Bảo an còn rất nghiêm nha... Nữ Vương cầm lên điện thoại di động, rời khỏi phần mềm dẫn đường, gửi một tin nhắn cho Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Tôi ở cửa tiểu khu vịnh Phó gia, bảo vệ không cho tôi vào.”
Cô hôm nay là tới báo cáo, mấy ngày trước trình đơn xin chuyển công tác, quan hệ nhân sự của cô đã chuyển đến phân bộ Tùng Hải, người lãnh đạo trực tiếp lúc ở trên đơn xin kí tên phê chuẩn, trên mặt đầy nụ cười, hoàn toàn khác với sự lạnh nhạt của thời gian trước.
Nguyên Thủy Thiên Tôn bảo cô đến biệt thự vịnh Phó gia đưa tin, nói nơi này là đại bản doanh đội tuần tra phân bộ Tùng Hải, địa bàn của Tiền công tử.
Nữ Vương trước khi đến đã tra xem giá biệt thự vịnh Phó gia, kinh ngạc rớt cằm xuống đất. Loại biệt thự xây ở nội thành này, mỗi một căn đều cần một cái mục tiêu nhỏ, rẻ nhất cũng phải 70-80 triệu.
Lấy tiền lương, phúc lợi của cô, làm cả đời cũng mua không nổi biệt thự nơi này. Rất nhanh, Nguyên Thủy Thiên Tôn trả lời tin nhắn: “Chờ chút.”
Qua hơn mười phút nữa, một cô gái khoác áo gió mỏng loại dài, ngồi xe đưa đón của khu, đến cửa tiểu khu.
“Xin hỏi là tiểu thư Nữ Vương sao?” Cô gái trên đầu đội trang sức tai thỏ, lộ ra nụ cười dịu dàng.
Nữ Vương ngẩn người, “Là, là tôi...” Cô không lộ dấu vết nhìn tai thỏ vài lần.
Em gái tai thỏ lấy ra thẻ cổng, quẹt mở barie, tiếp theo mở cửa xe, chui vào thùng xe, nói: “Đi về phía trước đi, tôi chỉ đường cho cô.”
Nữ Vương khẽ nhấn ga, lái vào tiểu khu biệt thự, dọc theo đường đi ánh mắt cô liếc chỗ này ngó chỗ kia. Biệt thự nơi này khí phái xa hoa, vườn hoa đẹp tuyệt trần tao nhã, có thể tưởng tượng, người ở nơi này không giàu có thì tôn quý.
Nếu có thể ở luôn nơi này thì tốt rồi... Không biết “địa điểm làm việc” của Nguyên Thủy Thiên Tôn ở chỗ nào, hẳn cũng là khu Khang Dương. Hôm nay đưa tin trước, ngày mai tìm môi giới thuê nhà... Nữ Vương cầm tay lái, lái xe chậm, suy nghĩ tung bay.
Không bao lâu, ở dưới em gái tai thỏ chỉ dẫn, xe lái đến cửa một tòa biệt thự xa hoa nhất khí phái nhất của tiểu khu biệt thự.
“Nơi này chính là chỗ ở của thiếu gia, đại bản doanh của mọi người.” Em gái tai thỏ giới thiệu.
Nữ Vương đạp chân phanh lại, liền nghe em gái tai thỏ bên ghế phụ nói:
“Xin mời tiếp tục đi về phía trước, chỗ ở của ngài không ở nơi này.”
Hả? Nơi ở? Nữ Vương kinh ngạc một phen, ngạc nhiên nói: “Có ý tứ gì?”
“Căn biệt thự hộ gia đình nhỏ kia ở bên cạnh, là chỗ ở ngài Nguyên Thủy chuẩn bị cho ngài. Về sau ngài ở nơi đó, tôi là phụ trách quản lý tòa nhà.”
Miệng Nữ Vương há thành hình chữ ‘O’, “Đây là chỗ ở Nguyên Thủy Thiên Tôn sắp xếp cho mình? Mình, mình về sau ở nơi này?” Cô như không dám tin chứng thực: “Điều này là thật sao điều này là thật sao?!”
Em gái tai thỏ mỉm cười gật đầu.
Trong lòng Nữ Vương nóng lên một phen, nhấn ga, nhanh chóng lướt qua biệt thự lớn của Phó Thanh Dương, đỗ xe ở cửa căn biệt thự “hộ gia đình nhỏ” kia.
Cổng sắt nghệ thuật của biệt thự mở rộng, Nguyên Thủy Thiên Tôn mặc áo thun màu trắng, quần soóc nhạt màu đứng ở cửa, trẻ tuổi tuấn lãng, làn da trắng, trên mặt mang theo mỉm cười, có một khí chất thần bí xuất trần.
Cái này hoàn toàn khác với khí tràng lúc trấn Âm Dương, tà dị tôn quý.
“Hoan nghênh!” Trương Nguyên Thanh dang vòng tay, một bộ dáng bạn cũ xa cách lâu ngày gặp lại.
Thời gian cách nhiều ngày, cô vẫn bề ngoài như trước, mỹ nhân đô thị mặt trứng ngỗng, trang điểm khói, khuyên tai lớn, có chút hương vị đại tỷ tỷ bất lương.
Nữ Vương chưa lên đón, tặc lưỡi nói: “Nhà tốt như vậy cho tôi ở, Thiên Tôn lão gia, cậu có phải bao nuôi tôi hay không?”
Trương Nguyên Thanh đang muốn trêu chọc, phía sau truyền đến tiếng Quan Nhã cười khẽ:
“Đúng vậy, hắn chẳng những muốn bao nuôi cô, trong phòng còn bao nuôi một đứa trẻ vị thành niên, còn không mau đi vào làm quen một phen, thương lượng một chút hầu hạ Thiên Tôn lão gia như thế nào.”
“A, Quan Nhã!” Nữ Vương vòng ra khỏi Trương Nguyên Thanh, vui vẻ bổ nhào tới, một bộ tư thái tỷ muội tình thâm, “Cô vừa rồi nói cái gì tôi hoàn toàn chưa nghe được”. Quan Nhã cũng nhiệt tình ôm Nữ Vương, giống như lời vui đùa vừa rồi là trêu chọc bình thường giữa tỷ muội.
“Căn biệt thự này là sản nghiệp của tôi, coi như địa điểm làm việc của tiểu đội chúng ta. Nữ Vương, sau này cô cứ ở nơi này, đã có một vị đội viên đến trước, tôi dẫn cô làm quen một phen.” Trương Nguyên Thanh ngắt lời chị em ôn chuyện, dẫn Nữ Vương xuyên qua vườn hoa nhỏ, tiến vào biệt thự.
Biệt thự không phải xây thô, mà là trang hoàng tinh xảo, xách va ly vào ở là được. Biệt thự tổng cộng ba tầng, diện tích một tầng đại khái là 160 mét vuông, lầu một là phòng khách lớn, phòng bếp, phòng khách nhỏ, hai phòng vệ sinh.
Lúc này, đang có sáu bảy công nhân cầm công cụ, nâng vật dụng, cải tiến phòng khách nhỏ thành phòng tập thể thao.