Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Chương 1197

Không lâu sau Mục Cảnh Thiên liền nhanh chóng đến đón Hạ Tử Hy quay trở về.


Ngồi trong xe, Hạ Tử Hy không có chút buồn ngủ nào.
“Như thế nào rồi?”
“Hiện tại đã không có chuyện gì rồi!” Hạ Tử Hy thở phào, khoảng thời gian này đã xảy ra quá nhiều việc, cuối cùng cũng có thể nhẹ nhõm.
Mục Cảnh Thiên lái xe, rất lâu sau liền nói: “Anh cảm thấy những gì Đô Đô nói đều có lý!”
“Chuyện gì?”
“Những lời đại loại như đưa em





đi bái Phật!”
Hạ Tử Hy bật cười: “Anh cũng tin vào những chuyện này sao?”
“Thà tin rằng có còn hơn không, anh không muốn lại nhìn thấy em vào bệnh viện!”


“Thà tin rằng có còn hơn không, anh không muốn lại nhìn thấy em vào bệnh viện!” Mục Cảnh Thiên nói, có trời mới biết được rằng, khi nhìn thấy Hạ Tử Hy nhập viện, trái tim anh chưa từng ngừng lo lắng.
Hạ Tử Hy mỉm cười, quả thật chính là như vậy, thời gian cả năm nay ra vào bệnh viện cũng không biết bao nhiêu lần, ngước mắt nhìn Mục Cành Thiên: “Nhưng mà thời gian sắp tới nhất định vẫn phải vào bệnh viện!”
Mục Cảnh Thiên nhíu mày.


Hạ Tử Hy ngược lại chỉ tay vào bụng mình, không những phải kiểm tra, khi sinh em bé cũng không thoát được.
Nhìn cừ động của cô, Mục Cảnh Thiên liền bật cười, vươn tay nắm chặt lấy bàn tay của Hạ Tử Hy, vô cùng thỏa mãn vui vẻ.
Hạ Tử Hy cũng mỉm cười.
“Cà đêm không ngủ rồi, nhất định rất mệt, em nằm xuống, sau khi đến nhà anh sẽ gọi em dậy!” Mục Cành Thiên nói.
Hạ Từ Hy gật đầu, sau đó điều


chỉnh ghế tựa sang một vị trí thoải mái hơn, dựa trên ghế bắt đầu nghỉ ngơi, Mục Cảnh Thiên cầm lấy áo khoác đưa đến cho cô, Hạ Tử Hy khoác lên người, cảm giác ấm áp từ trái tim thoáng qua.
Nhìn thấy Hạ Tử Hy đã nhắm chặt mắt, Mục Cảnh Thiên liền điều chỉnh nhiệt độ trong xe, nhìn thấy dáng vẻ ngủ ngon như vậy của Hạ Tử Hy, khóe môi anh không nhịn được nhếch lên một nụ cười nhạt.
Mục Cảnh Thiên điểu khiển tốc độ xe dần chậm lại, những người


đi đường khác cũng có thể nhìn thấy một chiếc siêu xe cao cấp có thể lái chậm như vậy.
Không ít người lắc đầu cảm thấy đáng tiếc, thật sự là biết chà đạp vật quý.
Người trong chiếc xe ngược lại vô cùng vui mừng.
Hơn một tiếng sau cũng xem như đến địa điểm, đợi đến khi Mục Cánh Thiên gọi Hạ Tử Hy thức giấc, ngược lại nhìn thấy cô ngủ ngon giấc như vậy, cũng không nhẫn tâm gọi cô tỉnh dậy, liền dừng xe lại sau đó ôm lấy cô


bước xuống.
Mục lão thái thái cùng Mục phu nhân đang trò chuyện trong phòng khách, khi nhìn thấy Mục Cảnh Thiên ôm lấy Hạ Tử Hy bước vào, hoảng hốt một phen.
“Có…có chuyện gì?” Mục lão thái thái lo lắng hỏi, nhìn người trong lòng anh, vô cùng lo lắng.
Mục Cảnh Thiên ra hiệu im lặng: “Cô ấy ngủ rồi!” vừa nói, liền ôm Hạ Từ Hy bước lên lầu.

Bình Luận (0)
Comment