Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 1101 - 【Vip】 Kẻ Tập Kích Kỳ Quái (2)

【VIP】 Kẻ tập kích kỳ quái (2) 【VIP】 Kẻ tập kích kỳ quái (2)

Quan Nhã kêu a một tiếng:

“Hung thủ đã có thể ẩn núp đến chỗ ở của Bạch Hổ Vạn Tuế, nếu là thành viên tổ chức tà ác, hoàn toàn có thể thu thập DNA trở về, mượn tổ chức đạo cụ nguyền rủa. Tuy không phải máu, không có cách nào trực tiếp nguyền rủa giết chóc, nhưng nguyền rủa vẫn như cũ có thể làm Bạch Hổ Vạn Tuế bị thương nặng, sau đó lại ra tay tập kích, Bạch Hổ Vạn Tuế nhất định phải chết không thể nghi ngờ.

“Nhưng hung thủ lại lựa chọn lẻn vào nhà, bôi cổ độc, trứng trùng ở trên tay nắm cửa, phát tán ở trong không khí, sau đó thừa dịp Bạch Hổ Vạn Tuế trúng độc vật lộn, cái này nói lên hung thủ không phải người của tổ chức tà ác, hắn không có cách nào đạt được một đạo cụ có hiệu lực nguyền rủa.”

Nguyền rủa là kỹ năng Thánh Giả cấp 6 mới có thể nắm giữ.

Ngụy Nguyên Châu khẽ gật đầu, tán đồng suy đoán của cô.

Trương Nguyên Thanh hỏi:

“Lần tập kích thứ hai thì sao?”

Quan Nhã nói:

“Lần tập kích thứ hai, hắn lẻn vào bệnh viện, dẫn nổ trứng trùng trong cơ thể Bạch Hổ Vạn Tuế ở khoảng cách gần, sau đó cứng rắn xông vào phòng bệnh chăm sóc đặc biệt, ý đồ giết chết hắn. Nhưng bị Ngụy đội trưởng dẫn đội ngăn chặn.”

Ngụy Nguyên Châu thở dài một hơi:

“Đáng tiếc, vẫn để hắn đào tẩu.”

“Tôi nói một chút đặc thù cơ bản của vị Thông Linh Sư kia, chiều cao trung bình, trung lão niên, tuy hắn lúc ấy đeo khẩu trang cùng mũ, tóc bạc bên mai không ít, nếp nhăn khuôn mặt cũng rất rõ ràng.”

“Thể thuật bình thường, loại hình hóa cổ là độc tố, tốc độ, lực lượng bậc trung. Mặt khác, trình độ của hung thủ ở phương diện cổ trùng cực cao, am hiểu mang trứng trùng, cổ trùng nhỏ bé rải ở trong không khí.”

“Không cẩn thận sẽ trúng chiêu.”

Quan Nhã chen vào một câu: “Căn cứ hành vi hung thủ phân tích, hắn có khả năng sẽ tập kích lần thứ ba, cũng có khả năng lựa chọn lùi bước, cái này xem hắn thù hận đối với Bạch Hổ Vạn Tuế sâu hay cạn.”

Xem ra phải cứu tỉnh Bạch Hổ Vạn Tuế trước rồi nói sau. Ài, thật sự không muốn dùng nó. Trương Nguyên Thanh lập tức đưa tay chộp vào không trung, lấy ra một cây quyền trượng dây leo bện, đỉnh được khảm đá quý xanh biếc.

Ở trong ánh mắt kinh ngạc của Ngụy Nguyên Châu, hắn cầm gậy chống chỉ về phía Bạch Hổ Vạn Tuế, kích phát năng lực chữa trị của đạo cụ.

Đá quý xanh biếc nở rộ ánh sáng xanh lục tinh thuần ôn hòa, bao phủ Bạch Hổ Vạn Tuế trên giường bệnh.

Vài giây sau, khuôn mặt Bạch Hổ Vạn Tuế nổi lên những mạch máu màu đen, dưới làn da càng có những con trùng nhỏ luống cuống đi động, như bị kinh hãi, bức thiết muốn chạy trốn khỏi kí chủ.

“Ọe ~ “

Bạch Hổ Vạn Tuế trên giường bệnh nghiêng đầu, nhào vào bên giường bắt đầu nôn mửa, nôn ra từng đống to máu tanh hôi, trong máu có vô số con sâu mềm nhỏ bé bò.

Quá trình này kéo dài vài phút, gạch trơn bóng phủ đầy máu đen cùng sâu mềm.

Quan Nhã quay đầu bước ra khỏi phòng bệnh chăm sóc đặc biệt, gọi Khương Tinh Vệ tới.

“Ý, thực ghê tởm!” Trên mặt Khương Tinh Vệ cũng không thấy chán ghét, ngược lại dùng mũi chân đi giẫm sâu mềm.

“Chuyện này em làm mới ghê tởm, mau diệt trùng.” Quan Nhã thúc giục.

Khương Tinh Vệ “Ồ” một tiếng, cái miệng nhỏ nhắn phun ra, ngọn lửa nóng rực lao ra, lửa liếm vào sâu mềm, khiến chúng nó điên cuồng cựa quậy, cuối cùng quy về bình tĩnh, mùi cháy khét tràn ngập ở trong phòng bệnh.

“Ưm...” Bạch Hổ Vạn Tuế rên rỉ một tiếng, mơ mơ màng màng mở mắt, vừa mê mang vừa ngạc nhiên nhìn Quan Nhã cùng Trương Nguyên Thanh, vài giây sau, khuôn mặt tái nhợt mắt thường có thể thấy được hiện lên nét vui mừng:

“Thiên Tôn lão gia, Quan Nhã, hai người sao lại ở nơi này?”

Vừa nói xong, tựa như động tới vết thương, thanh âm chuyển thành rên rỉ.

“Nghe nói anh bị ám sát, phân bộ Tĩnh Hải hướng Tùng Hải xin viện trợ, tôi vừa nghe việc này, liền chủ động xung phong tới đây giúp anh. Yên tâm, có tôi ở đây, ai cũng không gây thương tổn được anh.” Trương Nguyên Thanh đứng ở bên giường bệnh, trịnh trọng nói.

Bạch Hổ Vạn Tuế sững sờ nhìn hắn, trong mắt hiện lên cảm động, được yêu mà sợ các loại cảm xúc, nhanh chóng che giấu đi, thấp giọng nói:

“Cảm ơn!”

“Hai người tới đây tôi liền an tâm rồi, bằng không lão tử rất có thể ù ù cạc cạc bị chơi chết, tôi cũng không biết tên kia có thù gì oán gì với tôi, cứ nhằm vào tôi mãi.”

Nghe vậy, Trương Nguyên Thanh cùng Quan Nhã nhìn nhau, người trước nhíu mày nói:

“Anh là nói, anh không biết kẻ tập kích là ai? Là như thế này, chúng tôi sau khi điều tra phân tích, phỏng đoán hung thủ có thể có thù oán với anh, không phải thường quy tổ chức tà ác săn giết trận doanh hợp pháp đơn giản như vậy.

“Anh gần đây có kết thù với ai không?”

Bạch Hổ Vạn Tuế nằm ở trên gối đầu mềm lắc lắc đầu:

“Hắn che mặt, tôi nhìn không thấy bộ dạng, nhưng tôi hẳn là không biết kẻ tập kích. Mọi người nghĩ, tôi vừa tấn thăng Thánh Giả không tới nửa tháng, nếu có kẻ địch giai đoạn Thánh Giả, tôi có thể sống sót vào giết chóc phó bản?”

Bình Luận (0)
Comment