Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 877

Tiểu Thất khóc lóc không dừng lại được, cả người đều đang run rẩy

Không muốn từ bỏ bạn gái?!

Vậy thì anh ấy bây giờ là đang làm cái gì thế

Lục Sâm dường như biết được trong lòng Tiểu Thất đang nghĩ cái gì, nhìn cô một cái, tiếp tục nói, “Tiểu Thất, thật sự rất xin lỗi, anh nghĩ anh có thể quên được Đình Đình, cứ như thế này cùng nắm tay em bước tiếp, anh cũng rất nỗ lực để thử rồi, nhưng anh phát hiện... anh không thể làm được! cũng giống như Đình Đình yêu anh, khi anh lại lần nữa nhìn thấy cô ấy, con tim của anh đều đập loạn nhịp, anh khống chế không được tình cảm của bản thân, cũng khống chế không được nhịp đập con tim cảu mình”

“Anh nói dối! Ngày hôm đó khi yến tiệc em gái em đầy tháng, anh rõ ràng nghe thấy anh cự tuyệt từ chối cô ấy rồi...”

Lục Sâm mấy ngày nay sớm đã chuẩn bị tất cả lời giải thích dễ nghe

“Đó là bởi vì anh nhìn thấy em ở bên cạnh nghe lén, anh không muốn tổn thương trái tim của em, vì vậy mới nói như thế”

“Vậy thì các anh từ khi nào quay lại với nhau?”

“Chính là lần đi công tắc trước đây!” Lục Sâm có lý lẽ không gấp gáp nói, “anh vốn dĩ là đi Thụy Sĩ cho công chuyện, anh cũng không ngờ rằng Đình Đình vì anh, mà lại xin nghỉ đi theo anh, cũng đi Thụy Sĩ, em biết không, anh tại Zurich khi nhìn thấy cô ấy trong lòng kinh động nhường nào, đồng thời trong lòng cũng đắc biệt vui mừng. Lúc đó anh nghĩ, cô ấy có thể vì anh làm đến mức này, vậy thì anh vì cô ấy, gánh trên lưng một lần tiếng chửi thì đã làm sao nào!”

Tiểu Thất nhắm nghiền đôi mắt lại ôm chặt lấy tai, hét lớn lên, “đừng nói nữa!”

“Cô nương ngốc!” Lục Sâm kéo bỏ tay của cô ra, nhìn vào trong mắt của cô, “Tiểu Thất, không thể phủ nhận, em thật sự là một người con gái rất tốt, khoảng thời gian ở cùng với em, anh cũng đắc biệt vui vẻ, anh cũng là thật sự rất thích em, cũng không muốn làm tổn thương em, nhung anh nghĩ rồi, nếu như anh phụ bạc tấm lòng của Đình Đình đối với anh, anh nhất định sẽ hối tiếc cả đời, vì vậy... anh chỉ có thể lựa chọn xin lỗi em!”

“Im miệng! im miệng!” Tiểu Thất gào thét nhảy từ ghế sopha đứng dậy, “Đưng nói tiếp nữa! Em không muốn nghe!”

“Tiểu Thất, anh biết là anh có lỗi với em, nhưng sự thật là như thế...” Lục Sâm bi thương nhìn Tiểu Thất, “em là cô nương rất tốt, anh tin rằng... với điều kiện của em nhất định sẽ tìm được người con trai phù hợp với em hơn anh”

Tiểu Thất điên cuồng vứt đồ đạc, cô vung đôi tay, gần như tất cả dụng cụ uống trà trên bàn toàn bộ bị gạt xuống sàn, cô đỏ lừ đôi mắt nhìn Lục Sâm, “đừng nói nữa! Em kêu anh đừng nói nữa!”

Lục Sâm quả nhiên không nói nữa, chỉ đùng đôi mắt thương xót, cứ như thế nhìn Tiểu Thất

“Đừng nhìn em như thế, anh mắt của anh khiến em cảm thấy bản thân thật sự là kẻ đáng thương!”

Trên thực tế!

Cô không phải là một kẻ đáng thương sao!

Tiểu Thất đột nhiên ngồi phịch xuống sàn nhà, ôm chặt lấy đầu gối của mình

Cô nghĩ, nếu như đây là tình tiết xuất hiện trong phim truyền hình, cô nhất định sẽ vì tình cảm của nhân vật nam nữ chính cảm động, mối tình đầu... hai người dưới tình huống không liên lạc với nhau, lại vẫn có thể hoài niệm không quên đối phương, lại còn... vẫn có thể có tâm tư kiên định như thế đi đến với nhau

Nếu như phim truyền hình... vậy thì nhân vật của cô chắc là cái gì chứ?

Người phụ nữ ác độc?!

Cô không biết!

Tiểu Thất ôm lấy đầu gối của mình, “tại sao, tại sao là em chứ... Lục Sâm anh có biết không, em luông không biết tình cảm là vị gì, em lúc đầu ở bên cạnh Lý Dương hai năm, trong tim đều không có vì anh ta đập nhanh, nhưng với anh không giống thế, anh không giống thế à, em thích anh nhiều như vậy, em yêu anh nhiều như thế... anh làm sao có thể, làm sao có thể làm tổn thương em như vậy được...”

Lục Sâm ngồi xổm trên sàn, “xin lỗi Tiểu Thất!”

Tiểu Thất từ giữa đầu gối ngẩng đầu lên, ánh mắt đã đỏ hết, “vì vậy... mấy ngày hôm nay anh ở Thụy Sĩ, trên thực tế... đều là ở cùng với Triệu Đình Đình, phải không?”

Trong lòng cô cố hết sức cầu nguyện không phải

Nhưng...

Lục Sâm thì lại gật đầu

“Vì vậy... hai người đã tính quay lại với nhau, em người bạn gái kỳ đà cản mũi đã phải nhường lại vị trí... phải không?”

“Xin lỗi!”

“Em hận nhất người khác xin lỗi em, có phải là chỉ cần chữ này, thì có thể tùy tiện không phải suy nghĩ gì như thế tổn thương người khác không?” Tiểu Thất tóm chặt lấy cánh tay của Lục Sâm, “Lục Sâm, nếu như không thể cho em hạnh phúc, tại sao lại đối tốt với em như thế, tại sao... khiến em cảm thấy em là người con gái hạnh phúc nhất thế gian, lại tại sao... trong khi em đang hạnh phúc đưa tay ra đẩy em vào trong địa ngục hả!”

Lục Sâm cúi đầu không nói gì

“Ha...em thật sự cảm thấy bản thân mình đặc biệt thảm thương, thật sự! Em lại tin tưởng anh đến như thế, tin tưởng anh là thật sự không có tình cảm với Triệu Đình Đình nữa... em làm sao lại ngốc đến thế, làm sao mà dễ dàng bị anh lừa gạt như vậy. Em rất hận bản thân mình, em càng hận bản thân mình... rõ ràng anh đều nói với em nhiều như thế rồi, em vẫn còn... vẫn còn yêu anh!”

陆琛心里猛然颤了一下。

Trong lòng Lục Sâm giật mình

“Theo lý mà nói... em người con gái bị trêu đùa như thế này, bị người ta lừa gạt tình cảm, lừa gạt cơ thể... biết sự thật em không phải nên hận anh sao, em không phải nên nghĩ điên cuồng báo thù anh sao, nhưng tại sao, em vẫn không thể buông bỏ, thoát không ra chứ”

Con mắt của Tiểu Thất càng ngày càng sưng đỏ lên, giọng nói càng ngày càng khàn, cô tóm lấy tay của Lục Sâm, “Lục Sâm, anh vừa mới nói anh vẫn là thích em phải không?”

“Đúng, em là cô gái rất tốt, chỉ cần là người con trai đều không có cách nào không thích”

“Vậy thì anh không hòa hợp lại với Triệu Đình Đình được không, anh ở bên cạnh em được không?” Tiểu Thất nắm chặt lấy Lục Sâm, dường như sợ rằng thả anh ra, anh ấy sẽ biến mất vậy, “Lục Sâm, anh tin em, tình cảm là có thể bồi đắp được, em không để ý trong lòng anh có bóng hình của Triệu Đình Đình, chỉ cần anh ở bên cạnh em, một năm hai năm ba năm... sau mười năm, em tin rằng anh khẳng định cũng có thể yêu sang em, xem như em cầu xin anh đó... đừng rời xa em... được không?”

“Trong văn Chương nói, tim ở đâu, tình yêu ở đó, tiền tài cũng ở đó...” Tiểu Thất nhìn lên trên đầu gối hợp đồng chuyển nhượng các loại cổ phiếu, “anh đưa tất cả những khoản tiền này cho em... đây có phải là nói rằng trái tim của anh vẫn ở chỗ em không?”

Lục Sâm không thể không thừa nhận, có lúc tâm tư của Tiểu Thất nhảy cảm khiến người khác kinh ngạc

Mặt anh không biểu cảm nhìn Tiểu Thất, “đừng có làm mơ tưởng những thứ không có thực nữa, anh vừa mới nói rồi, như em, gia thế em không thiếu những thứ này, anh muốn để lại tất cả tài sản chuyển hộ cho em, là bởi vì anh muốn để lương tâm của anh được thoải mái một chút, chỉ có như thế thôi”

Ngưng chút, Lục Sâm lại nói, “Tiểu Thất, em là một cô nương tốt, anh không muốn nói lời quá tàn nhẫn khiến em tổn thương, nhưng không yêu tức là không yêu, anh là một người đàn ông, nếu như đã có lựa chọn rồi, không cần biết hậu quả như thế nào, anh đều sẽ thừa nhận!”

Lục Sâm đi đến bên cửa, sau cùng ngoảnh đầu lại nhìn Tiểu Thất, “anh đi đây!”

“Anh muốn đi đâu?”

“Mấy ngày trước ở Thụy Sĩ, anh đã đưa Đình Đình gặp mặt qua mẹ của anh rồi, mẹ của anh nhìn thấy Đình Đình đặc biệt vừa ý!” Lục Sâm mặt không biểu cảm nói, “anh và Đình Đình đã thương lượng rồi, bọn anh sẽ bắt đầu lại, nếu như còn ở lại thành phố A, Đình Đình khó tránh sẽ nghĩ đến đoạn tình cảm của hai chúng ta, trong lòng khẳng định sẽ không thoải mái. Vì vậy bọn anh thương lượng rồi, nếu như đã muốn bắt đầu lại, vậy thì thay đổi địa điểm bắt đầu lại từ đầu”

Trong lòng Tiểu Thất giật mình, cô đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía Lục Sâm, giọng nói run rẩy, “anh nói lời này... là có ý gì?”

“Ý là nói... anh và Đình Đình quyết định di dân rồi! Đợi công việc trong tay bàn giao lại xong rồi, thêm khoảng 10 ngày nửa tháng bọn anh sẽ di dân qua Thụy Sĩ” Lục Sâm nắm chặt lấy khung cửa, nhìn Tiểu Thất nói, “về sau... sẽ không quay trở lại nữa!”
Bình Luận (0)
Comment