Liệp Giả Thiên Hạ

Chương 130

Pháp sư công kích mạnh mẽ nhưng sinh mệnh lại yếu ớt.

Đứng trong phạm vi công kích của một nhóm Pháp sư, bạn sẽ phát hiện, bất kể chức nghiệp có mạnh mẽ đến đâu chăng nữa, sinh mệnh đều gặp phải nguy hiểm.

Pháp Sư hệ Băng tốc độ chậm, Pháp Sư hệ Hỏa lực sát thương kéo dài, Áo Thuật Pháp Sư Dps siêu cao. Nếu gom ba loại Pháp Sư này cùng một chỗ, dù thuộc chức nghiệp gì, bạn đều cảm thấy chính mình vô năng. Càng đừng nói, công hội lão làng như Đại Đường, thứ không bao giờ thiếu nhất chính là người, bọn họ cứng đối cứng với Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước được một khoảng thời gian, phát hiện tuy Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước ít người nhưng tốc độ cực nhanh, thường xuyên dễ dàng phá vỡ đội ngũ của Đại Đường, điều này khiến cho Đại Đường rơi vào thế cực kỳ bị động.

Đặc biệt, sau khi Hắc Dạ Thanh Thiên login, biết tin về cuộc chiến, lập tức chỉ huy cả quân đoàn Pháp sư đi quét sạch Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước.

Cá nhân Hắc Dạ Thanh Thiên không muốn xung đột với Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước cùng Công Tử U. Nhưng sau trận chiến với Lang Tộc, anh có thể nhận định rằng: Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước và Lang Tộc đã đạt thành hiệp nghị đồng minh. Hơn nữa hôm qua Công Tử U làm anh chật vật đến vậy, trong lòng anh vốn sớm giận giữ. Nay lại muốn tranh đấu cùng Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước, trước chưa bàn đến nguyên nhân là gì, lúc này đây quyết không thể bại.

Cho nên, lúc anh vung tay mình lên, Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước tổn thất thảm trọng.

Thành viên Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước bị một kích có lực chiến mạnh mẽ oanh tạc, lập tức tan rã, nhưng vẫn có rất nhiều người chạy thi về chiến tiếp, đương nhiên kết quả vẫn là nằm thi, tình huống như vậy cứ giằng co mãi. Cuối cùng vì tránh để mọi người tổn thất thêm, Bạch Mạch đành phải dặn dò với quản lí mấy câu, rồi logout tìm Diệp Từ .

Thật ra, anh không muốn làm việc gì đều cần Diệp Từ giúp đỡ, Diệp Từ có việc của em ấy, công hội là công hội, anh không thể yêu cầu Diệp Từ phải gắn chặt với công hội bất cứ lúc nào được. Nhưng tình huống hôm nay, nếu anh tìm được biện pháp khác chắc chắn anh sẽ không đi tìm Diệp Từ rồi.

Trước khi Bạch Mạch quyết định tìm Diệp Từ, kỳ thật Chiến Thiên Hạ và Linh Độ Không Gian đều đã pm anh, nói muốn phái người đến giúp nhưng Bạch Mạch không đồng ý. Đối phương là công hội lớn, Bạch Mạch biết bọn họ giúp đỡ chỉ vì nể mặt Diệp Từ. Nếu lúc này đồng ý, không biết bao giờ mới trả lại được phần nhân tình này. Trừ khi bây giờ Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước đã đủ mạnh để sánh đôi với bọn họ. Nếu không, Bạch Mạch sẽ không tùy ý loạn dùng mối quan hệ đó.

Bạch Mạch là người đã nghiên cứu triệt để ngành tâm lý học, cũng là người vô cùng cẩn thận. Việc hôm nay, anh đã cân nhắc kỹ lưỡng, không đến tình huống bất đắc dĩ nhất, tuyệt đối không thể vì nhờ vả bọn họ mà để công hội mình rơi vào mâu thuẫn nội tại của các công hội lớn đó.

Thế nên anh mới cần bàn bạc thêm với Diệp Từ.

Đáng tiếc, từ ngày Diệp Từ nói với anh sẽ không tới công hội mấy ngày, anh hoàn toàn không thể liên lạc với cô. Nếu không phải đã xác nhận cô vẫn còn trong game, anh tin chắc con bé chết tiệt này đã đi lêu lỏng đâu đó rồi.

Không thể liên hệ cô trong game, Bạch Mạch đành phải logout tìm Diệp Từ. Anh đương nhiên biết đây là việc không nên làm nhất, anh rời đi sẽ tạo thành đả kích rất lớn cho những hội viên trong công hội đang nằm thi trên đất kia. Vì thế, anh nhờ các quản lý trấn an cảm xúc của mọi người, cũng nói rõ anh chỉ logout khoảng mười phút, rồi sẽ login.

Logout, Bạch Mạch lập tức chạy vào phòng Diệp Từ, nhìn máy game, công tắc bên trên hiện rõ trạng thái ‘Đang login’. Anh thở phào nhẹ nhỏm, tiếp theo bắt đầu gõ vào khoang máy. Máy game này là thành quả của công nghệ cao, chỉ cần bị chạm nhẹ cũng sẽ cảnh báo ngay với game thủ, nên không mất nhiều thời gian, Diệp Từ liền mở máy game ra.

Diệp Từ hiểu con người của Bạch Mạch, cô đã thông báo với anh mình có việc cần làm. Vậy, nếu không phải là việc quan trọng, anh tuyệt đối sẽ không tới làm phiền cô. Thế nên, cô chẳng thèm hỏi tình hình cụ thể, chỉ login ngay.

Trên bản đồ Vịnh kho báu, Phinney không còn đứng bên cạnh cô, có lẽ ông tự về phòng mình và chờ Diệp Từ đến giao nhiệm vụ rồi. Có điều, giờ Diệp Từ không còn thời gian về giao nhiệm vụ, cô phải xử lý xong xuôi chuyện bên kia, rồi mới có thể trở lại nơi này.

Cô lập tức sử dụng Hồi Thành Thạch, một khắc sau liền về Thành Hồng Hồ. Mới đặt chân lên Thành Hồng Hồ, cô nhận được tin nhắn từ Bạch Mạch. Anh kể tóm tắt toàn bộ sự việc cho Diệp Từ, nghi hoặc hỏi: “Anh cũng chẳng biết Đại Đường nghĩ thế nào, Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước đâu có thù oán gì với họ, sao lại xuất hiện việc này?”

Diệp Từ hừ lạnh một tiếng, tuy không rõ nguyên nhân vì sao trận chiến diễn ra. Có điều cô nghĩ, việc cô tham gia vào trận tranh đấu của Lang Tộc với Đại Đường hôm qua, có lẽ là một trong những nguyên nhân chính đi. Vì thế cô không chút khách khí nhắn hai chữ cho Từ Từ Phi Vân: “Lui binh.”

Điểm yếu của Từ Từ Phi Vân nằm trong tay Diệp Từ, tự nhiên không dám làm càn với cô, anh lộ vẻ khó xử: “Công Tử U, chuyện hôm nay không phải chủ ý của tôi. Là Tuyết Quang Liễm Diễm xúi giục, giờ đã đến nước này rồi, tôi bó tay......”

Diệp Từ lười nghe anh lảm nhảm mấy lời vô nghĩa, dù cô biết bây giờ Từ Từ Phi Vân quả thật chưa có đủ thực lực để quản lý toàn bộ công hội, nhưng nó cũng không thể khiến cô nguôi giận. Vì thế cô không nghe thêm bất cứ tin mật nào nữa, trực tiếp thông qua chỗ Truyền Tống Sư đến bản đồ gần phó bản Phế Tích Rét Lạnh.

Ra chỗ truyền tống, đập vào mắt là một đống thi thể rải rác hỗn loạn trên đất, trong kênh bản đồ lại ầm ỹ vô cùng. Người của Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước không chịu đứng lên, Đại Đường càng không thể cưỡng chế bọn họ sống lại. Vì thế tất cả bọn họ vây quanh thi thể hội viên Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước, rồi hai bên bắt đầu khẩu chiến.

Chiến đấu đến giai đoạn khẩu chiến, cơ bản bước vào bế mạt. Người thường xuyên chơi game đương nhiên biết quy luật này, cho nên đã có một ít game thủ trong Đại Đường lùi lại. Có điều càng nhiều game thủ vẫn vây chặt quanh Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước, không vây chết Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước bọn họ tuyệt đối không cam lòng.

Diệp Từ Tiềm Hành suốt đường, nhanh chóng đi đến một ngọn núi nhỏ bên cạnh phó bản, địa thế nơi này không dốc, nhưng lại có thể quan sát toàn bộ chiến trường. Cô nhìn quanh, phát hiện quanh đây không có game thủ của Đại Đường, vì thế liền thoát khỏi trạng thái Tiềm Hành, rồi nấp sau một tảng đá. Lấy boom trong túi ra, may thật, sau khi rời khỏi Tu Đạo Viện không có cơ hội sử dụng nó lần nào, giờ đã có nơi để thể hiện công dụng.

Châm lửa, Diệp Từ đôi quả boom đen xì vào nơi đông người nhất, cũng là nơi Pháp Sư tập trung dày đặc nhất.

“Vật gì rời xuống đấy?”

“Nó là cái quái gì?”

“Hình như là boom.”

“A!! Boom!!!!!”

Game thủ trong Đại Đường nghị luận mấy tiếng, lập tức thi nhau tản ra, có điều...... Lúc nhiều người cùng chạy trốn ắt hẳn sẽ xuất hiện rất nhiều vấn đề, không phải anh đẩy tôi, chính là tôi đạp anh. Tóm lại, quang cảnh hỗn loạn, không mấy ai chạy thoát.

Mấy giây sau, chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn, dưới đất bị oanh thành một hố rộng, dưới hố ấy chôn đầy thi thể game thủ Đại Đường.

Lần này quả thật có rất nhiều game thủ Đại Đường tử trận: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì thế này?”

Lòng người một khi bối rối sẽ rất khó khống chế. Quả boom xuất hiện bất ngờ, dù là công hội được huấn luyện chuyên nghiệp như Đại Đường cũng trở tay không kịp. Trong kênh công hội, Hắc Dạ Thanh Thiên luôn bảo mọi người phải bình tĩnh, chỉ là hiệu quả không lớn. Điều này khiến anh khá tức giận, lúc này Từ Từ Phi Vân pm riêng với anh:“Hắc Dạ, Công Tử U đến đây à?”

Tất nhiên, Từ Từ Phi Vân không thể khẳng định sự xuất hiện của Công Tử U với Hắc Dạ Thanh Thiên. Cô ấy chẳng những đã xuất hiện, hơn nữa còn pm riêng cho anh. Nếu đặt mình vào vị trí của Từ Từ Phi Vân, ai cũng không muốn Hắc Dạ Thanh Thiên biết mình và Công Tử U từng có khúc mắc. Anh luôn che dấu rất tốt, nhưng bà tám Tuyết Quang Liễm Diễm suýt nữa khiến anh bại lộ bí mật đến mấy lần. Giống như việc của hôm nay, anh vẫn chưa tìm được lí do để giải thích cùng Hắc Dạ Thanh Thiên, lỡ chuyện kia bị lộ thì......

Từ Từ Phi Vân lắc lắc đầu, đánh chết anh, anh cũng chẳng dám tưởng tượng hậu quả nếu như chuyện ấy bị lộ. Không biết quan hệ của anh và Hắc Dạ Thanh Thiên sẽ biến thành dạng gì nữa.

Mới nghĩ đến đó, anh bắt đầu chán ghét Tuyết Quang Liễm Diễm.

Hắc Dạ Thanh Thiên nghe Từ Từ Phi Vân nói, hơi hơi giật mình, thật ra anh có chút kiêng kị Công Tử U. Không phải vì người nọ có chỗ đáng giá gì, dù cô có mạnh đến đâu thì vẫn là một cá nhân mà thôi. Thứ anh để ý, chính là trận chiến hôm qua, có lẽ đã cột Công Tử U vào cùng thuyền với Lang Tộc. Lúc này Lang Tộc cũng tham gia, vậy Đại Đường nhất định phải thương cân động cốt.

Ngay lúc anh đang ngẩn người, chỉ nghe thấy một tiếng rít cắt ngang không khí mà đến, tiếp đó mấy tiếng vèo vèo vang lên và rồi mưa tên bay xuống.

Đây là một kỹ năng biến thái đến mức nghịch thiên.

Vốn là kỹ năng của cấp 60, dù ở cấp 60 đến tận 100 cũng ít khi có thể trông thấy kỹ năng có đẳng cấp cao như vậy. Càng đừng nhắc đến, cấp bậc phổ thông hiện giờ của mọi người mới khoảng 25, càng khiến người khác “không rét mà run”.

Vốn lúc nãy không bị boom oanh chết, game thủ Đại Đường đã rơi 50% máu còn chưa kịp buff lên, nay lại gặp phải một cơn mưa tên, người ngã xuống càng nhiều.

Mọi người đang rối loạn, đâu đâu cũng tìm đầu sỏ gây ra vụ này. Hắc Dạ Thanh Thiên chỉ cảm thấy một bóng đen lướt qua trước mắt, rồi một con Bá Vương Long cực lớn xông vào nơi dày đặc game thủ, một Chấn Động liền đánh rơi một mảng người. Tiếp đó, sau lưng nó lại xuất hiện một trận mưa tên như lúc nãy......

Đây là kỹ năng gì? Đây là thực lực loại nào? Công Tử U rất mạnh, ai cũng biết điều đó, nhưng lúc đối mặt trực diện với sự mạnh mẽ này, lại khiến người khác cảm thấy không rét mà run. 

“Công Tử, tọa độ của cô là gì? Tôi mới biết tin Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước chiến với Đại Đường, tôi lập tức tới ngay.” Ngay lúc Diệp Từ mặt đối mặt với Hắc Dạ Thanh Thiên, tin nhắn mật của Kinh Ca Công Tử bay đến bên người Tử Diệp Từ.
Bình Luận (0)
Comment