Liễm Cảnh Xuân (Dịch)

Chương 7 - Kiều Diễm 3

Trong mắt Vệ Trăn phản chiếu ánh lửa, không bao lâu ngoài điện có người nói: "Tiểu thư, đằng trước truyền đến một đạo ý chỉ, muốn gọi tất cả tân khách đến bữa tiệc, dần dần tiến hành kiểm tra hỏi thăm."

"Hiện tại đi qua đó?"

"Vâng, nhưng mà trời đang mưa lớn, nếu ngài lấy cớ từ chối không đi, bên trên đại khái cũng sẽ không có nhiều người nói cái gì. Trời càng về khuya rồi, tiểu thư có đi không?"

Vệ Trăn mới giết người, loại trường hợp này tự nhiên nên tránh mới được.

Chỉ là trong lúc suy nghĩ, Vệ Trăn vẫn đứng lên nói: "Chờ ta đổi kiện y phục đã."

Nàng muốn có mặt, không chỉ muốn đi, còn phải biểu hiện thong dong một chút, vô tội một chút, khiến tất cả mọi người nhìn không ra một tia dị dạng.

Như thế mới rũ sạch hiềm nghi trên người.

Hành lang quanh co, Vệ Trăn đội đấu lạp lụa mỏng, váy rủ xuống đất, dưới sự dẫn đường của thị nữ tiến về cung điện yến khách, hai tên thị vệ nhắm mắt đuổi theo ở sau lưng.

Lúc chạng vạng tối nàng không có để cho người ta đi theo, đến mức xảy ra chuyện ngoài ý muốn như thế, giờ phút này không còn dám đi một mình nữa.

"Tiểu thư, chuyện ngài phái chúng ta đi hỏi thăm đã thăm dò ra rồi." Hộ vệ nói.

Vệ Trăn chân chậm lại một bước, ôn nhu hỏi: "Thích khách kia là làm sao xâm nhập vào tẩm điện của quân thượng?"

Nàng muốn làm rõ ràng trên yến tiệc đã xảy ra chuyện gì, nghe hộ vệ bẩm báo nói:

"Tối nay sau khi qua ba lần rượu, quân thượng đi về điện nghỉ ngơi trước, cho lui hạ nhân an tâm tĩnh dưỡng, không ngờ có tặc nhân cải trang cung nhân, mượn đưa danh nghĩa lẻn vào tẩm điện. Cũng may quân thượng kịp thời tỉnh giấc, hô to cứu giá, một nam một nữ kia thất thủ, lúc này nhảy cửa sổ mà chạy, về sau bị thủ hạ của Kỳ Yến thiếu tướng quân đuổi bắt, đã uống thuốc độc tự vẫn rồi ạ."

"Chết rồi?"

"Vâng, đều đã chết, thất khiếu chảy máu, chết bất đắc kỳ tử, không chịu thú nhận người làm chủ phía sau là ai."

Vệ Trăn mí mắt nhẹ nhàng nhảy một cái: "Vậy sao..."

Nàng đã chuẩn bị cho chuyện xấu nhất: Nếu như đợi lát nữa Kỳ Yến khai nàng ra, nàng liền công bố mình thích khách bắt cóc, những chuyện còn lại hoàn toàn không biết, sẽ đổ hết chuyện của Cảnh Khác lên trên người tặc nhân kia.

Đại khái người bên ngoài cũng sẽ cho là như thế ——

Nhất định là thích khách ám sát quân thượng kia trên đường chạy trốn xâm nhập Noãn Điện, ngộ thương Cảnh Khác điện hạ.

Nếu như thích khách không thừa nhận, sợ là không thể thiếu một phen tranh chấp, nhưng hiện tại bọn họ đều đã uống thuốc độc tự vận, chính là không có chứng cứ.

Dưới cái nhìn của Vệ Trăn mà nói, có lợi mà vô hại.

Bất tri bất giác đã đến yến khách sảnh, chưa đi vào đã nghe được bên trong truyền đến tiếng trò chuyện trầm thấp.

Trong điện đèn đuốc sáng trưng, bóng người nhốn nháo.

Vệ Trăn từ sau tấm bình phong tiến vào đại điện, đi đến hàng đầu tiên, nhìn thấy một thân ảnh khi độ nổi bật ở trong đám.

Thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, thân mặc cẩm y hoa bào, vóc người cao gầy, anh tuấn bất phàm. Người này chính là đệ đệ của Vệ Trăn, Cự Dương Hầu - Vệ Lăng.

"A tỷ đi đâu vậy, sao lâu như vậy mới đến?" Vệ Lăng nhìn thấy nàng đến, nghiêng đầu hỏi thăm.

"Trở về đổi một bộ y phục, cộng thêm thân thể đột nhiên có chút khó chịu, liền nghỉ tạm ở tẩm xá một hồi."

Vệ Trăn nhàn nhạt cười một tiếng, Vệ Lăng đối với lý do này không chút nghi ngờ, trong lúc nói chuyện với nhau, nói đại khái tình huống đã phát sinh cho nàng nghe.

Tối nay cung yến do Thái tử phụ trách, lại lần lượt xuất hiện tặc nhân hành thích quân vương, vương tử, Thái tử tất nhiên là không thể đổ cho người khác, Sở Vương dưới cơn giận dữ mắng mỏ thất trách, sai người mau chóng lục soát làm rõ chân tướng, tìm ra thích khách và kẻ làm chủ phía sau.

Mà nơi đây lại là Chương Hoa Ly Cung của Thái hậu, Thái hậu xưa nay tín nhiệm Kỳ gia, sai Kỳ Yến phụ tá, trợ giúp điều tra ngọn nguồn.

Vệ Trăn hỏi: "Thái tử cùng thiếu tướng quân ở nơi nào?"

Ánh mắt Vệ Lăng chỉ chỉ màn che: "Ở bên trong. Quân thượng đã được đỡ đi tẩm điện nghỉ ngơi, bọn họ đang ở Noãn Điện điều tra manh mối có liên quan đến thích khách."

Tiếng người nói chuyện xung quanh mơ hồ truyền vào bên tai Vệ Trăn.

"Người nào gan to bằng trời như thế, dám ám sát Lục điện hạ?"

"Nhất định là hai thích khách trước đó, hành thích quân thượng không thành, liền đả thương Cảnh Khác điện hạ. Chỉ tiếc không moi được lời gì từ trong miệng bọn họ, hai người kia đã sợ tội tự sát rồi."

"Chờ Lục điện hạ tỉnh lại, việc này tự có định đoạt, chỉ tiếc lúc này Lục điện hạ mất máu quá nhiều, sợ là lành ít dữ nhiều."

Bình Luận (0)
Comment