Liệp Giả Thiên Hạ

Chương 390

Edit: An Hạ

Nguồn: banlong.us

Kì thật những người chơi từ lúc nhìn thấy rồng bay ngược trở lại, ngoại trừ chức nghiệp viễn trình vừa chạy vừa công kích, toàn bộ cận chiến vèo một tiếng liền tản ra. Liên tục chạy trốn. Dù sao mọi người đều đã xem video rồi, cũng biết sự lợi hại của con rồng này. Không chạy mà chết à.

Cho nên lúc Lão Lục phun lửa cũng không làm cho nhiều người chơi bị thương. Chỉ là, may mắn của cô thật sự quá tốt rồi… chỉ là cô tính toán độ dài cột lửa không chính xác lắm, vì vậy… Thật may mắn trúng luôn vệ binh ở hai bên cửa thành.

Sau đó… sau đó…

Còn có sau đó nữa ư? Không có sau đó đâu, thật muốn mặc kệ những chuyện sau đó, nhưng mà đã làm rồi thì không chạy trốn trách nhiệm được. Được rồi, ngay lúc cột lửa phun trúng vệ binh. Diệp Từ lập tức nhận được thông báo của hệ thống.

“Bạn công kích vệ binh Anh Hùng Thành. Họ tiến hành tự vệ phản kích cấp 1, mời sẵn sàng chuẩn bị khiêu chiến”

Vừa nghe đến đây, Diệp Từ bị dọa chết rồi. Làm gì còn lo lắng mấy người chơi ra sao nữa, cô lập tức đổi hướng bay về phía chân trời xa xa. Nhưng mà NPC và người chơi không giống nhau được không, bạn có thể thoát khỏi người chơi, nhưng NPC thì nào dễ như thế.

Diệp Từ chỉ cảm thấy máu mình không ngừng hạ xuống, hệ thống thì không ngừng thông báo lên. Pháo binh Anh Hùng Thành tạo với bản thân xxxx điểm thương tổn. Cô chật vật đến mức đầu còn không dám quay lại nhìn, chỉ liên tục uống máu và uống máu. Sau đó điều khiển Lão Lục bay càng nhanh càng tốt.

Cô rốt cuộc là trêu ghẹo phải ai rồi TAT …

Diệp Từ vừa mới cảm thán, đã nghe hệ thống tiếp tục âm thanh:

“Bạn đã thoát khỏi phạm vi công kích của vệ binh thành anh hùng. Phòng ngự của Anh Hùng Thành phát ra truy nã cấp 1. Thời gian truy nã: bảy mươi hai giờ. Mời cẩn thận ứng phó”

Lúc này, Diệp Từ rốt cuộc cũng bùng cháy. Cô ngửa mặt lên trời gào thét:

“Tôi rốt cuộc là trêu phải ai trời ơi!!!”

Nếu bị thành thị phát tin truy nã ấp 1, trong thời gian bị truy nã, người chơi không thể bước vào thành này nửa bước. Nếu không liền vào tù.

Không chỉ có như vậy, trong vòng bảy mươi hai giờ này, chỉ cần là điểm tiếp tế trực thuộc Anh Hùng Thành, người chơi cũng không thể đến. Nếu không sẽ bị tiếp tế viên tại điểm thông báo cho vệ binh tới bắt người nhốt vào tù.

Điều này vẫn chưa đủ, biến thái nhất là trong vòng bảy mươi hai giờ, người chơi bị truy nã tốt nhất là ráng thấp đầu mà sống, trốn được bao xa thì trốn đi. Nếu bị người dân bên trong thành thị hoặc NPC quản thành phát hiện… họ sẽ mật báo nha ~

Về phần nếu bị mật báo thì gặp phải chuyện gì, bạn cũng xem phim truyền hình rồi đó. Người bị mật báo, dĩ nhiên cũng bị nhốt vào tù luôn…

Cho nên mọi người hoàn toàn có thể hiểu được nội tâm bi thương cùng khóc không ra nước mắt của Diệp Từ chưa.

Cô chìm trong bi thương một lúc, Diệp Từ nhanh chóng bình tĩnh không lo lắng về việc bị truy nã sẽ gặp chuyện gì nữa. Dù sao truy nã cũng không phải chuyện gì to tát, chỉ cần ở Trung Bộ Đại Lục cẩn thận một chút, đừng gặp NPC hoặc dân cư, cố gắng sống sót qua hai mươi bảy giờ là xong. Còn về vụ cô bị tên đỏ… Không sao luôn… dù sao tên cô gần thành màu đen rồi. Bây giờ muốn trở thành người tốt cũng không làm được. Muốn đỏ thì đỏ đi, hiện tại trang bị trên người cô trang bị quan trọng thì buộc định hết rồi. Còn những trang bị khác à, cho dù có chết rơi xuống thì rơi thôi. Diệp Từ với những trang bị này không có gì tiếc nuối đâu, thật đó.

Trung Bộ Đại Lục không giống bốn đại lục còn lại. Ngoài một thành cực lớn thì còn rất nhiều thành nhỏ khác hình thành. Ở Trung Bộ Đại Lục, ngoài Anh Hùng Thành là thành lớn nhất. Những thành thị khác toàn bộ là thành hoang. Bên trong thành thị có vài loại quái đặc biệt, nếu bắt được sẽ được trả tiền công. Một số ít thành khác được các chủng tộc khác nhau chiếm giữ. Những chủng tộc ấy phần lớn là chủng tộc trung lập, ví dụ như Hắc Thiết Ải Nhân. Bạch Tinh Linh, Địa Tinh, hoặc người. Những chủng tộc này đều có công trong cuộc chiến với đại ma vương Naga, nên vẫn giữ được một chút quan hệ. Nhưng còn lại đều rất xa cách, không qua lại với nhau.

Người chơi với những chủng tộc nêu trên đều giữ quan hệ trung lập, họ cũng không trực thuộc quản lí của Anh Hùng Thành. Chỉ cần người chơi đạt đến một mức danh vọng nhất định, không những có thể ở thành thị này mua đồ, thậm chí còn có thể có những vận may bất ngờ mà người khác không gặp được.

Một điều hạn chế, bản đồ xung quanh những thành thị này cần cấp bậc rất cao. Vị trí lại ở nơi bí ẩn, hiện tại người chơi không ai đến nơi này để tìm hiểu xem có thành nào không cả.

Mà những người chơi đó, không bao gồm Diệp Từ.

Diệp Từ có Lão Lục, trừ những bản đồ có quái nhớ thương là cô không dám hùng hổ xông vào, những bản đồ khác với Diệp Từ hoàn toàn là mây bay.

Tất nhiên với điều kiện cô không ngẫu nhiên gặp phải quái vật nào biết bay. Cũng không phải boss siêu cấp nào đó rảnh rỗi bay ngang qua là được.

Nếu so sánh với bốn đại lục lớn của Vận Mệnh, Trung Bộ Đại Lục ẩn chứa nhiều nguy hiểm hơn nhiều. Xét nguy hiểm ở đây, là nói cho cả PvE và PvP. Chỉ là bốn đại lục vẫn là nơi trú ngụ của hầu hết người chơi của Vận Mệnh. Nên Trung Bộ Đại Lục có cường thịnh đến đâu, cũng không ảnh hưởng phồn hoa của những đại lục còn lại.

Diệp Từ không bay đến những bản đồ cấp cao, nơi đó tuy không có NPC trực thuộc Anh Hùng Thành. Nhưng hệ số nguy hiểm rất cao. Hiện tại tên của cô vẫn còn đang đỏ thẫm, nếu ở đây gặp quái vờn cho, nếu không có tình huống gì đặc biệt. Đến chín mươi phần trăm là ngẫu nhiên sống lại ở điểm hồi sinh gần Anh Hùng Thành. Đây không phải là tự chui đầu vào rọ hay sao?

Hiện tại với cấp bậc của Diệp Từ, muốn tìm một nơi vừa không có cư dân Anh Hùng Thành, vừa thích hợp cho cô luyện cấp thật sự không nhiều. Gần Anh Hùng Thành nhất, chắc chỉ là Bi Thương Vực Sâu.

Bi Thương Vực Sâu nằm ở Trung Bộ Đại Lục, là một trong những bản đồ ít điểm tiếp viện nhất. Địa hình cũng kì lạ, bởi lẽ nó được một con sông chia cắt thành hai nửa. Một bên là tám mươi đến tám lăm cấp bản đồ, bên còn lại là một trăm đến một trăm mười cấp.

Nói cách khác, một nơi có đến hai loại người chơi bất đồng ở đây luyện cấp.

Mục tiêu của Diệp Từ là Bi Thương Cốc, bản đồ từ tám mươi đến tám lăm cấp.

Hiện tại, cấp độ của đại đa số người chơi nằm từ năm mươi đến sáu mươi cấp. Tuyệt đối không có người rảnh rỗi đến đây tìm chết. Dĩ nhiên, không giống Diệp Từ. Cô có Lão Lục - siêu cấp sủng vật, nên luyện cấp trong này rất dễ dàng. Sau khi tiến hóa, Lão Lục tăng cường sức chiến đấu quần công, độ hiếu chiến cũng tăng cường. Nhưng không thể che khuất được niềm vui với ăn uống của nó. May mà Diệp Từ lúc ở Anh Hùng Thành mua không ít sách kĩ năng nấu nướng, còn có một vài gia vị để nướng thịt. Nên chế tác thịt nướng cũng không khó khăn lắm. Nếu không, Diệp Từ nhất định chỉ cho nó ăn thịt nướng, còn lại những cái khác đừng hòng.

Bi Thương Cốc có một loại quái hình người tên là Giáo Đồ Hắc Ám. Trên người trang bị trường bào, có một áo choàng che kín đầu và đoản trượng trong tay. Luôn luôn lởn vởn đi lại không chủ đích trong cốc. Thật ra quái hình người máu không nhiều lắm, phòng ngự cũng không cao. Chỉ có công kích là đáng sợ. Cho dù Lão Lục là sinh vật nghịch thiên đi chăng nữa, bị một Giáo Đồ Hắc Ám dùng kĩ năng một cái, lập tức giảm một phần lớn máu. Phải nhớ rằng, máu của Lão Lục hiện tại là mấy chục vạn đó.

( Lão Lục cấp bậc hiện tại chỉ có bốn mươi bảy cấp. Tuy rằng nó là rồng, rất mạnh, nhưng đối mặt với quái vật cấp tám mươi thì có trừng phạt cấp bậc. Cho nên, một con quái cấp tám mươi đánh Lão Lục sẽ liên tục ra bạo kích)

Cũng vì lí do này, khi Diệp Từ kéo quái cũng chỉ dám nhiều nhất kéo hai con lại để Lão Lục giữ. Dù sao Lão Lục đánh quái cấp cao vẫn miss rất nhiều kĩ năng. Trong khi quái này đánh Lão Lục cái nào chuẩn cái nấy. Cũng may là mấy lần đánh trúng Lão Lục, không ra quá nhiều bạo kích. Phun lửa hai lần thì có thể giết được một con quái, kinh nghiệm cũng nhiều, nên cấp bậc của Lão Lục bay lên rất nhanh.

Ngoài quái tên Giáo Đồ Hắc Ám, trong Bi Thương Cốc còn có một loại quái có thể bay được gọi là Bi Minh Kền Kền. Loại quái này bình thường bay là đà trên mặt đất, cấp bậc tầm chín mươi cấp. Không đánh theo bầy, lâu lâu sẽ lao xuống thi thể để ăn thịt. Bởi vì đây là động vật, chủng tộc không cao quý như rồng, Lão Lục đánh quái này rất dễ dàng. Chỉ cần quăng một hơi thở kèm hiệu ứng kinh hãi, cơ bản có thể chế ngự được đối phương.

Tóm lại, bản đồ này chính là bản đồ phù hợp nhất cho Diệp Từ và Lão Lục luyện cấp lúc này.

Ở bên trong bản đồ này ngây người vài giờ, Diệp Từ nhặt được rất nhiều vật phẩm từ Giáo Đồ Hắc Ám và Bi Minh Kền Kền, ngoại trừ vật liệu may cấp cao, vải vóc, phụ ma, lông chim gì gì đó. Nhiều nhất chính là một mảnh nhật kí, tên là nhật kí của Tamra.

Mảnh nhật kí của Tamra sử dụng ngôn ngữ của tinh linh viết thành, Diệp Từ đọc cũng không gặp trở ngại gì. Ban đầu khi mảnh nhật kí này xuất hiện, Diệp Từ cũng không để ý lắm. Nghĩ là rác nên chọn vứt bỏ, nhưng càng ngày càng ra nhiều mảnh. Cô mới ý thức được, vật phẩm này không phải là vật phẩm rác bán cho NPC kiếm tiền, vì vậy bắt đầu chú ý đến nó.

Mảnh nhật kí phía trên không viết nhiều thông tin, nhiều nhất cũng chỉ được mấy câu. Hơn nữa mảnh nhật kí rất nhiều, Diệp Từ ghép kiểu gì cũng không hiểu được nội dung hay tìm được thông tin gì cả. Nhưng trên nhật kí có vài từ sẽ lặp đi lặp lại, đoán nội dung cũng có thể tìm được vài tin tức khiến cô thấy hứng thú.

“… Lola nói với tôi rằng, Naga nanh vuốt sẽ vươn đến đây. Tôi rất sợ, tinh linh bình thường như tôi nên làm gì chứ? Chiến đấu ư? Đó là chuyện của anh hùng, mà chúng ta thì…”

“… Chỉ… Nhà cửa ở đây hỏng hết rồi, nhà của tôi cũng không tránh khỏi vận rủi này. Tina không rõ sống chết, tôi đã từng cùng nàng viết nhật kí bên cạnh ao bây giờ không thấy nữa. Thật đau khổ… Vì sao phải có chiến tranh? Rõ ràng chúng tôi không phải là người bắt đầu cuộc chiến, tại sao cuối cùng mọi sự hủy diệt đều đổ lên đầu chúng tôi?”

“… Ngày hôm qua, tôi tìm được một điểm dừng chân. Nơi này thật u tối, không khí nồng nặc mùi tử vong. Tôi cảm thấy, nơi này nhất định là rất gần với chiến trường. Thật kì lạ, tôi cũng không cảm thấy sợ hãi nữa. Hay vì đối mặt với cái chết đến mức chết lặng rồi sao?...”

“Đầm lầy phía tây có rất nhiều thi thể, có Thú Nhân, có Người Lùn, có Chu Nho, có Người, có Vong Linh, cũng có Tinh Linh nữa. Tôi lục được túi tiền và lương khô trên người họ, chừng này đủ cho tôi sống thêm một tháng nữa…”

“…hôm nay, tôi lại đến đầm lầy tìm thức ăn. Nơi đó, mỗi ngày đều có một cuộc chiến mới. Mỗi ngày đều có thêm rất nhiều người ngã xuống. Hôm nay tôi còn thấy có một tinh linh. Một Bạch Tinh Linh. Nàng rất xinh đẹp, giống như Tina vậy. Nàng còn trẻ như vậy, cuối cùng vẫn mãi mãi nằm xuống ở đầm lầy kia…”

“Những ngày tháng sống như chuột còn kéo dài bao lâu nữa, tôi cảm thấy tôi không phải Tinh Linh. Càng giống Địa Tinh dơ bẩn rồi…”

“… Gần hai năm rồi, Naga vẫn tiếp tục đánh nhau với họ, a… thật nhộn nhịp”

“Ở đầm lầy mà còn có người còn sống sao? Thật là kì lạ. Hôm nay tôi tìm được một thi thể, anh ta giống như Tinh Linh. Nhưng mà rất kì lạ, vì anh ta không có tai xinh đẹp như Tinh Linh chúng ta. Tôi không để ý anh ta, nếu ngày mai anh ta còn sống, tôi sẽ cứu anh ta”

“Thật … tôi không nên cứu anh ta mới phải. Anh ta ăn hết đồ ăn mất rồi”

“… anh ta bệnh quá nặng, có thể không sống qua ngày mai…”

“Cảm tạ Tinh Linh Vương. Anh ta không chết, thật lạ… tôi rất vui. Cô đơn lâu đến vậy, cuối cùng cũng có một tộc nhân cùng trò chuyện…”

“Anh ta chết rồi…”

“… Anh ta bảo, Doul đã chết. Lòng Tinh Linh cũng đã chết. Về sau, Tinh Linh không bao giờ có thể như xưa mạnh mẽ nữa. Tôi không cảm thấy bi ai, nhưng… nước mắt không biết từ đâu không ngừng chảy xuống….”

“… Vì sao để lại thứ này cho tôi?? Tôi thà làm một kẻ tồi tệ, cũng không muốn làm anh hùng gì cả! Tôi không cần, tôi không cần!!!”

“Tôi sẽ tìm chỗ trốn, đừng tìm tôi, đừng tìm…”

Nhật kí đến đây không còn gì nữa. Tất nhiên, nếu có được càng nhiều mảnh nhật kí sẽ có được câu chuyện rõ ràng. Nhưng chỉ cần vài mảnh như thế, Diệp Từ vẫn đoán ra được đại khái câu chuyện xưa. Tinh Linh tên Tamra cứu một Tinh Linh còn sống, người này đã cùng tham gia chiến đấu với đội quân Tinh Linh. Cũng tham gia trận chiến với ma vương Naga. Hơn nữa, vị này còn báo cho Tamra tin tức Doul đã chết, trước khi chết còn giao cho Tamra vật gì đó…

Có thể vật này không quá quan trọng, nếu không không có khả năng không có ai đuổi theo anh ta.

Diệp Từ bỗng nhiên rất hứng thú với Tinh Linh tên là Tamra này. Nếu có có thể tìm thêm vài mảnh nhật kí nữa, có thể tìm thấy vị trí của Tamra không nhỉ? Không thể phủ nhận, Diệp Từ với cuộc chiến xưa kia cảm thấy rất hứng thú. Từ lúc trò chơi mở ra đến bây giờ, cô gặp được rất nhiều NPC từng tham gia cuộc chiến này. Nhưng, họ không cung cấp nhiều thông tin về nó như Tamra. Cô nghĩ rằng, có phải tìm được Tamra, cô có thể biết được càng nhiều chuyện xưa về Doul không nhỉ?

Ôm theo ý tưởng này, Diệp Từ cùng Lão Lục hướng về nơi chi chít Giáo Đồ Hắc Ám sâu trong Bi Thương Cốc mà đi...
Bình Luận (0)
Comment