Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 107 - 【Vip】 Tam Đạo Sơn Nương Nương (1)

【VIP】 Tam Đạo sơn nương nương (1) 【VIP】 Tam Đạo sơn nương nương (1)

Ở trong nói chuyện phiếm câu được câu không, Trương Nguyên Thanh rửa mặt kết thúc, ngồi vào bàn ăn.

“Mày nói chuyện phiếm với tiểu yêu tinh nào thế.” Dì trẻ hóng hớt ghé qua.

“Liên quan gì tới dì.” Trương Nguyên Thanh ấn đầu cô, đẩy một cái.

Giang Ngọc Nhị buồn bực khởi xướng PK, Trương Nguyên Thanh không chút nào khiếp nhược ứng chiến, sau đó hai người cùng nhau bị bà ngoại tính tình nóng nảy trấn áp.

Ăn xong bữa sáng, Trương Nguyên Thanh đội mũ lưỡi trai cùng khẩu trang ra ngoài, gọi xe đến bệnh viện Bình Thái.

Trong phòng khám bệnh, Trương Nguyên Thanh nhìn bác sĩ trẻ tuổi vẻ mặt ủ dột, cười nói:

“Anh thoạt nhìn tâm tình không tốt lắm.”

Trầm mặc một phen, Vương Thiên ánh mắt ảm đạm nói:

“Nó tiêu tán rồi, tôi không thể cảm ứng được nó...”

Gã đáng thương! Trương Nguyên Thanh an ủi: “Nó vốn đã chết non, ly biệt là chuyện sớm hay muộn.”

Vương Thiên cảm xúc hạ thấp, nói:

“Nó là đứa con đầu tiên của chị tôi, cũng là đứa cháu thứ nhất của tôi, vì có thể chiếu cố chị tôi tốt hơn, mẹ tôi đã bỏ việc, ở rất sớm trước đó, đã mua sẵn xe trẻ con, núm vú cao su, quần áo... Cả nhà chúng tôi đều đang chờ nó sinh ra, cả nhà đều đang chuẩn bị nghênh đón thế hệ tiếp theo tiến đến.”

“Sau khi sanh non, chị của tôi bị đả kích thật lớn, cả ngày lấy nước mắt tẩy mặt, mẹ tôi cũng vụng trộm trốn đi lau nước mắt, bà rất tự trách, cho rằng là mình chưa chiếu cố tốt con gái.

“Nửa tháng qua, tôi rất sợ hãi ở bệnh viện cảm ứng được nó, cái này sẽ làm tôi nghĩ tới mình vô năng, nhớ tới người nhà đau đớn. Nhưng tôi lại nhịn không được muốn tới gần nó, muốn làm bạn nó, nó còn nhỏ như vậy, nó khẳng định rất cô độc...”

Trương Nguyên Thanh không an ủi nữa, yên lặng nghe đối phương mở lòng.

Tương lai nếu anh biểu hiện tốt, tôi sẽ cho anh trông thấy nó, điều kiện tiên quyết là đáp ứng làm người cung cấp thông tin của tôi.

Chờ cảm xúc Vương Thiên khôi phục, hắn nói:

“Hôm nay tìm anh có hai việc, một, điền một cái bảng, một tờ giấy cam đoan, từ nay về sau anh chính là linh cảnh hành giả ghi lại trong hồ sơ, chính phủ sẽ không can thiệp quá nhiều đối với anh, chỉ cần anh không trái pháp luật loạn kỷ cương, không sử dụng năng lực làm ác.

“Hai, có hứng thú làm người cung cấp thông tin của tôi hay không?”

“Chuyện thứ nhất không thành vấn đề, về phần chuyện thứ hai...” Vương Thiên đánh giá hắn: “Tôi không phải người cung cấp thông tin cho ai cũng làm, hơn nữa, tôi cần hướng về cấp trên báo cáo, được cho phép.”

Chỉ Sát cung cùng tổ chức chính phủ quan hệ coi như tạm được, hắn không phản cảm làm người cung cấp thông tin cho chính phủ, nếu là cô gái hôm qua ra tay sắc bén tàn nhẫn kia, hắn tâm phục khẩu phục.

Vị trước mắt này sao, thoạt nhìn so với mình còn nhỏ hơn, Vương Thiên cũng không phục hắn.

“Cái này không thành vấn đề.” Trương Nguyên Thanh gật đầu.

“ID linh cảnh của cậu là cái gì, tôi phải biết cậu là ai.” Vương Thiên hỏi.

Mỗi lần báo ID tôi đều sợ bị đánh... Trương Nguyên Thanh sắc mặt trang nghiêm nghiêm túc, nói từng chữ một:

“Nguyên Thủy Thiên Tôn!”

...

“Nguyên Thủy Thiên Tôn? Tên đặt rất khí phái, nhưng chưa từng nghe nói...”

Vương thái lắc lắc đầu, tùy tay soạn tin nhắn, báo cáo chuyện này cho cấp trên của mình.

Chỉ Sát cung cùng chính phủ nước giếng không phạm nước sông, quan hệ coi như tạm được, nhưng dù sao quan dân có khác, tổ chức cũng không muốn nhìn thấy thành viên nội bộ đi lại quá gần gũi với chính phủ.

Bởi vậy, cấp trên là không có khả năng đồng ý.

Với lại, cho dù muốn tiếp xúc với thành viên chính phủ, vậy cũng phải là cấp đội trưởng, chấp sự, người trẻ tuổi kia hiển nhiên là một nhân viên cơ sở, nếu là linh cảnh hành giả nổi tiếng, hắn khẳng định sẽ nghe nói.

Nhưng Vương Thiên đối với “Nguyên Thủy Thiên Tôn” cái tên này không chút ấn tượng, kết nối hành giả chính phủ như vậy, hắn cảm thấy không có ý nghĩa lớn.

Kế tiếp, hắn chuyên tâm lao vào công việc, chờ tiếp đãi xong vài người bệnh, điện thoại di động vang, cuộc gọi biểu hiện: Tình Điên Đại Thánh.

Vương Thiên nhận cuộc gọi, trong loa truyền đến giọng nam giới trầm thấp nói:

“Thánh Thủ, cậu là nói, người kết nối cậu tên Nguyên Thủy Thiên Tôn?”

ID của Vương Thiên là “Thần Y Thánh Thủ”.

“Đúng vậy, tổ trưởng.” Vương Thiên nói: “Tôi chưa đáp ứng cậu ta, mịt mờ từ chối.”

Đồng thời hắn cảm thấy có chút kỳ quái, loại chuyện này, một tin nhắn báo cho biết là được, tổ trưởng cần gì gọi điện thoại tới đây?

“Gần đây Tùng Hải sẽ không thái bình, chúng ta cần chú ý động thái của chính phủ thường xuyên hơn, đáp ứng cậu ta.” Tình Điên Đại Thánh nói.

“Được rồi... Tôi sẽ trả lời cậu ta.” Vương Thiên trầm giọng đáp ứng.

“Cậu thuận tiện cũng chú ý cậu ta một phen, tôi là chỉ Nguyên Thủy Thiên Tôn.”

“A? Vì sao?” Vương Thiên ngẩn ra, đó chỉ là hành giả chính phủ bình thường nhất.

“Tôi từ một con đường bí ẩn biết được, đoạn thời gian trước có người mới vượt qua đường hầm Xà Linh, đã phá kỷ lục, mà ở vài ngày trước, hắn lại đánh chết một gã mê hoặc chi yêu cấp 3.”

“Chẳng lẽ...”

“ID của hắn là Nguyên Thủy Thiên Tôn.”

Nguyên Thủy Thiên Tôn... Trong đầu Vương Thiên hiện lên vẻ mặt khi người trẻ tuổi kia tự báo ID.

Nghiêm nghị dâng lên kính trọng!

Bình Luận (0)
Comment