Xuân Lệ nhíu mày, biểu thiếu gia này chắc chắn là cố ý! Nàng luôn cảm thấy đại thiếu gia thật đáng thương, không chỉ người trong nhà không coi hắn ta ra gì, ngay cả biểu thiếu gia này cũng theo góp vui! Hắn ta chắc chắn đã nghe thấy, mặt đỏ bừng, không thèm nhìn về phía này, tức giận đi thẳng về hành lang!
Tạ thị hoảng hốt, vội đứng dậy, vỗ vai Kỳ Liên Sơn, “Hỏng bét rồi, Đại Lâm tử chắc chắn tức giận, nhanh đi dỗ thằng bé!”
Kỳ Liên Sơn cũng có chút hối hận, đại nhi tử từ trước đến giờ vốn ngoan ngoãn chưa bao giờ không biết tôn trọng người lớn, lần này lại không thèm nhìn, chắc chắn là đang đau buồn. “Lâm nhi, con chờ phụ thân một chút—” Kỳ lão gia vừa nói vừa chạy tới, chạy được vài bước lại nhăn mặt quay lại, lần này nhớ rồi, chống gậy cho vững, Hồ quản gia ân cần đỡ lên, hai người chậm rãi đuổi theo đại thiếu gia.
Màn kịch hay đã kết thúc, nhìn mà cũng thấy mệt. Kỳ Hàm đặt ly trà xuống đứng dậy, nói với Xuân Lệ: “Ngươi theo ta về.”
Xuân Lệ không nhúc nhích.
Tạ thị sốt ruột, đi tới nháy mắt ra hiệu cho nàng, Xuân Lệ sợ bà lại lải nhải, không tình nguyện mà đi theo.
Ai ngờ về đến viện, nhị thiếu gia lại không uống rượu giải sầu. Mà ngồi trên xích đu dưới cây ngô đồng, nhàn nhã lắc lư.
Năm đó Kỳ Hàm chọn đi quan ngoại, chính là vì không muốn ở nhà, hắn đã nhìn đủ biểu hiện ân ái giả tạo của phụ mẫu, mỗi ngày chứng kiến đủ loại hư tình giả ý, không dám mơ tưởng rằng trên đời này còn có chân tình, thứ đó có bộ dáng như thế nào? Ít nhất khi mười sáu tuổi, Kỳ Hàm không thể hiểu. Không ngờ bốn năm sau trở về, phụ mẫu vẫn như cũ, thậm chí còn hơn cả năm xưa, chỉ là cả hai đều vui vẻ, hắn cũng lười phá vỡ sự hòa hợp dị dạng này. Giống như chuyện giữa hắn và Nhạc Thanh Phong, rõ ràng chỉ là để diễn kịch cho quận chúa xem, ngay cả việc hôm nay bị “đá” cũng nằm trong kế hoạch, chỉ là hình thức xảy ra thay đổi bất ngờ, không ngờ tình đầu của Thanh Phong lại xuất hiện. Nhưng không quan trọng, kết quả vẫn như nhau, làm việc phải bắt đầu và kết thúc tốt đẹp, đã bắt đầu diễn thì nhất định phải hát đến cùng, vậy cũng đã đến lúc lên sân khấu rồi.
“Ngươi muốn nói gì?” Hắn đột nhiên hỏi.