt thòi rồi.

Trước kia cũng đã từng hiểu nhầm Tô Tố một lần,dẫn đến hậu quả không co cách nào chấp nhận được.Thời gian gần đây hầu như tối nào anh cũng xoay đi xoay lại khó có thể đi vào giấc ngủ,anh đều tự nhuhr bản thân mình,nghĩ đi nghĩ lại cũng đã nghĩ kỹ rồi.

Mà không cần nói cũng biết,Tô Tố vốn dĩ không để ý tới tiền của anh,cho dù có vì tiền mà tới thì cũng đã làm sao?Cái ước muốn cuối cùng của anh cũng vẫn là muốn được ở bên cạnh cô,cô muốn tiền,rất đơn giản,anh có.Cho nên chỉ cần được bên cạnh cô,việc này đã là gì cơ chứ?

Sau khi anh nghĩ rõ ràng rồi mới phát hiện,những hành động trước kia của anh rõ rang là đã đẩy Tô Tố đi ra xa.Nhưng bây giờ anh cũng đã biết rồi,không thể vì một hai câu nói của người ngoài,hoặc là nhưng thứ “bằng chứng” gì đó mà lại nghi ngờ cô.

“Tiêu Lăng Tiêu lăng em đi tìm ông nội Tiêu.em mới là vị hôn thê chính thức của anh.Nếu như em đưa chuyện này cho ông nghe,ông chắc chắn sẽ không đồng ý anh.”

“Tùy cô.”

Mấy ngày hôm nay ông nội quan tâm anh không hề ít.Mỗi lần gọi điện đều hỏi Tô Tố đã tha thứ cho anh hay chưa.Mỗi khi thấy anh trầm lặng ông nội đều mắng cho anh một trận, “Tiểu tử thối sao mà con lại vô dụng như thế,người ta không để ý tới con con không biết tìm cơ hội hay sao?không thấy vội không thấy cuống sao.Ông nói cho con biết Tiêu Lăng,Tô Lăng,nha đầu đó ông đã nhận định chắc chắn là cháu dâu của ông rồi đó nhé.Và hai đứa chắt nội của ông nữa,cháu nhanh khéo léo cầu xin sự tha thứ,ông già này nhớ chắt nội nhớ đến dau lòng đây này.Ong cho cháu thời hạn ba ngày,cháu không làm được thì để ông đích thân ra tay.”

Nghĩ tới những gì ông nội nói,Tiêu Lăng lại thấy đau hết cả đầu.

Khoảng cách ba ngày mà ông nội đưa ra bây giờ đã qua hai ngày rồi.

Nhưng ba ngày nay trừ việc cùng Tô Tố và hai đứa trẻ đi một lần tới Thủy cung,những tiến triển khác... một chút cũng không có.

Tiêu Lăng nhìn không được thở dài.

Anh không muốn cùng với Mạc Oanh Oanh ở đây lãng phí thời gian,cúi đầu nhìn Tô Tố,đưa tay ra nắm lấy tay cô, “Tô Tố chúng ta đi,anh vẫn còn có chuyện muốn nói với em.”

“Không được không được phép đi.” Mạc Oanh Oanh phản ứng lại,nhanh chóng chạy tới trước mặt hai người giơ tay ra chặn họ lại, “Tiêu Lăng,ngày hôm nay anh nhất định phải cho em một lời giải thích,em mới là vị hôn thê của anh.”

Tiêu Lăng nét mặt không còn chút nhẫn nại,anh cau mày lạnh lùng nhìn,Mạc Oanh Oanh, “Thứ nhất,chúng ta từ trước tới giờ chưa bao giờ làm đính hôn cho nên không có chuyện hôn phu hôn thê gì cả.Thứ hai,cho nên không phải là hôn thê hôn phu,tôi cho cô lời giải thích,Mạc Oanh Oanh cô không gả được cho ai hay là thiếu đàn ông thế.”

Lời nói này thật là... độc

Đối với một tiểu thư,nói người ta là thiếu đàn ông... nếu như lời nói này mà là nói với cô,Tô Tố nhất định không thèm quay đầu mà bỏ đi ngay.

Người đàn ông này rất rõ ràng là không hề yêu cô ta,dù có cố chấp nữa cũng chỉ làm cho bản thân không có tự trọng mà thôi.

Nhưng rất rõ đây chỉ là cách suy nghĩ của cô mà thôi.

Mạc Oanh Oanh hoàn toàn không hề muốn rời đi,nghe thấy Tiêu Lăng nói như vậy cô ta cũng chỉ là hơi ngẩn người ra một chút,khóe mắt đỏ lên, “Tiêu Lăng,tại sao anh lại nói với em như thế... anh thấy như thế có lý không?Rõ ràng ông nội Tiêu tới nhà em nói với ông nội em chuyện của chúng ta.Mặc dù chỉ là thỏa thuận miệng,nhưng hai năm nay em có làm việc gì có lỗi với anh không?Anh muốn chơi bời với phụ nữ,em để cho anh chơi.Chỉ cần anh nhớ rằng em mới là người phụ nữ đi cùng anh tới giờ là được.Ngày sinh nhật của anh em đều chuẩn bị quà kỹ càng,anh thích gì em cũng tìm cho anh,anh không thích em cũng không ràng buộc anh,nhớ anh em cũng không dám gọi điện cho anh.Em đã như thế rồi,anh còn muốn em phải như thế nào?”

Mạc Oanh Oanh khóc nức nở,ngước lên mặt đầy nước mắt nhìn Tiêu Lăng, “Tiêu Lăng em thích anh bao nhiêu năm nay,anh không thể đối với em như thế.Anh nghĩ kỹ một chút đi,em bao nhiêu năm nay đối với anh tốt như thê nào.Nếu như anh vẫn thích Tô Tố,anh bỏ không được cô ta,em chấp nhận có được không?Em để anh và cô ta ở bên nhau,tùy hai người muốn làm gì cũng được,em sẽ coi như không biết.Chúng ta vẫn giống như trước kia có được không,chỉ cần anh dành một chút thời gian cho em là được.Sau này vẫn kết hôn cùng với em,còn những việc khác em không quan tâm... có được không?”

Tô Tố thật sự bị sốc.

Cô không thể tin vào những gì mà mình vừa nghe thấy.

Đây là... cái gì và cái gì thế.

Đây đâu phải thời cổ đại,lại còn có chuyện phòng nhỏ gì ở đây.Mặc Oanh Oanh cô ta muốn làm một chính cung rộng lượng bao dung,cô ta còn không hề hỏi cô có muốn làm một người vợ lẽ hay không.

Cô thấy Tiêu Lăng không hề bị điên.

Thật sự bị điên là Mạc Oanh Oanh mới đúng.
Bình Luận (0)
Comment