Krixi bỏ về, không một chút bận tâm về Nakroth. Còn Nakroth, cậu ta cũng chẳng mảy may gì và đi vào bên trong hang.
- Ta đóiii! – Nakroth than vãn.
- Đợi tôi một chút. – Veres cười, rồi cô vào bếp làm đồ ăn cho mọi người. Trong lúc đó, Krixi đã bay về tới căn cứ của mình. Cô tung tăng đi vào bên trong:
- Sáng giờ chưa kịp có gì bỏ bụng, giờ kiếm gì ăn thôi.
Krixi bay ra ngoài tìm trái cây ăn. Cô bay lên cây táo hái vài quả, rồi cô ngồi trên đó ăn luôn. Táo của khu rừng Chạng Vạng được chăm sóc bằng nước đặc biệt của suối nguồn Ánh Sáng, táo vừa to vừa ngọt. Ăn là ghiền.
- Ực, ực …!
*
- Bò này, mới chiến đấu hôm qua sao hôm nay nữ vương kêu họp nữa là thế nào nhỉ?
Tiếng của Kil’Groth. Cậu ta đi chung với Toro. Cả hai đang trên đường vào bên trong căn cứ để họp.
- Đi họp à?..... – Krixi lẩm bẩm.
Toro lại nói với Kil’Groth:
- Mà tao nói thật với mày, tao vẫn chưa bình phục hoàn toàn. Nếu nữ vương bảo tấn công nữa chắc tao …
- Cứ yên tâm đi bò. Nữ vương sẽ không làm thế đâu.
- Mà đừng có gọi tao là bò nữa được không?
Kil’Groth cười:
- Sao thế? Không thích à?
- Không, tao là trâu chứ không phải bò.
- Thôi mình đi nhanh đi.
Krixi nghe vậy, cô vội tò mò bay theo hai người bọn họ. Cô quyết định theo dõi xem kế hoạch của Tel’Annas là gì.
*
Kil’Groth và Toro vào trong phòng họp. Trong phòng, Zill, Zuka, Chaugnar và các tinh linh uy tín nhất đã có mặt. Tel’Annas quát:
- HAI NGƯƠI TỚI CHẬM 5 PHÚTTT!
- Dạ dạ... có năm phút thôi mà nữ vương. – Kil’Groth run run đáp.
- Hai ngươi có biết chậm một giây thôi là bỏ lỡ biết bao nhiêu cơ hội không? Làm việc phải lấy kỉ cương làm đầu! Thôi vào họp đi.
Cả hai người họ ngồi vào bàn. Tel’Annas phát biểu:
- Như các ngươi đã biết …
- Biết rồi nói làm gì nữa! – Tất cả mọi người đột nhiên nói to khiến cho Tel’Annas bất ngờ. Cô nổi giận:
- CÁC NGƯƠI DÁM!!! HÔM NAY GAN QUÁ HA!
- Ối ối chúng thần xin lỗii…
Tel’Annas thở dài:
- Các ngươi thật... Không có thời gian mà đùa. Thôi ta vào vấn đề chính. Lần trước, chúng ta đã thất bại trong việc giết Veres và Huvai. Điều đó khiến cho lần tấn công thứ hai này của chúng ta có chút khó khăn.
Toro đáp:
- Thưa nữ vương, chúng ta cứ dụ bọn chúng để phản công như lần trước. Bọn chúng …
- Không được. Ngươi không nghe câu “Không ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông” à? – Chaugnar trả lời.
- Này, ta tắm rồi nhá! – Payna phản biện – Ngày nào ta chẳng nhảy xuống suối tắm.
Chaugnar cãi lại:
- Nhưng đó là suối mà. Ta đang nói sông.
- Cũng là một thôi chứ mấy! – Payna đập bàn. Toro lên tiếng:
- THÔI! NGƯNG ĐƯỢC RỒI! BÀN VIỆC ĐẠI SỰ KHÔNG NÊN ĐÙA! Tel’Annas ôn tồn giải thích:
- BÒ, thôi đi! Câu đó mang ý nghĩa là mọi vật, mọi thứ trên đời luôn chuyển động chứ không bao giờ đứng yên.
- ỒỒồồ!!! - Mọi người lên tiếng.
Tel’Annas hét lớn:
- TẬP TRUNGGG!
Rồi cô nói tiếp:
- Các ngươi đã hạ được bao nhiêu quân số của bọn chúng?
- Dạ khoảng phân nửa. – Toro đáp.
- Ừmm.... Có lẽ lần này ta sẽ mở một cuộc Đại Viễn Chinh. Chúng ta sẽ không cần đến sự giúp đỡ của ngài Thane nữa! Các ngươi Rõ chưa?
Mọi người đáp:
- RÕ!
Nhưng Zill chợt lên tiếng:
- Khoan đã nữ vương, liệu chúng ta có thể thắng được không? Liệu bọn chúng còn con bài nào không?
- Lần này đích thân ta lãnh đạo cuộc Đại Viễn Chinh này! Và ta sẽ không có từ "THUA" Trong trận chiến này! - Tel' Annas dõng dạc Zill đang nói thì Toro chen vào:
- Anh ta “thương hại” kẻ địch ấy mà.
- Hừm … - Tel’Annas bất ngờ im bặt. Toro cảm thấy mình vừa nói một lời nói sai lầm. Nữ vương sẽ phạt mất thôi. Đợi một lát, không thấy Tel’Annas nói gì, Toro đành nhận lỗi:
- Xin lỗi nữ vương.
- Hừm … Bò mộng! Có vậy thôi mà đã siu lòng!
- Lại "Bò" - Toro thở mạnh.
Tel’Annas quát:
- IM MỒM HẾT NGAY! Nghe ta nói đây, chúng ta sẽ tấn công sau chín ngày nữa!
(Bên ngoài...)
Có một cái bóng thấp thoáng... Krixi đã nhìn thấy, nghe thấy Krixi từ ngoài cửa. Krixi, cô ta đã lẽn vụng trộm tin tức đại sự. NHƯNG... điều này... Tel’Annas nhìn thấy. Cô thừa biết rằng Krixi sẽ một lần nữa bén mảng đến gặp Nakroth để báo trước kế hoạch. (krixi xấu tính vl -.-)
(quay lại bên trong...)
Zill đứng lên:
- Thưa nữ vương!
- HẢ? Có việc gì? - Nữ vương nãy giờ đứng im không nói gì …
Câu nói của Zill khiến cô giật mình:
- Ừm..., cuộc tấn công sẽ diễn ra sau chín ngày nữa.
Rồi Tel’Annas lại nhìn ra ngoài cửa một lúc.
- Nữ vương, cửa có gì mà người nhìn đăm đăm thế ạ? – Payna hỏi.
- Không có gì. Ba ngày nữa tấn công.
Câu nói vừa rồi của Tel’Annas khiến tất cả mọi người vô cùng bất ngờ "HÃ... WTF, CLGT". Mới vừa bảo chín ngày xong, chưa bàn bạc thảo luận gì đã trở thành ba ngày. Zuka thắc mắc:
- Thưa nữ vương, tại sao lại là ba ngày ạ?
- Ta nghĩ lại rồi, tấn công sớm thắng sớm.
Nói thì nói vậy thôi, thực ra Tel’Annas đã có kế hoạch trước hết cả rồi.
*
Sau khi lẻn nghe nói là chín ngày, Krixi đã vội chạy đi. Cô quyết định tung hỏa mù Krixi để kế hoạch không bị phát hiện. Kể ra thì Krixi ngốc thật. (hám trai éo có kết quả tốt:))
Cô quyết định vài ngày nữa sẽ đi báo cho Nakroth.
(Lâm tặc)
Cả buổi sáng nay, Veres huấn luyện cho tôi và Nam những kĩ thuật chiến đấu để phòng thân. Cô ấy quyết định phải tăng số lượng thành viên chiến đấu từ sáu lên tám, không thể để hai thằng “ăn hại” trong đội được. Cô ấy đưa cho cả hai đứa mỗi thằng một cọng dây xích:
- Đây là xích của ta, mấy đứa cứ xài thoải mái. Lấy luôn cũng được, ta nhiều lắm.
- Ta không thích dùng xích – Nam nhăn mặt.
- Hi, thôi em dùng tạm đi, chị chỉ có xích thôi! - Veres giải thích.
*
- Mấy đứa có nhìn thấy cái cây kia không?
Cô ấy chỉ vào cây gỗ sồi non, thân cây không to lắm. Veres lấy một cọng dây xích, quất lên. Sợi dây xích đã trói chặt vào cây.
- Mấy đứa làm như ta này.
- Hừm, em không làm! – Thằng Nam gắt giọng.
- Á! Em làm được rồi... - Tôi cười đáp.
- Tốt lắm! - Veres vỗ tay. Điều này làm tôi cảm thấy hãnh diện, nhất là khi vỗ tay.
- Nam! Xích dùng dễ lắm, khoẻ như mầy chắc sẽ...
- Tao thà "tay đôi" chứ tao không dùng xích - Nó cảu nhảu
- Hic, em đang...đang...hic hic - Veres đỏ mắt
- Ơ, em không có ý chê, nhưng em dùng xích sẽ cực kì bất tiện, vì em không thông dụng vũ khí bằng dây...
Cô ấy quát:
- VẬY EM DÙNG VŨ KHÍ GIỀ...!!!
- Cho em một thanh kiếm, em tự tập được! Không ăn hại cả đoàn đâu.
- Hức, ku em biết hành chị đấy! Veres bỏ đi vào trong hang.
Một lúc sau, cô cầm một thanh kiếm và trao cho Nam.
- Đây! Thanh kiếm của Sky đấy! Anh ấy mất rồi, Chị trao nó lại cho em. Bảo quản cho tốt nhé! (thanh kiếm có cán màu đen, lưỡi kiếm nhọ, thon. Nói chung rất bình thường như mấy thanh kiếm của lính gác cổng của Ấn độ)
- Vâng ạ! - Nam cầm lấy thanh kiếm.
- Rồi đó, làm sao mà mầy tập hả? - Tôi nói.
- Chờ đi rồi biết!
Nam cầm thanh kiếm bắt đầu múa quyền.
"vút vút..."
- Ồ, ngạc nhiên chưa... - tôi và veres ngạc nhiên.
- Ê mày, trước giờ tao có thấy mầy múa như thế đâu?
- Hì, lúc trước tao học lẻn của tên Huvai đó!
- Ra là vậy... Hèn chi chị thấy đòn kiếm của nhóc rất quen...
Thế là cả ba người tiếp tục luyện "võ". Tôi được Veres kèm cặp nên cũng rất dễ hiểu và dễ học. Riêng thằng Nam, nó đã làm tôi thay đổi tầm nhìn về nó, không biết học lỏm hay học gì mà nó đánh rất uy lực và dẻo dai.
"Vút, vút, vút... Ầm ầm...".