11.
" Tàu chiến, đúng thật là tàu chiến. Nhưng số tàu chiến đó của ai, tại sao nó lại xuất hiện ở đây với số lượng nhiều như vậy? Hơn nữa còn rất bí mật? Thật kỳ lạ...???" Phong đứng im tại chỗ, cặp mày nhíu lại, trong đầu quanh quẩn rất nhiều mối hoài nghi về sự xuất hiện của số tàu chiến kia.
Nghĩ không thông thì hắn sẽ nhờ Lan.
- Lan, em cũng nhìn thấy rồi chứ? Em có biết số tàu chiến kia là như thế nào không?
Thanh âm trong trẻo của Lan vang lên bên tai hắn:
- Ừm, em đã thấy rồi. Dựa vào những gì em phân tích từ hình ảnh của số tàu đó cùng kho dữ liệu ở thế giới này, em chắc chắn số tàu đó là đến từ Noxus.
Kinh ngạc chính là cảm giác duy nhất của hắn lúc này.
Hắn nheo chặt cặp mắt mình lại, trong đầu đang cố lục lọi lại những thông tin mình biết lúc trước có liên quan đến Noxus và Ionia.
Chỉ một lúc sau, đôi mắt hắn như lóe lên tia quang mang, miệng khẽ thốt lên:
- Không... không lẽ... chiến tranh... nó sắp xảy ra rồi ư?
Akali và Kennen vừa rồi đi trước nhưng khi quay lại nhìn thì phát hiện ra hắn vẫn đứng thẫn thờ ở đó, ánh mắt chăm chú nhìn về phía vùng vịnh xa xa. Kennen có chút nghi hoặc lên tiếng nói:
- Cậu lại sao vậy Phong? Chúng ta mau về thôi, ta đói lắm rồi đó a!
Tiếng gọi của Kennen như đã ngắt đi dòng suy nghĩ của hắn. Giật mình một cái, hắn quay đầu lại nhìn hai người họ, trong lòng còn có chút đắn đo suy nghĩ.
Hắn cũng muốn nói thẳng ra nơi đó là nơi những chiếc tàu chiến Noxus đang neo đậu, thế nhưng nếu nói như vậy rất có thể khiến hai người họ nghi ngờ mình.
Nhưng mà chuyện này lại rất quan trọng, nó có liên quan trực tiếp tới tính mạng của rất nhiều người, vì vậy, hắn không thể không thông báo cho mọi người biết.
Cuối cùng, sau vài giây im lặng, hắn chậm rãi đưa cánh tay của mình lên, chỉ về hướng mà tàu chiến của quân đội Noxus đang ở đó, dõng dạc nói:
- Hai người nhìn gì không? Ta có cảm giác vùng vịnh đó có điều gì đó rất kỳ lạ.
Nghe hắn nói vùng vịnh phía xa kia có điều bí mật, hai người Akali cũng nửa tin nửa ngờ.
- Cậu có chắc không đó Phong?- Kennen hỏi lại như muốn hắn xác nhận lại.
Phong không chút do dự gật đầu đáp lại.
- Hai người hãy tin ta!
Nhận thấy sự tự tin đầy chắc chắn của hắn, hai người Akali, Kennen cũng tin tưởng hắn.
- Vậy chúng ta tới đó thôi!- Akali nói.
Từ vách đá họ đang đứng tới vùng vịnh kia thực ra cũng không xa cho lắm, chỉ là nơi đó lại rất hẻo lánh vắng vẻ.
Lặng lẽ như ba đầu u linh mà băng qua khu rừng rậm rạp, âm u.
Gần đến được bờ vịnh, bất chợt họ bắt gặp một nhóm người vũ trang đầy đủ ngay phía trước.
Phản ứng rất nhanh, ba người họ chỉ trong khoảnh khắc đã ẩn nấp trên một thân cây gần đó. Quang mang dõi thẳng vào đám người đang đi qua ngay bên dưới.
Bọn chúng có tất cả tám người, ai nấy cũng mặc những bộ giáp sắt màu đen giống nhau, bên hông cũng đều mang theo kiếm. Trên vai của tên đi đầu có gắn hai lá cờ nhỏ bắt chéo nhau.
Đám người đó đã đi xa, ba người họ mới nhảy xuống. Lúc này Akali mới lên tiếng, ánh mắt lộ rõ sự kinh ngạc lẫn lo lắng:
- Lá cờ bọn chúng mang chính là quốc kỳ của quân đội Noxus! Nhưng ta không hiểu tại sao chúng lại xuất hiện ở đây vậy?
Chúng là quân Noxus thì Phong cũng đoán được trước rồi nên không có tỏ ra quá ngạc nhiên như hai người Akali. Phong cất tiếng nhắc nhở họ:
- Chúng ta đừng chần chừ nữa, mau đi thôi. Ta tin phía trước không chỉ có vài tên lính như này đâu.
Việc trở thành một ninja quả là rất có ích. Ba người Phong dễ dàng ẩn nấp mà quan sát. Tuy biết trước nhưng Phong vẫn không thể không kinh ngạc trước khung cảnh trước mắt.
Vùng vịnh rộng lớn có dạng cong như mặt trong của một vầng trăng khuyết, vì thế rất khó phát hiện được sự xuất hiện của số tàu chiến này. Trên đó là không biết bao nhiêu là những con tàu thuyền chiến lớn có, vừa có.
Hầu hết chúng đều được đóng từ gỗ, chỉ có chừng năm chục chiếc là được đóng bằng kim loại. Dọc hai bên mạn tàu là những ô cắt hình chữ nhật, bên trong những ô đó là nòng pháo đen sì lạnh lẽo.
Không chỉ vậy, trên boong của những chiếc tàu lớn còn có rất nhiều loại vũ khí tối tân khác nữa.
Nhìn số lượng tàu này thì ít cũng phải hơn hai trăm chiếc, số lượng binh lính có tại đây phải đến tầm hai mươi vạn người. Mà cũng có thể đây chưa phải là tất cả những gì chúng mang tới đây.
Thu lại quang mang, vẻ mặt đầy ngưng trọng, Akali nói:
- Vậy là rất có thể bên Noxus đã quyết định bắt đầu cuộc chiến tranh xâm lược Ionia này rồi. Rất có thể quân đội Ionia cũng chưa biết đến cuộc điều binh của Noxus, như thế thì thật nguy hiểm.
Nói rồi cô dừng lại một lúc rồi nói tiếp:
- Không được, chúng ta phải mau đem tin này về cho bên phía quân đội biết để họ kịp chuẩn bị mới được.
Đến không ai biết, về không ai hay. Ba người họ lại như ba đầu u linh rời khỏi khu vực này, tiến thẳng về bến cảng nhỏ phía Đông.
Về tới bến cảng thì trời cũng đã là giữa trưa.
Ánh dương quang không ngừng tỏa ra nhưng tia nắng có hơi nóng bức xuống dưới.
Trong một quán trọ nhỏ ở khu bến cảng, ba người Phong đang ngồi quanh một chiếc bàn, trên mặt bàn thức ăn cũng đã được bày ra.
Ngay tại chính quán trọ này, chính tại vị trí hắn đang ngồi đây, nửa năm trước hắn vì tiếp nhận ngôn ngữ của thế giới này mà bất tỉnh. Nghĩ lại hắn không khỏi nở một nụ cười nhàn nhạt.
Ông chủ quán Shu vẫn như ngày đầu hắn gặp, vẫn là gương mặt thân thiện, ông tiến đến trước bàn hắn đang ngồi cười cười nói:
- Phong này, thật không ngờ chúng ta lại gặp nhau sớm vậy a.
Phong cũng cười cười đáp lễ lại ông ta. Hắn cũng đâu ngờ ông ta vẫn còn nhớ tới mình.
Việc thông báo tin tức về quân đội Noxus là rất khẩn cấp, không thể chậm trễ. Vì vậy, sau khi đã lấp đầy cái bao tử, hắn cùng ông chủ quán nói vài câu nữa rồi cũng tạm biệt ông ta.
Ba người họ không nghỉ ngơi mà ngay lập tức lên đường.
o0o
Trong khi đó, trên trong không gian của một khoang tàu chỉ huy Noxus. Ngồi quanh chiếc bàn tròn là ba người gồm hai nam và một nữ.
Một gã có dáng người mảnh khảnh, cái đầu thì trọc còn đôi mắt hắn hiện lên một nét gì đó rất điên cuồng đến đáng sợ. Gã đập bàn một cái bày tỏ sự bực tức nói:
- Tại sao đến giờ vẫn còn chưa tấn công vậy, số thuốc của ta cần phải được thử nghiệm mới được!
- Bình tĩnh lại đi nào Singed, rồi ngươi sẽ được thỏa mãn sớm thôi.
Người vừa nói là một người đàn ông khác, tuy nhiên ônh ta không có vẻ ngoài dị hợm giống cái tên Singed kia mà còn ngược lại. Ông ta có khuôn mặt cũng như dáng người phải nói chuẩn theo phong cách của một quý tộc Noxus.
Nghe người này nói vậy, tên Singed lại cười ha hả nói:
- Vậy là ta sắp có vật thí nghiệm rồi, a..ha..ha..!
Ngồi đó còn một người nữa, đó là một cô gái. Cô ta có một mái tóc ngắn màu trắng, khuôn mặt còn trẻ nhưng lại toát ra sự từng trải như một chiến binh đã chiến đấu lâu năm trên sa trường vậy.
Từ đầu cô ta vẫn chưa nói gì hết, mãi đến lúc này mới mở miệng nói một câu:
- Warwick này, ngươi nói chỉ thị tấn công của ngài Swain sẽ đến trong bao lâu nữa vậy? Chúng ta ở đây được năm ngày rồi đó, nếu không nhanh để quân đội Ionia phát hiện ra thì không hay đâu.
Người đàn ông có khuôn mặt khá điển trai kia hơi nheo cặp mắt tinh quái của mình lại, giọng nói có chút trầm trầm nói:
- Riven này, cô không cần quá lo lắng như vậy đâu. Kế hoạch mà ngài Swain đã đưa ra thì chắc chắn không thể thất bại được. Ha..ha..
Nói rồi ông ta cười lớn một tiếng, thanh âm có chút gian xảo hiểm ác vang lên khắp khoang tàu.
o0o
Lại quay về với ba người Phong.
Lúc này ba người bọn họ đã tới được quân doanh của quân đội Ionia.
Trong một căn phòng kín.
Ba người Phong, Akali, Kennen đang ngồi cùng bàn với năm người nữa. Năm người này đều là những người có quyền lực đứng đầu trong quân đội Ionia.
Ngồi chính giữa là một người đàn ông trung niên. Trên người ông ta vận một bộ quân phục màu lam sẫm, mái tóc đã điểm bạc, khuôn mặt toát lên vẻ già dặn, uy nghiêm. Ông ta không ai khác chính là Tướng quân của quân đội Ionia-Tướng quân Josep.
Ngồi cạnh ông ta là một nam sĩ quan trẻ tuổi, ước chừng khoảng hai năm tuổi, khuôn mặt tuấn dật cùng ba người đàn ông trung niên khác nữa.
Sau khi được ba người Phong thông báo về quân đội Noxus đang chuẩn bị xâm lược Ionia, không khí trong phòng trở nên ngột ngạt, vẻ mặt ai cũng hết sức ngưng trọng.
Lực lượng quân đội Noxus lần này là rất mạnh, vũ khí mà chúng sử đều rất tối tân. Trong khi đó, Ionia là một đất nước đang trong thời kỳ yên bình, quân đội không quá mạnh mẽ. Vì vậy, cuộc chiến này nếu nổ ra thì bên phía Ionia sẽ rất khó khăn.
Tướng quân Josep đảo mắt một lượt qua mấy người Phong, giọng có hơi khàn khàn cười nói:
- Thông tin này quả là rất quan trọng, cũng may nhờ mấy người phát hiện ra sớm, nếu không thì hậu quả thật khôn lường.
Không để họ đáp lại, ông ta nói tiếp:
- Ba người đi đường xa tới đây, có lẽ cũng nên nghỉ sớm đi. Chuyện đến đây sẽ do quân đội đảm nhiệm.
xxx