Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Chương 642

Đọc truyện hay:


Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!



“Khi chị vừa xuống lầu, liền nhìn thấy Lăng tổng của tập đoàn Lăng thị đến tìm Mục tổng, kết quả thì bị từ chối gặp mặt, ông ấy liền ngoan cố xông vào, lúc này mới được A Kiệt dẫn lên trên!” Khả Khả nói.
Hiện tại tin tức này trong chớp mắt đã được lan truyền khắp công ty.
Nghe đến đây, động tác xem tài liệu của Hạ Tử Hy nhất thời dừng lại, tưởng tượng đến khung cảnh
đó, sau đó bật cười.
Đúng vậy, đây chính là phong cách của Mục Cảnh Thiên.
“Lăng Tiêu Vân đã nhiều ngày không đến công ty làm việc rồi, có lẽ sau này cũng sẽ không đến nữa đâu? Hiện tại Vân Duệ thu mua Lăng thị, cô ấy nhất định phải ở lại công ty nhà mình hỗ trợ!” Khả Khả nói.
Khả Khả vừa dứt lời, lúc này, liền có một nữ đồng nghiệp bước đến: “Này, này, hai người đoán xem vừa rồi tôi thấy ai đến?”
“Là ai?”
“Lăng Tiêu Vân!”
“Hả? Cô ấy vẫn còn dám đến công ty sao?”
Các đồng nghiệp nữ liền cùng nhau tám chuyện.
Khả Khả cùng Hạ Tử Hy cũng liếc mắt nhìn nhau.
“Đúng vậy, sau khi cô ấy đến công ty liền trực tiếp bước đến văn phòng Mục tổng, có lẽ đi cầu xin Mục tổng rồi!”
“Có khả năng đó!”
“Cái gì gọi là có khả năng chứ, là nhất định!”
“Đúng đúng đúng, nhất định là như vậy!”
Nghe thấy bọn họ bàn tán náo nhiệt như vậy, Khả Khả liền nhìn sang Hạ Tử Hy: “Tiểu Hy, em có muốn đi xem thử không?”
“Xem chuyện gì?”
“Tất nhiên là xem hồ ly tinh có câu dẫn Mục tổng hay không!” Khả Khả nói như chuyện đương
nhiên.
Hạ Tử Hy lúc này đang thu thập tài liệu, khi nghe thấy câu nói này không nhịn được bật cười: “Chị cảm thấy em không đẹp bằng cô ấy sao?”
“Tất nhiên không!”
“Hay là chị cho rằng em không có sức quyến rũ hơn cô ấy?”
“Cô ấy có thể so sánh với em sao?”
“Vậy thì đúng rồi, vậy thì em lo lắng điều gì chứ?” Hạ Tử Hy nhẹ
nhàng nói, thật ra trong lòng vô cùng yên tâm về Mục Cảnh Thiên.
Anh sẽ không yêu đương tại nơi làm việc, càng không làm chuyện bậy bạ ờ công ty, chuyện này cô vô cùng rõ ràng.
Lúc này, Khả Khả nhìn cô, lên tiếng: “Xem, đây chính là khí chất của phu nhân tồng giám đốc, có thể hạ gục được Mục tổng, quả nhiên có lý do!”
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Đây là sức mạnh của sự quyến rũ!”
“Nói hay lắm, vỗ tay khen ngợi nào!”
Hạ Tử Hy mỉm cười với cô.
Thật ra, Lăng Tiêu Vân đến tìm Mục Cảnh Thiên sẽ nói những điều gì, cô cũng có thể đoán được phần nào.
“Tổng giám đốc, Lăng tiểu thư đã đến!” A Kiệt thông báo với Mục Cảnh Thiên. Việc cô ấy đến đây, đã nằm trong sự tính toán của Mục Cảnh Thiên.
“Đề cô ấy vào đây!”
A Kiệt gật đầu, sau đó bước ra ngoài.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên liền đặt tập văn kiện trong tay xuống, chậm rãi đứng lên, nhìn ra phía bên ngoài khung cửa sổ.
Lúc này hai người bọn họ cho đến hiện tại, lần đầu tiên ở bên
nhau, hơn nữa lại là dưới tình huống như thế này.
Lăng Tiêu Vân vừa tiến vào, liền nhìn thấy Mục Cảnh Thiên đã đứng dậy, lưng đối diện với cô, hiện tại Lăng Tiêu Vân không nhìn rõ khuôn mặt của anh, nhưng dù cho như vậy, trong lòng cô cũng không nhịn được rung động.
Trước đây, bọn họ đã từng thân mật như vậy, nhưng hiện tại…lại xa lạ như vậy.
“Tổng giám đốc, Lăng tiểu thư đã đến rồi!” A Kiệt nói.
Nghe đến câu nói này, Mục Cảnh Thiên chậm rãi xoay người lại nhìn A Kiệt: “Cậu cứ ra ngoài trước đi!”
“Vâng!”
A Kiệt bước ra ngoài, trước khi ra khỏi văn phòng mắt vẫn liếc nhìn về phía Lăng Tiêu Vân.
Có thể nhận ra được, cô ấy trước khi đến đây đã đặc biệt trang điểm một phen, A Kiệt suy nghĩ, Lăng Tiêu Vân đến đây rốt cuộc là cầu xin tổng giám đốc hay là sử dụng mỹ nhân kế đây?
Cuối cùng gật đầu khẳng định một phen, cả hai mục đích đều có, đều sử dụng.
Sau khi A Kiệt bước ra ngoài, Lăng Tiêu Vân nhìn Mục Cảnh Thiên, chậm rãi bước lên phía trước.
“Tìm anh có việc gì sao?” Mục Cảnh Thiên trực tiếp lên tiếng, giọng nói lạnh nhạt, xa cách, lạnh lẽo giống như một con dao đâm thẳng vào trái tim cô.
“Việc anh thu mua lại tập đoàn Lăng thị là vì đối phó với em hay sao?” Lăng Tiêu Vân nhìn anh
Nghe đến chuyện này, Mục Cảnh Thiên một lần nữa xoay người, lưng đối diện với cô, lạnh giọng lên tiếng: “Một nữa nguyên nhân mà thôi!”
“Tại sao?” Lăng Tiêu Vân gấp gáp lên tiếng.
“Lý do tại sao, em có lẽ hiểu rõ nhất!” Mục Cảnh Thiên mặc dù không nói rõ, nhưng quả thật trong lòng cô đã hiểu rõ.
Lăng Tiêu Vân đứng sau lưng anh, nhìn về phía Mục Cảnh
Thiên: “Mục Cảnh Thiên, dù cho vì bất cứ chuyện gì, anh đều có thể đối phó với em, chuyện này cùng với gia đình cũng như công ty em đều không có bất kỳ quan hệ nào!”
“Vậy khi em làm tất cả những chuyện này có suy nghĩ đến người khác hay không?”
Lăng Tiêu Vân sửng người, đứng bất động, không biết nên nói gì mới tốt.
“Cho nên hiện tại, anh chính là muốn báo thù em sao?”
“Đây chỉ là cái giá em phải nhận lấy mà thôi!”
“Anh tàn nhẫn với em vậy sao?” Lăng Tiêu Vân hỏi, bước lên phía trước một bước: “Chúng ta đã bên nhau hai năm nay, em yêu anh sâu đậm như vậy, hiện tại anh liền đối xử với em như vậy?” Lăng Tiêu Vân nhìn Mục Cảnh Thiên, bắt đầu sử dụng chiêu bài tình cảm.
Mục Cảnh Thiên sắc mặt trầm lắng, trong đôi mắt khó tránh chút chấn động, sau đó anh nhìn sang Lăng Tiêu Vân: “Em làm sai sai ở chỗ làm việc gì cũng quá tuyệt
tình, anh đã cho em cơ hội hết lần này đến lần khác, là do bản thân em không biết trân trọng mà thôi!”
“Bất kể em đối xử như thế nào với Hạ Tử Hy, nhưng em chưa từng làm tổn thương đến anh!” Lăng Tiêu Vân nói, nỗ lực kiềm chế sự tức giận, không cam lòng trong tim.
Hai mắt Mục Cảnh Thiên rét lạnh, nhưng nhếch môi cười lạnh: “Em không bằng chuyện gì cũng đối phó với anh, có lẽ, anh cũng không làm đến bước đường này!” một câu nói, tuyên bố rõ vị trí của
Hạ Tử Hy trong lòng anh.

Bình Luận (0)
Comment