Liệu Có Hạnh Phúc

Chương 26



Tối ngày hôm sau,
Cô đứng đợi Lãnh Thanh Hàm ở trước cửa quán bar, mặc áo thun trắng cùng quần ống rộng thêm đôi giày trắng làm cô trở nên cá tính, năng động hơn.

Ngó nghiêng xung thì cuối cùng cũng thấy bóng dáng người cô thương.

Vẫy vẫy tay, tươi cười.

Lãnh Thanh Hàm thấy cô thì đi đến.

"Em đợi có lâu không?" Lãnh Thanh Hàm
"Không có, em cũng vừa mới đến thôi." Cô lắc đầu trả lời
"Vào thôi."
Cả 2 cùng đi vào quán, vừa bước vào đã nhộn nhịp, bao nhiêu người nhảy nhót xung quanh.

Sợ Lãnh Thanh Hàm lạc nên cô chủ động cầm tay đến quầy nhân viên.

"Cho tôi một phòng riêng."
"Phòng VIP hay thường ạ."
"Phòng VIP."
"Của quý khách đây." Nhân viên đưa cho cô thẻ phòng.

Liền kéo Lãnh Thanh Hàm đi.


- ----------------
"Đến rồi." Cô mở cửa bước vào, căn phòng được chủ đạo đèn xanh biển, trên bàn toàn là những loại rượu hiếm, căn phòng có tường cách âm rất tốt nhưng.......sao lại có cái giường ở kia?!
"Hàm tỷ, phòng này được không hay là đổi phòng." Cô quay sang Lãnh Thanh Hàm
"Phòng này được rồi, đổi lại mất nhiều thời gian lắm."
"Vâng." Cô giờ mới chú ý đến bộ đồ Lãnh Thanh Hàm đang mặc.

Áo sơ mi dài đóng thung, quần bò bó làm tôn đôi chân dài.

Giờ bảo cô nhìn cả ngày cũng được cô không chán đâu.

"Minh Nguyệt, em nhìn chị hoài vậy." Lãnh Thanh Hàm nhìn ánh mắt cô đang nhìn mình từ trên xuống dưới không rời thì lên tiếng.

"Dạ, à em lỗ mãn." Cô nghe vậy thì cúi đầu.

"Thôi qua kia đi." Lãnh Thanh Hàm chỉ về phía bàn.

Cả 2 đến ngồi.

"Chị từng uống rượu chưa?" Cô quay sang Lãnh Thanh Hàm hỏi
"Chị chưa."
"Vậy thì em cho chị uống loại rượu nhẹ thôi vậy." Cô nói rồi lấy một chai Moscato Keyboardsti rót vào ly rồi đưa cho Lãnh Thanh Hàm.

Còn mình thì lấy chai Rum.

"Chị thấy như nào?" Thấy Lãnh Thanh Hàm uống thì cô hỏi
"Khá ngọt, mùi không nồng."
"Em uống được sao?" Thấy ly rượu cô đang uống có mùi nồng, ngửi thôi đã thấy say rồi.

"Em uống được." Cô trả lời.

Cô suy nghĩ gì đó rồi hít một hơi sâu
"Hàm tỷ, chị thấy như nào việc nữ nhân thích nữ nhân vậy?"
"Ừm, chị thấy bình thường." Lãnh Thanh Hàm
"Vậy còn chị." Cô hỏi bên trong lòng nhịp tim tăng bắt đầu loạn xạ
"Chị không thích nữ nhân."
Bùm
Nghe xong câu đó của Lãnh Thanh Hàm, cô như bị sét đánh ngang tai.

"Vâng." Cô ngượng cười uống ly rượu của mình.

"Em hỏi có gì sao?"
"Không, em hỏi vui thôi."
"Hàn tổng, tiểu thư đang ở cùng đại công chúa Lãnh gia ở bar Luân Thành ạ." Một tên mặc đồ bảo vệ đang gọi điện cho ai đó ở ngoài gần phòng cô.

"Ừm, đến đây thôi, tí tôi sẽ chuyển tiền cho cậu."

"Vâng, cảm ơn Hàn tổng."
Tút...Tút.
Người bên kia tắt máy để sang một bên, ngắm nhìn cảnh biển bên ngoài cửa sổ.

"Đợi tôi về tôi sẽ làm gì em." Giọng nói lãnh lùng không có chút hơi ấm nào phát ra.
- ----------------
"Hàm tỷ, chị còn muốn đi chơi nữa không?" Nhìn đồng hồ mới 8h30 thì cô hỏi
"Ừm, thôi chúng ta đi về." Lãnh Thanh Hàm nói.

"Vâng." Cô trả lời rồi cả 2 đi xuống tầng.

"Tiểu Nguyệt." Đang đi thì có giọng nói từ đằng sau vọng lại
Cô nghe giọng nói này có chút quen liền quay lại.

"Lãnh Thanh Vân?" Nhìn "nam nhân" lâu không gặp cô khẽ nhíu mày.

"Thành Vũ? Em làm gì ở đây?" Lãnh Thanh Hàm nhìn thấy đứa em của mình thì hỏi.

"Em hỏi chị mới đúng, có bao giờ chị đến đây đâu." Lãnh Thanh Vân nói
"Minh Nguyệt rủ chị đi chơi."
"À." Lãnh Thanh Vân hiểu gật đầu.

"Lâu không gặp." Lãnh Thanh Vân đưa tay ra trước tỏ ý muốn bắt tay cô
"Lâu không gặp." Cô cười nhẹ bắt lại
"Vậy để em chở 2 người về." Lãnh Thanh Vân nói
"Bọn chị có xe." Lãnh Thanh Hàm
"Vậy bye nha." Lãnh Thanh Vân nói
Cô đang định rời đi thì Lãnh Thanh Vân kéo tay cô lại.

"Chị về trước đi." Cô nhìn Lãnh Thanh Hàm nói.

Lãnh Thanh Vân nhìn Lãnh Thanh Hàm ra dấu gì đó rồi Lãnh Thanh Hàm rời đi.

"Em thích chị tôi?" Lãnh Thanh Vân không vòng vo mà vào thẳng vấn đề
"Sao anh biết?" Cô nhíu mày hỏi
"Ánh mắt em nhìn chị tôi lại không biết thì có phải ngốc quá không?" Lãnh Thanh Vân nói
"Tôi thích chị anh thì sao?"
"Tôi không có ý kiến, nếu....chị tôi không đồng ý thì có thể đến tìm tôi." Lãnh Thanh Vân ghé sát tai cô nói
"Cảm ơn lòng tốt của anh nhưng tôi không cần." Cô cười nhẹ nói
"Tôi nghĩ em sẽ cần người an ủi đó, uống vài ly không?" Lãnh Thanh Vân hỏi
"An ủi?" Cô khó hiểu
"Chị tôi không thích nữ nhân, tôi biết mà vậy nên em có thể tìm đến tôi lúc nào em muốn." Lãnh Thanh Vân cười nói
"Bỉ ổi." Cô sau khi nghe Lãnh Thanh Vân nói như muốn chà sát muối vào chỗ đau cô thì thốt ra một câu rồi rời đi.

"Rồi đến lúc em sẽ cần thôi." Lãnh Thanh Vân nhìn cô rời đi thì nói.


- ------------------
"Hàm tỷ? Chị chưa về sao." Cô bước ra thấy Lãnh Thanh Hàm đang đứng bên ngoài
"Xe chị hỏng rồi." Lãnh Thanh Hàm nói
"Vậy đi xe em đi." Cô nói
- ----------------
Trên đường về,
"Em trai chị nói gì với em?" Lãnh Thanh Hàm hỏi cô
"Chỉ nói chuyện với nhau chút thôi." Cô nói
"Thằng bé có bắt nạt gì em thì nói cho chị."
"Vâng." Cô cười nhẹ nói
Trong lòng thì lại khác, cứ nghĩ về lời Lãnh Thanh Vân nói
"Chị tôi không thích nữ nhân." Cô nghĩ vậy lòng chua sót bao nhiêu
"2 người về rồi." Lâm Uyển Dư
"Chị đi nghỉ đây." Lãnh Thanh Hàm nói rồi về phòng
"Muôn rồi em đi nghỉ đi." Cô đi đến xoa đầu Lâm Uyển Dư nói
"Dạ." Lâm Uyển Dư ngoan ngoãn nghe lời đi về phòng.

Lục Tử Hy nãy giờ nhìn cô cười nhẹ.

Cô nhíu mày rồi đi về phòng.

Cạch.
"Chị ấy không thích nữ nhân." Cô sau khi vào phòng liền thả mình trên giường.

"Hàn Minh Nguyệt ơi là Hàn Minh Nguyệt, mày ngu ngốc quá rồi." Từ 1 người không quan tâm đến tình yêu giờ đây yêu phải Lãnh Thanh Hàm lại không thích nữ nhân.

Cô cười chua sót rồi đi tắm.

_______________
Ngoài lề:
Hàn Tuyết Nhi: Chị tốt như này em lại không thích
Lâm Uyển Dư: Đau lòng quá đi
Triệu Vũ Linh: Cô ta không thích thì vậy để tôi bắt về nuôi
Đường Lạc Dao: Tớ yêu cậu vậy mà
Hàn Băng Băng:......
************
End Chương 26 1/2/2022.


Bình Luận (0)
Comment