Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 697

Lúc này, trời đã dần tối, đèn đường của trường đã mở, Lý Dương đứng dưới ánh sáng vàng của đèn đường, bóng anh bị kéo dài ra, nhìn vào có chút cảm giác cô đơn cô quạnh.

Tiểu Thất lại không phát hiện ra điều đó.

Kéo Lưu Tuyền chạy qua đó, Lý Dương vốn đang cúi thấp đầu, nghe thấy động tĩnh, lập tức ngẩng đầu nhìn lên, thấy Tiểu Thất và Lưu Tuyền, mắt anh có nét âm khí lướt qua.

Hôm nay Tiểu Thất ăn mặc vô cùng đơn giản.

Áo thun màu trắng trơn, thân dưới mặc một chiếc quần jean bạc màu, dưới chân mang một đôi giày bố, mái tóc quăn đen như mực buộc đuôi ngựa, cứ lắc qua lắc lại theo bước chân cô vô cùng đáng yêu.

Trang điểm như vậy, nhìn thế nào cũng thấy vô cùng đơn thuần.

Lý Dương khó lòng có thể quên cảnh tượng cô và thằng đó và Lục Sâm ôm chặt lấy nhau ngày hôm qua.

Nhưng rất nhanh sau đó, mắt của Lý Dương bỗng sắc bén lên.

Nhớ đến cảnh tối qua trước cửa cục cảnh sát, anh bước lớn đi qua đó.

“Tiêu Tiểu Thất!”

Tiểu Thất nhẹ nhàng hừm một tiếng, ngừng bước chân, “Có việc gì sao?”

“Tấm ảnh trên mạng xã hội của trường em thấy chưa?”

“Thấy rồi thì làm sao!”

Cơn lửa giận dữ trong người của Lý Dương bỗng nén thêm, “Em không có gì để giải thích sao?”

Tiểu Thất chả khách khí trợn mắt, “Không cần phải giải thích, tôi nói anh nè Lý Dương, con người anh thật thú vị, làm như bắt gian xong rồi qua đây kêu tôi giải thích, quá nực cười biết không, anh quên rồi, hôm qua chúng ta đã chia tay, nên tôi ở cùng ai, mặn nồng với ai, đâu có liên quan tí nào đến anh!”

Dù vậy, lời này qua tai của Lý Dương, đơn giản là đang thừa nhận cô không chỉ mặn nồng với Lục Sâm, mà hôm qua ở trước cửa cục cảnh sát cũng mặn nồng với người đàn ông đó.

Lý Dương nắm chặt nắm tay.

“Tôi chỉ muốn hỏi cô một câu, các người bắt đầu khi nào?”

“Điều này có quan hệ gì với anh!”

Tiểu Thất kéo chặt cánh tay của Lưu Tuyền, “Nếu như anh đến đây chỉ để hỏi cái này, tôi không có gì nói với anh, Tiểu Tuyền, đi!”

“Được!”

“Cô đứng lại cho tôi!”

Tiểu Thất không chịu được sự rắc rối này, giờ cô đối với Lý Dương càng ngày càng ghét. Chia tay là do hắn đề nghị, nếu đã như thế, đều đã quyết định chia tay, còn quản cô ta khi nào quen bạn trai khác làm gì!

Lý Dương đột nhiên nắm lấy cổ tay của Tiểu Thất.

Tiểu Thất toàn thân lông dựng ngược lên, liều mạng đẩy Lý Dương ra, “Đừng đụng tôi!”

“Tiêu Tiểu Thất!” Mắt của Lý Dương đỏ rực.

Thấy tình trạng đó, Lưu Tuyền vội vàng đưa hai tay ra cản trước mặt Tiểu Thất, lùi hai bước cùng Tiểu Thất, cảnh giác nhìn Lý Dương, “Lý Dương tôi nói cho anh biết, anh đừng quá đáng, đây là trường học, là dãy kí túc xá, nếu anh muốn làm gì, chúng tôi chỉ cần la một tiếng, anh sẽ tiêu đời ngay!”

“Cô tránh ra cho tôi!”

“Đừng hòng!”

Mắt của Lý Dương nổi máu lên, trừng mắt nhìn Tiểu Thất đang ở sau của Lưu Tuyền, “Tiêu Tiểu Thất, cô nói rõ ràng cho tôi, cô và hai thằng đàn ông đó rốt cuộc bắt đầu khi nào?”

Xem ra người này chưa tới hoàng hà chưa sợ chết.

Tiểu Thất kéo Lưu Tuyền ra sau.

“Tiểu Thất...”

“Yên tâm đi, không sao.” Tiểu Thất vỗ vai của Lưu Tuyền, đi đến bên của Lý Dương, nhìn thẳng vào mắt anh, “Nếu anh đã muốn biết như vậy, vậy tôi nói cho anh nghe, tôi và Lục Sâm sớm đã bên nhau, hôm qua cho dù anh không chia tay tôi, tôi cũng sẽ nghĩ cách nói chia tay anh, vậy anh hiểu rõ chưa?”

Quả nhiên là như vậy!

Quả nhiên là!

Lòng ngực của Lý Dương nổi máu điện lên, gân xanh trên trán nhảy điên loạn.

“Đừng dùng ánh mắt đó nhìn tôi, Lý Dương, nghĩ về hành vi của chính mình, anh không có tư cách trách tôi!”

“Tiêu Tiểu Thất, cô đồ tiện nhân! Cô một chân đạp hai thuyền không sợ bị quả báo sao!”

Tiểu Thất nhìn sau lưng của Lý Dương, bỗng cười lớn lên, “Tôi khá sợ anh sẽ gặp báo ứng.”

Lý Dương ngơ ra, vừa chuyển mình đã thấy Trương Hy mặc một cái váy ngắn màu hạt gạo, khuôn mặt đầy tức giận đứng phía sau anh.

“Trương Hy, sao em lại đến đây?”

Trương Hy bước lớn xông qua, dùng lực kéo cánh tay của Lý Dương, kéo anh lùi xuống hai bước, cảnh giác nhìn Tiểu Thất, như thể sợ Tiểu Thất sẽ cướp Lý Dương lại.

“Lý Dương, tối qua cô ta sai người giáo huấn chúng ta như vậy, chả lẽ như vậy chưa đủ làm anh từ bỏ hay sao! Trong lòng con đàn bà này vốn dĩ chả có anh, người luôn yêu anh sâu đậm là em! Là em! Anh không phải hứa với em, sau này sẽ không còn bất cứ dây dưa gì với cô ta sao?”

“Trương Hy, anh chỉ là đến chất vấn cô ta...”

“Chúng ta đừng quan tâm cô ta nữa được không, nếu đã chia tay, anh quản cô ta ở chung với bao nhiêu thằng đàn ông, chúng ta sống tốt ngày tháng của chúng ta được không!”

Lý Dương không cam tâm!

Anh cắn chặt răng cửa, “Không được...”

Ánh mắt Trương Hy cũng hung dữ lên, “Lý Dương, em biết anh ở bên tem là vì công việc sau này của anh, em quên không nói với anh, ba em giờ đã tìm cho anh một công việc ở bưu cục thế, anh chỉ cần ngoan ngoãn bên em, rất nhanh anh có thể đến đó thực tập.”

Mắt Lý Dương sáng lên!

Tiểu Thất âm thầm nhìn bộ dạng đang diễn kịch của hai người họ.

Lý Dương cuối cùng dưới sức ép của công việc, thỏa hiệp, không nói thêm gì nữa.

Trương Hy thấy tình trạng đó lập tức thở phào, cô chuyển ánh mắt phẫn nổ nhìn Tiểu Thất, “Tiêu Tiểu Thất, cô yên tâm, điều tối qua tôi nói không phải là nói đùa đâu, ngày mai, ngày mai cô cứ đợi thông báo nghỉ học đi!”

Tiểu Thất nhún nhún vai, bộ dạng không để ý tí nào, kéo Lưu Tuyền đi nhanh về kí túc xá.

Trường của họ tài chính vững mạnh, nên kí túc xá đều là hai người một phòng, Tiểu Thất và Lưu Tuyền về tới kí túc xá, Tiểu Thất lập tức nằm lên giường cuộn một giấc, “Ài, hôm qua về nhà ngủ một giấc, lâu lắm rồi không được nằm trên chiếc giường êm như vậy, hôm nay lúc thức dậy lại thấy lưng eo đau rả rời, xem ra mình chả có số làm đại tiểu thư rồi.!

Lưu Tuyền lo lắng ngồi bên cạnh giường cô, “Tiểu Thất, cô không sợ Trương Hy sẽ giở trò gì sao?”

“Yên tâm đi!”

“Mình không yên tâm nổi, cậu nói xem sao lòng cậu rộng lớn như thế, trường này là của mẹ Trương Hy, cậu không phải không biết thân phận cô ta, ngộ nhỡ thật sự nghe lời quái quỷ của Trương Hy, quyết định tìm đại cái cớ để đuổi cậu đi, đến lúc đó không lấy được bằng tốt nghiệp, khóc đến không còn nước mắt.”

Tiểu Thất nằm trên giường, che miệng ngáp, “Cậu yên tâm đi, tối hôm qua anh mình hỏi thăm tình hình mình, mình đã nói rõ mười mươi cho anh mình nghe, anh mình nhất định sẽ giải quyết ổn thỏa cho mình, cậu cứ yên tâm một trăm hai mươi lần đi”

Lưu Tuyền nghe vậy, lấy tay chọc cô, “Tiểu Thất cái đồ xấu xa này, sớm đã có cách giải quyết rồi, cũng không nói mình, dọa mình chết khiếp!”

“Aiyo_đau!”

“Đau chết cậu, đáng đời!”

“Tiều Tuyền á...”

“Làm gì!”

“Cậu đói chưa?”

“Ừm... cậu không nhắc thì không thấy đói, giờ hình như đói rồi.”

Tiểu Thất như con cá chép cuộn một vòng rồi nhảy lên, “Đi đi đi, hôm nay mình từ chỗ anh mình bòn rút được một ngàn tệ, giờ mình là người có tiền rồi, mình mời cậu ăn đồ nướng nha!”
Bình Luận (0)
Comment