Tuy hỏi như vậy, nhưng trong lòng hắn đã nghĩ tới đáp án. Trong một đội ngũ, luôn phải có người đầu óc tỉnh táo, bằng không sẽ xuất hiện, đội trưởng hô một tiếng: Các con, lên theo ta, xử lý Tu La Binh Chủ giáo.
Bọn nhỏ: Xông lên xông lên.
Sau đó đoàn diệt.
Như thế xem ra, tuy nóng nảy lỗ mãng, nhưng các Hỏa Sư vẫn có sự tự mình hiểu lấy... Trương Nguyên Thanh nói: “Phó trưởng lão, tôi bây giờ muốn tiếp nhận phần thưởng.”
Hắn chỉ là thông qua phó bản giết chóc, phá kỷ lục điểm, đoàn diệt trận doanh tà ác, quét sạch bảng truy nã vân vân một loạt phần thưởng.
Trừ thưởng công huân, còn có một lượng lớn tiền mặt cùng đạo cụ, mấy thứ này đều do Phó Thanh Dương tạm thời bảo quản. Phó Thanh Dương từng nói, tổng bộ lần này phi thường hào phóng thưởng cho vài món đạo cụ rất không tệ.
Bây giờ đội ngũ bắt đầu xây dựng, Trương Nguyên Thanh muốn lấy được phần tiền mặt cùng đạo cụ này.
Phó Thanh Dương khẽ gật đầu, nói:
“Còn có một việc, đội tuần tra không có nơi làm việc cố định, căn cứ vào nhu cầu giữ bí mật, cậu tốt nhất tự mình thuê một chỗ, hoặc là giống như tôi, biến nơi ở thành chỗ làm việc.”
Tôi cũng không có loại biệt thự xa hoa này như anh làm nơi làm việc... Trong lòng Trương Nguyên Thanh nói thầm, đột nhiên linh cơ khẽ động, nói: “Bang chủ, tôi muốn xin sử dụng căn hộ lớn của tôi.”
Ở thành thị tuyến một tuyến hai phân phối một căn hộ lớn giá trị chục triệu, là phúc lợi của thành viên Bạch Hổ vệ, mà hắn bởi vì một mình hưởng ân sủng bang chủ, đạt được là một căn hộ lớn giá trị 20 triệu.
Trước mắt căn nhà còn ở trong sổ sách Bạch Hổ vệ, chưa đổi.
Mình hoàn toàn có thể coi nơi đó thành chỗ làm việc, Nữ Vương cùng bé trà xanh ở Tùng Hải chưa có chỗ ở, ở nơi đó là được, mình ngẫu nhiên cũng có thể đi qua ở một chút, hề hề!
“20 triệu (khoảng 67 tỷ) rất khó ở vành đai phồn hoa khu Khang Dương mua một căn biệt thự, trừ phi là chung cư, nhưng cũng sẽ không vượt qua 150 mét vuông. Cậu muốn dùng để an trí đội viên, quá nhỏ, cũng không đủ thể diện.”
Phó Thanh Dương suy tư vài giây, chậm rãi nói:
“Tôi cho cậu một đề nghị, biệt thự rẻ nhất vịnh Phó gia đại khái là 80 triệu, lần này chính phủ thưởng cho cậu 10 triệu, cậu lại bán vài món đạo cụ không thường dùng. Cậu có thể tự mình bán, cũng có thể để tôi hỗ trợ. Cộng thêm 20 triệu tôi hứa cho cậu, có thể góp bao nhiêu tính bấy nhiêu, tiền còn lại tôi cho cậu mượn.”
Phó Thanh Dương sao nhiệt tình như vậy? Tiền công tử lại sẽ quan tâm loại việc nhỏ này... Trương Nguyên Thanh vừa nghe, lập tức bắt đầu ở trong đầu tính toán
Đạo cụ cảnh giới Siêu Phàm phẩm chất tốt chút, một món có thể bán được chục triệu, món đạo cụ Siêu Phàm kia mình đặt ở trong kho hàng bang phái, quả thật tác dụng không lớn, bán một hai món không sao. Chẳng qua cho dù như vậy, muốn góp đủ 80 triệu vẫn là rất khó. Ài, thứ đắt nhất trên đời quả nhiên vẫn là giá nhà... Trương Nguyên Thanh lập tức mang nửa cái nắm đấm màu lửa đỏ cùng súng ngắn nòng lớn lấy ra, đặt ở trên bàn, nói: “Hai món đạo cụ này có thể bán!”
Găng Tay Côn Đồ cùng Súng Ngắn Nổ Tung đều là đạo cụ có tính công kích, đối với kẻ địch cảnh giới Thánh Giả không có uy hiếp, đối với kẻ địch cảnh giới Siêu Phàm lại tương đối gân gà, lại thêm trả giá “lỗ mãng bốc đồng”, tỷ lệ hiệu quả trên giá trị không cao.
Thật ra Lưỡi Dao Khát Máu cũng có thể bán, nhưng trước mắt Trương Nguyên Thanh chỉ một vũ khí cận chiến như vậy, có vẫn tốt hơn không có.
Phó Thanh Dương cúi đầu nhìn đạo cụ một lần, cầm lấy Găng Tay Côn Đồ đọc lấy tin tức vật phẩm, vài giây sau, đánh giá nói: “Bao tay giá trị 13 triệu, súng ngắn 10 triệu.”
Thứ sau là qua tay hắn thưởng cho Nguyên Thủy, hắn biết giá trị của súng ngắn.
23 triệu... Trương Nguyên Thanh gật đầu: “Không có vấn đề!”
Giá của hai món đạo cụ ở trong phạm vi hợp lý, thậm chí có chút vượt giá trị. Tiền công tử lấy đức thu phục người, ở phương diện tiền luôn rất làm người ta tâm phục khẩu phục, sẽ tuyệt đối không xuất hiện chuyện ép giá, cò kè mặc cả.
“Được, đợi lát nữa tôi bảo trợ lý đi làm thủ tục sang tên.” Phó Thanh Dương nói.
Trương Nguyên Thanh lúc này mới nhớ, vịnh Phó gia là sản nghiệp của Phó gia, công ty bất động sản cũng là danh nghĩa Phó gia, Phó Thanh Dương thật ra căn bản không cần cho mượn tiền mặt, còn có thể khiến hắn nợ ngược 30 triệu. Chẳng qua biệt thự vịnh Phó gia ở vành đai trung tâm thương nghiệp khu Khang Dương, là vị trí vàng, mua nhà nơi này, như thế nào cũng không lỗ.
Nói xong chuyện địa điểm làm việc, Phó Thanh Dương lúc này mới từ ô vật phẩm lấy ra một cái hộp nhạc bằng gỗ, sơn đỏ, bề mặt sơn vẽ những đứa trẻ con cuộn mình yên giấc.