Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 1041 - 【Vip】 Ác Ý (1)

【VIP】 Ác ý (1) 【VIP】 Ác ý (1)

“Ryo-chan?”

Thấy Ryo Asano mở to mắt nhìn chằm chằm mình, Ryuzaki Ichoro nhíu mày, tăng thêm giọng điệu răn dạy: “Con đây là thái độ gì, có phải cảm thấy trở thành Thánh Giả rồi, thì có thể không tôn sư trọng đạo nữa hay không?”

“A, không phải không phải...” Ryo Asano phục hồi tinh thần lại, con ngươi “tan rã” khôi phục tiêu cự, nhìn lão sư, nói:

“Vừa rồi, Nguyên... Nguyên Thủy Thiên Tôn mời con gia nhập bang phái của hắn.” Nói xong, chỉ chỉ khung đối thoại nổi ở giữa không trung.

Ryuzaki Ichoro ngẩn ra, thân thể chợt ngã về phía trước, vẻ mặt đầy kích động: “Nguyên Thủy Thiên Tôn mời con gia nhập bang phái của hắn?”

Hắn liên tục nhìn về phía đỉnh đầu Ryo Asano, tuy cái gì cũng không nhìn thấy, nhưng hắn biết khung đối thoại ở nơi nào.

Ryo Asano dùng sức gật đầu, cẩn thận thử nói: “Lão sư, con nên đồng ý hay không?”

“Đương nhiên đồng ý!” Thanh âm Ryuzaki Ichoro đột nhiên cất cao, dùng giọng điệu gần như mệnh lệnh, nói: “Đồng ý, lập tức đồng ý!”

Hắn vừa buồn bực không thể liên lạc Nguyên Thủy Thiên Tôn, kết quả đối phương liền hướng Ryo-chan phát ra lời mời.

Đây chính là ý trời!

Trong Ryo Asano lòng nhẹ nhàng thở ra, lựa chọn đồng ý gia nhập.

Cô tự nhiên là cầu còn không được, nhưng không dám tự tiện chủ trương, cho nên trưng cầu ý kiến của lão sư, không ngờ lão sư so với cô còn sốt ruột hơn.

Chờ Ryo Asano đồng ý lời mời của Nguyên Thủy Thiên Tôn, Ryuzaki Ichoro vội hỏi: “Bang phái tên là gì, bao nhiêu thành viên, mở ra kho hàng bang phái nhìn xem.”

Hắn đối với vị thiên tài trẻ tuổi kia của đại lục có lòng hiếu kỳ cùng ham muốn thăm dò mãnh liệt.

Bang phái tên ‘Người Chết Trở Về’, thành viên chỉ có bốn vị, kho hàng bang phái...” Ryo Asano đột nhiên trợn to mắt, lắp bắp nói:

“Thật... thật nhiều đạo cụ...”

Chỉ có bốn thành viên... Ryuzaki Ichoro trầm ngâm vài giây, trên khuôn mặt nghiêm túc hiện lên nụ cười

“Thành viên bang phái ít, nói rõ hắn yêu cầu rất cao, hơn nữa coi trọng đối với thành viên bang phái. Đạo cụ là phúc lợi của thành viên bang phái, ở quốc gia chúng ta, đạo cụ là tài nguyên khan hiếm, nhưng đối với con mà nói, về sau sẽ không thiếu đạo cụ.”

“Ryo-chan, đây là cơ hội của con, có lẽ cũng là cơ hội của Thiên Hạc tổ, phải thật cố gắng, kinh doanh tốt phần quan hệ này.”

Ryo Asano thẳng lưng, hô một tiếng thanh thúy “Hây!”

Cô biết Thiên Hạc tổ nghe lệnh từ tổ chức Thiên Phạt, nhưng các đời tổ trưởng vẫn luôn muốn thoát khỏi sự khống chế này, không có ai muốn làm nô tài.

Mặt ngoài lá mặt lá trái, âm thầm thuận lợi mọi bề là phương châm không thay đổi của Thiên Hạc tổ.

Thiên Hạc tổ chưa chắc sẽ dùng đến Nguyên Thủy Thiên Tôn mối quan hệ này, nhưng có vài thứ có thể không cần, lại không thể không có.

“Nhưng con vẫn như cũ chưa đạt được phương thức liên lạc của Nguyên Thủy Thiên Tôn.” Ryo Asano buồn rầu nói. Linh cảnh không có “chat riêng” loại hệ thống này.

“Tổ chức sẽ nghĩ cách lấy được số điện thoại di động của Nguyên Thủy Thiên Tôn.” Ryuzaki Ichoro sốt ruột không chờ được đứng dậy, trên mặt đầy nụ cười: “Thầy đi hướng tổ trưởng báo cáo việc này.”

“Thành viên bang phái với nhau không thể gửi tin riêng, điểm này thật không tốt, hệ thống linh cảnh còn chờ cập nhật nha...” Trương Nguyên Thanh rửa tay, rời khỏi WC, quay về phòng khách. “Ồ, hai người họ đâu?”

Quan Nhã cùng Nữ Vương không ở đây, trong phòng khách chỉ còn lại có Tạ Linh Hi chỉ đạo công nhân lắp đặt thiết bị.

“Nữ Vương tỷ tỷ về khách sạn lấy hành lý rồi, Quan Nhã tỷ tỷ về nhà mẹ đẻ rồi.” Bé trà xanh dịu dàng nói.

Về nhà mẹ đẻ? Trương Nguyên Thanh ngẩn ra một giây, mới phản ứng lại cô là chỉ biệt thự lớn của Phó Thanh Dương.

“Làm sao em biết quan hệ của Phó Thanh Dương cùng Quan Nhã?”

“Cái này cũng không phải bí mật, em nhờ gia tộc kiểm tra một phen.” Tạ Linh Hi nói xong, đại khái là cảm thấy “kiểm tra” chuyện này, bản thân đã không phù hợp hình tượng ngây thơ rực rỡ, sửa lời nói:

“Lúc đấu lôi đài, mẹ em cũng đến xem trận đấu, em liền thuận miệng nói, mẹ liền đi kiểm tra.”

Không cần giải thích, giải thích chính là che giấu... Trương Nguyên Thanh gật gật đầu, nghĩ bé trà xanh là người của linh cảnh thế gia, giật mình, thuận miệng hỏi:

“Anh mời chào một linh cảnh hành giả nước ngoài, nhưng không biết phương thức liên lạc cô ấy, trong hệ thống bang phái lại không có năng lực nhắn tin riêng, có chút phiền não.”

Hắn tin tưởng, em gái dịu dàng dễ mến, sẽ chủ động sẻ chia lo lắng thay ca ca.

“Thành viên nam hay là thành viên nữ?” Tạ Linh Hi hỏi.

(anh ấy và cô ấy có cùng âm đọc trong tiếng Hán, chỉ khác chữ viết. Ở đoạn văn trên, văn viết nên có thể biết là cô ấy, nhưng khi phát âm ra thì không biết được)

Đây là trọng điểm sao? Lĩnh hội trọng điểm trong lời của anh! Trương Nguyên Thanh nói: “Lớn xấp xỉ với em.”

Lúc hắn nói chuyện, Tạ Linh Hi đã mở ra kho hàng bang phái, xem xét danh sách thành viên bang phái.

“Ryo Asano... Ồ, chính là người kia quen biết trong phó bản giết chóc?” Tạ Linh Hi từng xem bảng điểm chính phủ công bố, trí nhớ thật tốt, cô lập tức nhớ ra cái tên này.

Bình Luận (0)
Comment