Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 832

Tần Phi Ngữ cũng nhịn đến giới hạn rồi.

Nghe lời nói của mẹ Tần, cô cũng gấp gáp, “Mẹ, không phải con không muốn đối phó với cô ta, mẹ thấy người đàn bà đó gần đây có ra khỏi nhà không? Con thực sự muốn đối phó với cô ta cũng phải tìm được cơ hội đã!”

Mẹ Tần ngồi trên sofa, ánh mắt trở nên nguy hiểm!

“Vậy phải làm sao, không lẽ để mặc nó huênh hoang vậy sao?”

Mẹ Tần thật sự không thể chịu nổi nữa, bà nghĩ đến lời con trai nói với Lưu Tuyền lúc nãy thì không nhịn nổi nữa, trong lòng bà đã khẳng định là Lưu Tuyền ở trên mặt Tần Nham nói bậy gì rồi, nếu không con trai bà tại sao lại đối xử lạnh nhạt với bà như vậy!

Hồi trước chỉ cần bà nói đi đâu, Tần Nham cũng đồng ý 1 cách vui vẻ, nhưng từ khi Lưu Tuyền về nhà, Tần Nham đã đối nghịch với bà bao nhiêu lần!

Lưu Tuyền!

Lưu Tuyền!

Người đàn bà này là 1 tai họa!

Nếu sớm biết sẽ như vậy, lúc đó dù liều mạng, bà cũng sẽ cản trở cuộc hôn nhân!

“Phi Ngữ! Phi Ngữ con nhanh tìm cách!”

Tần Phi Ngữ nắm lấy tay mẹ Tần, “Mẹ, mẹ đừng lo, người đàn bà đó không huênh hoang được thêm bao lâu nữa đâu, bây giờ cô ta càng đắc ý, sau này mới càng thảm chứ! Bây giờ anh con quan tâm cô ta như thế nào, sau này sẽ ghét cô ta như thế đấy! Mẹ chỉ cần yên tâm, kế hoạch của chúng ta thành công chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi, mẹ nhịn thêm vài ngày nữa thôi!”

Không nhịn thì còn cách nào chứ!

Mẹ Tần nắm chặt quyền, chỉ cần có 1 chút khả năng nhỏ nhoi, bà cũng không muốn nhìn thấy Lưu Tuyền nữa!

Nhưng bây giờ con trai rất quan tâm đến Lưu Tuyền, nếu bà thật sự xảy ra vấn đề gì với Lưu Tuyền, nói không chừng con trai sẽ giúp Lưu Tuyền, như vậy hình tượng của bà trong mắt con trai sẽ càng xấu!

“Được, vậy mẹ nhịn cô ta thêm mấy ngày... Lưu Tuyền, lần này đợi cô từ nước ngoài trở về, coi tôi làm chết cô như thế nào!”

...

Bây giờ Lưu Tuyền chỉ còn lại niềm vui.

Về phòng, cô không dám tin hỏi Tần Nham, “Tần Nham, anh thật sự đã đặt vé máy bay rồi sao, sao em không biết chút gì vậy?”

“Không phải là muốn cho em 1 bất ngờ sao?” Tần Nham vỗ vỗ vai Lưu Tuyền, “Nhanh đi dọn đồ đạc chuẩn bị 1 chút, sáng sớm mai chúng ta xuất phát, khí hậu bên Maldives rất ấm áp, quần áo dày không cần mang theo.”

“Dạ!”

Lưu Tuyền thật sự rất vui, du lịch lần hai, Tần Nham có thể nhớ đến cô như vậy, khiến cô cảm thấy rất vui cũng rất mãn nguyện.

Cô không cầu mong gì khác.

Chỉ cần Tần Nham tốt với cô, những chuyện lung tung khác cô có thể không quan tâm.

Lưu Tuyền vui đến lông mày như muốn nhảy múa, chạy đến bên tủ thu dọn đồ đạc.

Tần Nham thấy bộ dạng vui vẻ của cô, trên miệng cũng lộ ra nụ cười nhẹ

Lưu Tuyền vừa dọn đồ vừa nói chuyện với Tần Nham, “Tần Nham, anh biết không, em lớn như vậy rồi còn chưa từng đi nước ngoài nữa, thật nôn nao.”

Tần Nham có chút đau lòng.

Điều kiện của Lưu gia thật sự cũng không tệ, ít nhất tốt hơn nhà anh nhiều, hồi trước lúc Lưu Tuyền còn nhỏ, Lưu Năng thường dẫn mẹ kế và con gái mẹ kế của cô Lưu Tư Tư đi ra nước ngoài chơi, trước giờ chưa từng dẫn Lưu Tuyền đi cùng.

Trước giờ đều để cô ở nhà với người làm.

Cũng là lý do khiến cho Lưu Tuyền trẻ tuổi như vậy đã rất hiểu chuyện!

Tần Nham đi đến bên Lưu Tuyền, “Sau này chỉ cần em muốn, anh sẽ thường xuyên dẫn em đi.”

“Dạ được dạ được.” Lưu Tuyền gật đầu, mặt đầy kỳ vọng, “Đợi sau này anh có thời gian, chúng ta có thể cùng đi Luân Đôn, đi Thụy Sĩ, đúng rồi đúng rồi, còn có Mỹ...”

Mỹ?

Cơ thể Tần Nham khẽ cứng đờ.

Lưu Tuyền vẫn chưa phát hiện, vẫn hưng phấn nói, “Tần Nham anh biết không, lúc Tiểu Thất còn nhỏ đã đi qua Mỹ rồi, cô ấy và anh Cảnh Thụy với mẹ của họ sống ở Mỹ mấy năm, cô ấy nói bên Mỹ khá là vui, sau này chúng ta có cơ hội cũng cùng đi được không?”

Nụ cười của Tần Nham cứng đờ.

Lúc này Lưu Tuyền mới phát hiện chỗ nào không đúng, cô thu nụ cười lại, nghi ngờ nhìn anh, “Tần Nham, em nói sai gì sao?”

“Không có!”

Tần Nham hít sâu 1 hơi, nhẹ nhàng ôm Lưu Tuyền, không để cô thấy ánh mắt của mình, “Chỉ cần là nơi em muốn đi, anh đều có thể dẫn em đi, nhưng tiểu Tuyền... ngoài Mỹ ra! Anh không thích nước đó!”

Trong lòng Lưu Tuyền khẽ lạnh lẽo.

Tuy không thấy ánh mắt của Tần Nham, nhưng cô có thể cảm nhận sự chán ghét từ cơ thể Tần Nham truyền lại.

Hình như anh... thật sự ghét nơi này!

Sau hơn 2 tháng ở chung, Lưu Tuyền phát hiện, thực ra tâm trạng của Tần Nham rất ổn định, rất ít chuyện có thể thật sự khiến anh tức giận, lần này ngược lại thể hiện sự chán ghét rất mãnh liệt... đã xảy ra chuyện gì không vui sao?

Lưu Tuyền khẽ cắn môi, đưa tay ôm lại Tần Nham, “Được, không đi Mỹ, lúc nào cũng không đi Mỹ.”

Lời cô vừa dứt, có thể cảm nhận rõ ràng cơ thể của Tần Nham được thả lỏng.

Lưu Tuyền không muốn làm chuyến đi chơi ngày mai của hai người mất vui, nhẹ đẩy Tần Nham, cười lấy lại hứng thú nói. “Nhanh buông tay, anh ôm em như vậy, em phải dọn đồ tới ngày mai mất, ngày mai chúng ta cũng không thể đi du lịch.”

Tần Nham cũng cười, nhẹ buông Lưu Tuyền, “Nhanh đi, anh đi tắm!”

“Ừ!”

Tần Nham vào phòng tắm, Lưu Tuyền quỳ bên tủ dọn dẹp đồ, trong lòng có chút mất tinh thần.

Đột nhiên...

“Ding dong...” 1 tiếng, điện thoại của Tần Nham vang lên, sâu trong tâm hồn của Lưu Tuyền bị dọa đến nhảy lên.

Điện thoại của Tần Nham để ở đầu giường, Lưu Tuyền sợ có người tìm Tần Nham có việc, nhanh chóng chạy qua xem 1 cái. chỉ là 1 tin nhắn.

Tin nhắn là 1 dãy số dài, nội dung tin nhắn chỉ có 5 chữ... Nham. năm mới vui vẻ!

Lưu Tuyền hít 1 hơi, vị trí nơi tim bắt đầu đau đớn.

Nham...

Xưng hô thật thân mật!

Suy nghĩ đầu tiên nhảy ra trong đầu Lưu Tuyền là “Văn Văn” mà Tần Nham gọi khi mơ!

Tin nhắn này... là cô gái tên Văn Văn gửi sao!

Tim Lưu Tuyền đau xót đến lợi hại.

Chỉ cần nghĩ đến Tần Nham từng rất thân mật với 1 người con gái khác, trong lòng cô đau từng cơn.

Cô cũng không biết trạng thái tâm lý của cô là gì, vậy mà lấy điện thoại ra, lưu số điện thoại này vào.

Lưu Tuyền đi đến bên cửa nhà tắm, trong nhà tắm vẫn còn tiếng nước chảy.

Lưu Tuyền dùng tốc độ nhanh nhất gọi cho Tiểu Thất, “Tiểu Thất, tra giúp tớ 1 số điện thoại được không?”

“Điện thoại gì?”

“Đợi lát tớ gửi qua, cậu chỉ cần tra số điện thoại này ở nước nào là được, tra được nhắn tin cho tớ.”

“ok!”

Lưu Tuyền nhanh chóng cúp điện thoại, nhắn số điện thoại cho Tiểu Thất.

Trong lòng cô mơ hồ đoán được, bây giờ cô chỉ muốn chắc chắn cô đoán đúng không!

Hai phút sau, điện thoại cô vang lên.

Là tin nhắn của Tiểu Thất... điện thoại đến từ Los Angeles, Mỹ!

Tim Lưu Tuyền nhất thời lạnh lẽo.

Cô cười khổ ngồi dưới đất, ngây người nhìn mấy chữ đơn giản trong điện thoại, nỉ non đọc ra tiếng, “Mỹ... Los Angeles... đây là nguyên nhân anh phản ứng mãnh liệt với Mỹ sao...”

Có thể khiến tâm trạng của Tần Nham phản ứng mãnh liệt như vậy.

Bây giờ Lưu Tuyền thật sự không dám khẳng định.

Không lẽ thời gian này Tần Nham đối tốt với cô đều là giả sao... nếu là thật, thì phản ứng kịch liệt của anh ta giải thích như thế nào? Nếu là giả... nếu là giả, vậy cô phải làm sao đây!

Tần gia...

Cô thật sự không thích, cô không thích mẹ Tần khẩu phật tâm xà, cũng không thích Tần Ngữ Phi làm chuyện xấu sau lưng cô, cô nhịn bọn họ là vì, là vì có tình yêu của Tần Nham chống đỡ, nhưng... nếu bây giờ nói với cô, đến tình yêu mà Tần Nham đối với cô cũng là giả, vậy cô còn lí do gì tiếp tục sống ở đây nữa?

“Tiểu Tuyền, em làm sao vậy?”

“A?” Lưu Tuyền như tỉnh lại từ giấc mộng, cô ngẩng đầu liền thấy Tần Nham đang mặc đồ tắm, không biết ra khỏi nhà tắm từ lúc nào, Lưu Tuyền hoảng loạn điều chỉnh tâm trạng của bản thân, “Không, không có gì, chỉ là nghĩ 1 chuyện đến thất thần, sao anh tắm nhanh vậy?”

Tần Nham không nghi ngờ nhiều, đứng trước cửa phòng tắm lau tóc, “Ừ, em dọn nhanh tí, dọn xong thì đi tắm, máy bay vào 8h hơn sáng mai, còn phải dậy sớm.”

“Ừ, được!”

Lưu Tuyền cúi đầu, im lặng tiếp tục dọn quần áo.

Cô rất nhanh dọn xong, kéo mật khẩu để khóa vali lại xong, cô cũng không biết xuất phát từ tâm thái gì, nghiêng đầu nhìn Tần Nham, “Đúng rồi Tần Nham, lúc nãy em nghe điện thoại anh vang lên, hình như là tin nhắn, anh xem có phải người khác tìm anh có chuyện không.”

Lưu Tuyền dùng góc mắt liếc nhìn Tần Nham đi đến đầu giường, thấy anh lấy điện thoại lên, cũng thấy... cơ thể anh lập tức cứng đờ, cộng với... trong ánh mắt đột nhiên xuất hiện lửa giận!

Giống như bị đập bể bình gia vị.

Trong lòng Lưu Tuyền ngũ vị phức tạp, nói không ra là dư vị gì.

Cô nắm chặt góc áo của bản thân, quay đầu giả bộ nhưng không có chuyện gì, “Sao rồi, là chuyện công việc sao, mai chúng ta còn có thể đi du lịch không?”

“Không sao!” Tần Nham hít sâu 1 hơi, xóa tin nhắn đi, “Là 1 tin rác!”

“Ừ!”

“Dọn xong đồ rồi, em đi tắm nhanh lên.”

“Được!”

Lưu Tuyền lấy quần áo vào nhà tắm, cô đi đến trước gương, cười khổ nhìn bản thân trong gương.

Bởi vì lúc nãy Tần Mạc mới tắm, trên gương còn phủ 1 tầng sương mù.

Cô đưa tay lên lau sạch tầng sương mù.

Cô nhìn thấy bản thân trong gương.

Bộ dạng giả bộ cười...

Tin rác?

Lưu Tuyền cười rất chua chát.

“Tần Nham, rốt cuộc em là gì trong tim anh, hoặc là nói, Văn Văn kia với anh, rốt cuộc chiếm bao nhiêu phân lượng trong lòng anh...”

Cô không thích bản thân bây giờ chút nào.

Hoàn toàn không thích!

Nghi ngờ và đố kỵ!

Cô rất muốn hỏi Tần Nham, hỏi rõ rốt cuộc Văn Văn là ai, cũng hỏi rõ, lúc đó anh gọi điện nói muốn kết hôn, có phải có liên quan đến Văn Văn kia không, cô càng muốn hỏi, trong lòng anh rốt cuộc còn Văn Văn đó hay không.

Nhưng cô không dám!

Cô sợ nghe lời khẳng định từ miệng Tần Nham.

Nếu như vậy... cô đến bộ dạng bình tĩnh giả tạo này cũng không thể duy trì nổi.

Mà bây giờ, cô chỉ có thể cố gắng an ủi bản thân.

“Lưu Tuyền... cố lên! Ít nhất bây giờ người ở với Tần Nham là mày, mày phải tin. thời gian có thể làm thay đổi mọi chuyện, có thể làm giảm bớt tình yêu của bọn họ, đồng thời, cũng có thể giúp tình cảm của mày và Tần Nham thêm sâu sắc, cho nên... mày phải cố lên, cố gắng đối tốt với Tần Nham, anh ấy không phải là 1 khúc gỗ, nhất định có thể cảm nhận được!”
Bình Luận (0)
Comment