Vốn ở trong kế hoạch của hắn, chiến thuật câu cá phối hợp thuật tiến công chớp nhoáng, ở trong vòng một ngày liên tục làm hai vụ, cho phân bộ Tùng Hải một đòn sấm sét, một hơi đánh đau bọn họ. Sau đó hoả tốc rút khỏi Tùng Hải, tiến hành kế hoạch thứ hai —— Tới thành phố Kim Sơn, lấy khách sạn Vô Ngân làm điểm đột phá, triển khai hành động săn giết Nguyên Thủy Thiên Tôn. Không ngờ, cạm bẫy tối nay bố trí, trực tiếp đưa tới Nguyên Thủy Thiên Tôn, không thể không sớm dừng lại kế hoạch. Chẳng qua, tuy chưa đạt tới mục tiêu mong muốn, nhưng hiệu quả khiêu khích, đánh đau phân bộ Tùng Hải vậy là đủ rồi.”
Sắc Dục Thần Tướng thu hồi ánh mắt, mở điện thoại di động, gửi một tin nhắn: “Nửa tiếng sau đến thành phố Kim Sơn.”
Tin nhắn gửi đi, hơn mười phút sau, hắn thu được tin nhắn trả lời, nội dung là một tấm ảnh chụp.
***
— Bóng đêm buông xuống, dưới tòa chung cư ánh đèn lấp lánh, một thiếu niên mặc đồng phục shipper màu lam, đội mũ bảo hiểm màu lam, từ trong tòa nhà đi ra. Ngũ quan hắn rất tuấn tú, mày rậm mắt to, thầm chứa sự kiệt ngạo, tựa như một con chó săn nhỏ tuổi nóng nảy hiếu chiến.
“Ting ting!” Lại là một tin nhắn tới.
“Hắn chính là Khấu Bắc Nguyệt, ngài sau khi tới thành phố Kim Sơn, tôi sẽ gửi địa chỉ cho ngài. Hội trưởng bảo tôi phối hợp du hành động, có cái gì cần, cứ phân phó.”
***
Trong chung cư, màu đen sì dưới đáy mắt Trương Nguyên Thanh rút lui, nhìn cái xác dưới chân một lần, lắc đầu nói: “Hắn không phải cấp dưới của Sắc Dục Thần Tướng, mà là khách nhân thường đi quán bar Cuồng Tình, tán tu, ở trong nhóm nhỏ đó của bọn họ có chút danh tiếng, dù sao cũng là Thánh Giả.”
“Sắc Dục Thần Tướng âm thầm sưu tập tư liệu rất nhiều khách nhân, hắn chính là một trong số đó, hắn bị Sắc Dục Thần Tướng mê hoặc, trở thành đao của Sắc Dục, giết chết Hoàng Hậu Nước Sâu cùng sáu đồng nghiệp.”
“Sắc Dục cực kỳ cẩn thận, tôi chưa nhìn thấy tin tức khác hữu dụng.”
Thi thể này dưới chân là một vị Huyễn Thuật Sư, người trung niên cao cao gầy gầy, nhìn từ bề ngoài, là người trung niên rất có thể diện.
Các đội trưởng vẻ mặt đầy thất vọng, Vạn chấp sự cùng Phó Thanh Dương sắc mặt như thường, tựa như không có manh mối mới là hợp lý.
Hai người đều là thợ săn kinh nghiệm phong phú, biết đối phó kẻ địch cấp thần tướng, phải có đầy đủ lòng kiên nhẫn.
Phó Thanh Dương suy tư hồi lâu, phân tích:
“Sắc Dục sắp tới hẳn là sẽ ẩn núp đi, tỷ lệ đại khái sẽ tạm thời rời khỏi Tùng Hải. Thông báo đồng nghiệp phân bộ phụ cận Tùng Hải, bảo bọn họ cẩn thận chút, vừa có gì khác thường, lập tức báo cáo.”
“Nguyên Thủy, chúng ta phải chuẩn bị tốt ‘tuần tra’.”
Vạn chấp sự nhíu mày nói:
“Nếu Sắc Dục ẩn núp từ đây, chúng ta không biết hắn sẽ khi nào lại ra tay, như nghẹn ở cổ. Mấy cô gái trẻ các người chú ý chút.”
Thanh Đằng cười khổ nói:
“Vạn chấp sự, ngài đừng dọa bọn tôi sợ...”
Vạn chấp sự lắc đầu:
“Nghề nghiệp tà ác am hiểu nhất chính là đánh du kích chiến, chỉ có ngàn ngày làm trộm, không có đạo lý ngàn ngày phòng trộm, tôi không phải hù dọa các người, đây là sự thật khách quan.”
Ngu xuẩn! Các cô gái bây giờ không muốn nghe sự thật, các cô ấy chỉ cần che chở cùng an ủi! Trong lòng Trương Nguyên Thanh công kích một câu, Vạn chấp sự cũng là gã đàn ông thẳng quá, đáng tiếc bây giờ thật sự không có tâm tình mở miệng lẩm bẩm.
Phó Thanh Dương nhìn đồng hồ một lần, “Đi thôi, tôi phải tìm năm lão già họp. Lấy đánh giá của tôi đối với Sắc Dục, hắn ẩn núp quá lâu, có thể đã đang âm thầm mưu tính một bước hành động tiếp theo.”
***
“Đồ ship của ngài đã đến, xin cho đánh giá tốt năm sao.”
Trong chung cư, Khấu Bắc Nguyệt đưa bữa tối cho khách, trên mặt tràn đầy nụ cười. Tuy Bánh Bao Máu Người vô số lần nói với hắn, không cần cười với những người gọi ship, bởi vì bọn họ đại đa số căn bản lười cho đánh giá.
Chúng ta những shipper này, ở trong mắt người ta chỉ là người công cụ, người công cụ làm tốt rồi là cần thiết, làm không tốt, bọn họ mới sẽ nhớ tới hệ thống cho điểm, cho ngươi một cái đánh giá kém. Cho nên, gặp ai cho đánh giá kém, trực tiếp xử lý là xong.
Khấu Bắc Nguyệt cảm thấy thực con mẹ nó có đạo lý, nhưng ngươi không nói, người ta sao có thể cho đánh giá tốt. Nhỡ đâu gặp ai thích nghe lời ngọt, cho thì sao! Hơn nữa, ngươi khẩn cầu đánh giá tốt năm sao, người ta cho dù cảm thấy ngươi làm không tốt, hắn trả thù cùng lắm cũng chỉ “không cho ngươi đánh giá tốt” là cùng.
Ừm, đây là lần nào đó nói chuyện phiếm, Tiểu Viên dạy hắn bí quyết.
“Ầm!” Vị khách không buồn để ý, cầm xong món hàng được giao liền đóng cửa.
Khấu Bắc Nguyệt xám xịt xuống lầu, trở lại cạnh xe điện, tháo xuống trà sữa treo ở trên tay lái, ừng ực rít mạnh một ngụm, phát ra tiếng thở dài thỏa mãn. Lúc này đang giờ ăn, đơn hàng nhiều đưa không hết.
Hắn treo cẩn thận nửa bình trà sữa, ngồi lên xe điện, đang muốn tới nhà tiếp theo, bỗng nhiên thấy một người đàn ông đeo khẩu trang, thân hình khô gầy, làn da ngăm đen, đi về phía mình.