Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 491

Tiêu Lăng ngồi trên sofa không động đậy.

Tôn Nguyên nhanh chóng nhảy qua, như tên trộm nhìn Tiêu Lăng, “Nói gì thì nói, đại ca em thật sự khâm phục anh, hì hì, cấm dục đã hơn 3 năm, tối qua rất không dễ dàng làm được 1 lần, vậy mà có thể khống chế tốt như vậy, vậy mà chị dâu không phát hiện!” Tôn Nguyên đưa ngón tay cái lên, “Giỏi! Đại ca anh là giỏi nhất!”

Tiêu Lăng lạnh lùng liếc 1 cái, Tôn Nguyên lập tức yên phận!

Nhưng cũng chỉ được 1 lúc, Tôn Nguyên lại nhịn không nổi, “Đại ca, cái đó, làm sao anh biết Tô Tố quay về vậy, Lãnh Mạc nói anh nghe à, nhưng cậu ta không nhiều chuyện vậy!”

Tối qua khi anh mới đưa Tô Tố vào phòng xong, Tiêu Lăng đã chạy tới! Anh cảm thấy kì lạ, anh còn chưa kịp báo cho đại ca biết là Tô Tố quay lại, kết quả là đại ca nhanh như vậy đã tìm đến, anh nghĩ tới nghĩ lui chỉ nghĩ được là Lãnh Mạc nói đại ca biết.

Tiêu Lăng trầm mặc cầm ly rượu lên, uống từng ngụm nhỏ, ánh mắt đã bay xa!

Trên thực tế, hôm qua không ai nói anh biết tin Tô Tố quay lại!

Từ 3 năm trước lúc Tô Tố rời đi, anh đã thông báo với nhân viên ở sân bay, chỉ cần Tô Tố về nước, lập tức thông báo cho anh! Cho nên anh mới biết rõ như vậy, còn về chuyện khác... ánh mắt ánh sáng lên, để ly rượu xuống không tiếp tục nghĩ nữa.

“Cô ấy ăn sáng chưa.”

“Ăn rồi ăn rồi, nước ép lê để giải rượu mà đại ca kêu người chuẩn bị chị dâu cũng uống rồi, đại ca anh yên tâm, thực ra lần này chị dâu về, em thấy tinh thần tốt hơn lúc chị ấy rời đi 3 năm trước rất nhiều, mà khí chất cũng cường đại hơn, em đoán 3 năm nay chị ấy sống cũng không tệ, tối qua anh thấy mà, thần sắc của chị dâu cũng tốt hơn nhiều!

“Ừ!”

Tiêu Lăng trầm mặc lần nữa.

Lần này Tô Tố về, thay đổi của cô có chút vượt xa tưởng tượng của anh, nhưng nghĩ về tình về lý, cô ấy ra ngoài để trị thương, để giúp bản thân mạnh mẽ hơn, bây giờ xem ra, cô ấy đã làm được rồi!

Nhưng nói cô 3 năm nay qua cũng không tệ...

Tiêu Lăng lắc đầu, 1 người phụ nữ dẫn theo hai đứa con, đi ra nước ngoài ngôn ngữ không thông, dưới tình huống này, dù cho sau này sống cuộc sống không tệ, nhưng lúc mới ở chắc chắn đã rất khó khăn!

Không biết nghĩ đến cái gì, sắc mặt Tiêu Lăng khẽ trùng xuống, mím môi thật chặt!

Tôn Nguyên sợ nhất nhìn thấy bộ dạng này của Tiêu Lăng, anh lắc lắc đầu, “Cái đó, không có chuyện gì em đi trước, trái ớt nhỏ còn ở trong phòng ngủ chưa dậy.”

“Ừ!” Tiêu Lăng gật đầu, “Lúc ra ngoài cẩn thận chút, đừng để Tô Tố phát hiện!”

“Dạ được dạ được!”

Tôn Nguyên rất nhanh chạy đi.

Trong phòng chỉ còn lại mình Tiêu Lăng!

Tiêu Lăng đi đến bên cửa sổ sát đất, phòng của anh và Tô Tố ở sát bên nhau, từ cửa sổ sát đất phòng anh đưa đầu ra ngoài, có thể nhìn thấy kính của phòng cô! Tiêu Lăng đứng dựa cửa sổ, đốt cháy thuốc lá trên tay, anh dùng sức hút 1 cái, lửa màu đỏ trên đầu thuốc lập tức rút lên 2 cm! Anh thuần thục thả ra 1 vòng khói, trong phòng lập tức bị khói bao lấy.

Mặt Tiêu Lăng trong khói có chút không rõ ràng.

Anh nhìn về hướng phòng của Tô Tố, mỉm cười, trong mắt hiện lên tia kiên quyết không thể kháng cự.

3 năm!

3 năm là thời gian dài nhất là anh cho chính mình!

Tiêu Lăng mạnh mẽ dập thuốc, nếu bây giờ cô đã quay về, thì đừng mong có thể rời đi nữa!

...

Tô Tố ăn sáng xong, đầu vẫn rất đau, tối qua cô không video call với Cảnh Thuỵ và Tiểu Thất, ăn xong cũng không có gì làm, nên gọi cho 2 đứa nhỏ báo bình an, 10h thành phố a vừa đúng là 10h tối ở Mỹ, hai đứa nhỏ vẫn chưa ngủ, Tô Tố video call với hai đứa, nhìn thấy mặt hai đứa, tim lập tức cảm thấy yên bình.

“Mami mami, mẹ gặp mẹ nuôi chưa, gặp dì Trương chưa, bọn họ có khoẻ không, Tiểu Thất nhớ bọn họ quá.”

Tô Tố cầm điện thoại nằm trên giường lớn, “Gặp rồi, tối qua mẹ uống rượu với bọn họ, bọn họ còn hỏi về 2 đứa.”

“Vậy mami ơi Tiểu Thất và anh khi nào có thể quay về, Tiểu Thất nhớ daddy, anh cũng vậy.”

Tô Tố nhìn hai con trong video.

Năm nay hai đứa đã 8 tuổi, Tiểu Thất từ đứa bé tròn trịa thành 1 thiếu nữ thon thả rồi, Cảnh Thuỵ cũng cao lên, bây giờ cũng đến eo của cô rồi, đã đẹp trai phong độ rồi.

Hai đứa 3 năm chưa gặp Tiêu Lăng, nhớ anh cũng là bình thường!

Tô Tố nghĩ nghĩ, thương lượng với hai đứa, “Nếu không thì như vậy, hai đứa trước tiên học thật tốt, không phải không hơn nửa tháng nữa là được nghỉ hè sao, đợi lúc đó, mẹ kêu người đặt vé máy bay cho hai đứa quay về, mẹ ở sân bay đón hai đứa.”

“Dạ được dạ được, vậy mami chúng ta quyết định vậy đi!”

“Được!” Tô Tố nhìn thời gian, hối thúc 2 đứa, “Hai đứa nhanh đi ngủ, bên tụi con sắp 10h30 rồi, nhanh đi ngủ, mai còn phải đi học.”

“Dạ được, mami ngủ ngon!”

“Tạm biệt mami.”

Tắt video call, Tô Tố không quên gọi cho aaa, aaa là thư ký mà tổng công ty phân cho cô, bởi vì dự án Nala lần này rất quan trọng, công ty giao trọng trách cho cô, thuận tay phân cho cô thêm nhân viên, vì để phối hợp làm việc với cô tốt hơn, nhân viên lần này đều là người trung quốc, mà đều xuất thân từ thành phố a.

Aaa là người thành phố a, lần này về nước, aaa và những người khác không ở khách sạn, mà về nhà.

Cho nên, trong đoàn người lần này, chỉ có Tô Tố là ở khách sạn.

Điện thoại rất nhanh được bắt máy, Tô Tố thông báo cho aaa, “Sáng mai 9h tập hợp ở phòng họp, còn nữa thông báo với các nhà thầu, chiều mai 3h, tôi muốn nhìn thấy tất cả những người phụ trách đấu thầu, để họ tự phân tích lợi thế của công ty mình! Ok, cứ như vậy!”

Tắt điện thoại, Tô Tố xoa xoa thái dương.

Mở chăn lên tiếp tục ngủ!

...

Vào lúc Tô Tố đi vào giấc ngủ sâu, phòng của cô bị “cạch” 1 tiếng mở ra!

Tiêu Lăng mang dép lào, nhẹ tay nhẹ chân cầm khoá cửa đi vào phòng!

Anh đi qua phòng khách, mở cửa phòng ngủ, thông qua ánh sáng mờ nhạt nhìn Tô Tố!

Anh biết hành động này của ấy rất có thể bị phát hiện, nhưng anh không có cách nhịn xuống, chỉ cần nghĩ đến Tô Tố đang ở kế bên phòng anh, anh thật sự không nhịn nổi!

Tiêu Lăng ngồi lên mép giường, ánh mắt sâu thẳm nhìn Tô Tố.

Thần sắc của cô quả là tốt hơn 3 năm trước rất nhiều, má trắng hồng, khi ngủ say nhìn cô thêm vài phần yên lặng, nhìn vào là thấy bình yên.

Tiêu Lăng không nhịn được nghĩ về chuyện hoang đường ngày hôm qua.

Chỉ mới nghĩ 1 chút, toàn thân anh nóng lên! Anh cúi đầu, phát hiện cái gì đó dưới quần đã dựng lên!
Bình Luận (0)
Comment