Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 1195 - 【Vip】 Trả Lại Chày Phục Ma (2)

【VIP】 Trả lại chày Phục Ma (2) 【VIP】 Trả lại chày Phục Ma (2)

Sau khi lên bờ, vị trí đội trưởng, thật ra vô hình trung đã chuyển dời đến trên người hắn.

Cho nên sau khi chế định kế hoạch, mọi người hầu như không phản đối, mang tài sản tính mạng giao tới trong tay hắn.

Bây giờ nghĩ đến, là điều cực kỳ không thể tưởng tượng.

Rõ ràng chỉ là cấp 4, lại ở trong phó bản, áp chế Hạ Hầu Ngạo Thiên cấp 5 cùng Âm Cơ cấp 6, đây mới là thiên tài thật sự, hơn xa các nhân tài kiệt xuất trong cùng cấp bậc có thể so sánh.

Đó chỉ có thể tính là tinh anh.

Hạ Hầu Ngạo Thiên trầm mặc một phen, khen: “Nguyên Thủy Thiên Tôn, cậu, ừm... đạo cụ trong tay cậu rất không tệ.”

Khen tôi vài câu thì chết à... Trương Nguyên Thanh không còn lời nào để chống đỡ, chỉ có thể ‘a’ một tiếng.

Nếu không có chày Phục Ma, mặc dù có Bàn Xoay Âm Dương khắc chế, đội ngũ cũng phải chết một nửa số người.

Không, thật ra ở đáy biển, nếu không phải hắn cùng Bàn Xoay Âm Dương tính tình hợp nhau, lúc ấy đã chết một nửa số người, mà dù vậy, Hạ Thụ cùng Vân Mộng vẫn đã chết một lần.

Trương Nguyên Thanh nói:

“Nói đến đạo cụ, đạo cụ loại quy tắc này của Tạ gia về tôi, không có ý kiến chứ.”

Mọi người nhìn nhau, hoặc nhíu mày hoặc chần chờ.

Trương Nguyên Thanh bổ sung nói: “Hai đạo cụ thưởng, tôi sẽ dựa theo bọn họ trả giá chia cho các người, mọi người có thể trao đổi phương thức liên lạc.”

Nghe vậy, mọi người trong lòng dễ chịu hơn, đều gật đầu.

Thật ra cho dù Nguyên Thủy Thiên Tôn nuốt riêng, bọn họ cũng không có cách nào, bởi vì đạo cụ cũng thu vào ô vật phẩm rồi, giết người đoạt bảo cực đoan nhất cũng không làm được.

Trước mắt hắn chịu lấy ra một bộ phận phần thưởng chia sẻ, còn có thể nói cái gì?

Ngay sau đó, mọi người trao đổi phương thức liên hệ.

“Công lao của bản nhân vật chính là lớn nhất, cậu cho 80 triệu không quá phận chứ?” Hạ Hầu Ngạo Thiên vẻ mặt đầy chờ mong nói.

80 triệu? Anh là muốn bảo tôi trả thay anh tiền túi nguồn năng lượng nhỉ... Trương Nguyên Thanh liếc một cái đã nhìn thấu dụng tâm nông cạn của Hạ Hầu Ngạo Thiên, vẻ mặt ôn hoà hỏi:

“Nhiệm vụ chủ tuyến của anh đã hoàn thành, sao còn chưa kết toán?”

“Đã đang kết toán.” Hạ Hầu Ngạo Thiên nói.

“Mau cút đi, không tiễn.”

“...” Hạ Hầu Ngạo Thiên đang muốn bật lại, bỗng nhiên cả người cứng đờ, cái trán hiện lên một cái lò đan bỏ túi mây mù lượn lờ, con ngươi màu nâu chuyển thành màu tím.

Một bên khác, trán Âm Cơ sáng lên một mảng tinh vân mông lung thần bí, tinh thần lực tràn ra ngoài thân.

Quá trình kéo dài mười mấy giây, chờ khí tức dâng trào trong cơ thể hai người bình phục, Trương Nguyên Thanh phát hiện khí tức của bọn họ cường thịnh hơn rất nhiều.

“Không hổ là phó bản cấp S nha, thế mà một lần tăng thêm 18% điểm kinh nghiệm, tháng sau vượt qua một phó bản nữa, tôi liền có thể lên tới cấp 6.” Hạ Hầu Ngạo Thiên phấn chấn nói.

Trương Nguyên Thanh nhìn vẻ mặt hâm mộ hơn nữa chờ mong của các đồng đội, trong lòng nghĩ là —— Mới 18% sao, mình mỗi lần vượt qua phó bản cấp S, đều thưởng 3-40% giá trị kinh nghiệm đó.

Lúc này, Âm Cơ liếc qua, nói: “Tôi đi về trước, chờ tôi tìm được đạo cụ thích hợp, sẽ liên hệ cậu.”

Trương Nguyên Thanh gật đầu: “Tình báo tôi đạt được đạo cụ, đừng tiết lộ ra ngoài trước.”

Hắn cần thương lượng với Phó Thanh Dương một phen mượn dùng đạo cụ đánh cờ với quan phương như thế nào, cũng đừng vừa rời phó bản, người tổng bộ cùng phân bộ Giang Hoài đã đợi ở vịnh Phó gia, như vậy sẽ rất bị động.

Sự việc thành phố Tĩnh Hải khiến hắn ý thức được, công huân tuy tốt, lại có một chỗ thiếu hụt trí mạng.

Nó không thể lấy công chuộc tội, rất có thể không đợi được đổi công huân, giữa đường liền xảy ra ngoài ý muốn, ví dụ như trong một năm không thể thăng chức.

Đương nhiên, cái này chủ yếu là hắn thăng cấp quá nhanh, công huân kiếm cũng quá nhanh.

Đối với hành giả quan phương bình thường mà nói, chỗ tốt của công huân lớn hơn tiền tài các loại ích lợi.

“Được.” Âm Cơ khẽ gật đầu.

Một giây sau, cô cùng Long Ngạo Thiên biến mất ở trong phó bản, trở về hiện thực.

Sau khi hai người rời khỏi, anh Gà Đỏ biến sắc: “Hỏng rồi, nhiệm vụ chủ tuyến của chúng ta là sống sót 36 giờ, thời gian chưa tới, không ra được, canh gà của tôi...”

Anh giờ mới phản ứng lại sao? Trương Nguyên Thanh nhìn hắn một cái.

“Thời gian chúng ta vào phó bản đại khái là 16 giờ, còn có đầy đủ thời gian, mọi người cùng nhau sưu tầm tài liệu đi, trong phó bản này tài liệu có giá trị hẳn là không ít.” Hạ Thụ Chi Luyến nói.

Các tài liệu bên ngoài bán, đều là các linh cảnh hành giả từ trong phó bản sưu tập.

“Đáng tiếc nó đã bị đốt thành tro.” Tự Do Chi Ưng nhìn tàn thể của tiểu hoàng đế, vẻ mặt đầy tiếc nuối.

Lúc này, cô phát hiện Nguyên Thủy Thiên Tôn đi về phía trong hành cung, lập tức câm miệng, vội vàng đuổi theo.

Bình Luận (0)
Comment