Ăn cơm xong, Trương Nguyên Thanh vào phòng đánh răng rửa mặt, một cái Tinh Độn Thuật nhảy đến phòng Quan Nhã.
Trong sảnh nhỏ của căn phòng, Quan Nhã đang mặc trang phục Yoga, nằm úp sấp ở trên mặt đất chống đỡ trên tấm phản. Cả người cô căng lên, đường cong vòng eo nổi bật vô cùng nhuần nhuyễn, bờ mông mật đào căng lên no đủ.
Tập luyện cơ thể căn bản không có khả năng nâng lên tố chất thân thể của Thánh Giả, nhưng có thể khiến các hạng kỹ năng của thân thể bảo trì sinh động, bất cứ lúc nào bất cứ chỗ nào tiến vào trạng thái chiến đấu.
Trương Nguyên Thanh cúi người, vung ra một cái vỗ.
“Bốp!”
Thịt mông run rẩy nhấc lên cuộn sóng.
Quan Nhã bị đau, cười lạnh một tiếng: “Được, buổi chiều theo chị đi phòng chiến đấu luyện chút, chị dạy cho cậu nhu thuật.”
“Tuyển thủ đấu lôi đài mới cần luyện nhu thuật, tôi muốn luyện chính là kỹ năng giết người, một đòn lấy mạng cái loại đó.” Trương Nguyên Thanh lãnh khốc vô tình từ chối, không cho cô cơ hội trả thù.
Hắn cũng không muốn bị Quan Nhã ngược đãi.
Quan Nhã cười quyến rũ nói: “Đêm nay cho phép cậu ngủ giường chị.”
“Luyện tập chiến đấu cùng bạn gái là chức trách cùng bổn phận của đàn ông.” Trương Nguyên Thanh nước mắt lưng tròng: “Chị Quan Nhã rốt cuộc nghĩ thông rồi sao?”
Quan Nhã cười nhạo nói: “Đáng tiếc cậu không có một nghề tinh thông.”
Trương Nguyên Thanh không phục, nhưng lại không có lời nào để chống đỡ, tức giận nói:
“Chị mới là chủ nhân thật sự của Bàn Xoay Âm Dương, tôi đi theo ngài luyện tập hai tháng rưỡi, liền chế phục nó, ngài nếu ra tay, Bàn Xoay Âm Dương cúi đầu lạy ngay.”
“Để sau chờ chúng ta có tiền, mua cái bàn xoay đó, giao cho chị nắm giữ.”
Vấn đề của Bàn Xoay Âm Dương, mình cũng có thể dễ dàng trả lời, huống chi lão tài xế.
“Không nói nhảm với cậu nữa, một tuần nữa chị phải vào phó bản rồi, kế tiếp, cậu mỗi ngày đều phải luyện thuật chiến đấu với chị.” Quan Nhã nói.
Tán gẫu tới việc chính, Trương Nguyên thu hồi tư thái cà lơ phất phơ, nói:
“Tôi đoán được, cho nên đã chuẩn bị đạo cụ cho chị.”
Nói xong, hắn từ ô vật phẩm lấy ra giáp da mỏng manh, đặt ở bên cạnh bàn.
“Đạo cụ phân bộ Giang Hoài cho, tên là ‘Giáp Da Thiện Chiến’, Thánh Giả cấp 4 công kích có thể suy yếu 50%—70%, Thánh Giả cấp 5 công kích có thể suy yếu 20—30%, cách mỗi một khắc đồng hồ, có thể kích phát một lần tuyệt đối phòng ngự, ngăn cản một đòn toàn lực của Thánh Giả cấp 5.” Trương Nguyên Thanh giới thiệu thuộc tính đạo cụ:
“Nó hầu như không có phụ trọng, còn có thể khiến chị có tính cân bằng cùng linh hoạt giống như Mộc Yêu.”
Mắt Quan Nhã phát sáng.
Kiếm Khách công kích mạnh phòng ngự yếu, lượng máu lại mỏng (không có trị liệu cùng sinh mệnh lực cường đại), tuy đạo cụ phòng ngự Thổ Quái không khó mua được, nhưng trả giá bình thường là trở nên “trầm trọng”, tương đương tự phế võ công.
Một món đạo cụ loại phòng ngự không ảnh hưởng tốc độ cùng nhanh nhẹn, quả thực là bảo bối Kiếm Khách tha thiết ước mơ.
Vòng eo thon của Quan Nhã phát lực, phóng người lên, chụp về phía giáp da bên giường, nhưng bị Trương Nguyên đè lại.
“Thân mật với bạn trai, cũng là chức trách cùng bổn phận của phụ nữ nhỉ?” Trương Nguyên Thanh nói.
Quan Nhã thiên kiều bách mị lườm hắn.
Trương Nguyên Thanh ôm eo của cô, ngã lên giường.
...
“Tạ Linh Hi: Em nghe lén được đôi cẩu nam nữ kia thân thiết, Nguyên Thủy ca ca tặng một món đạo cụ cho Quan Nhã. Hừ, lấy vật đổi sắc, có gì khác với câu lan nghe khúc*.”
* Hoạt động giải trí thời xưa, tới quán xá có đánh đàn, thổi sáo để thư giãn giải trí, xem kịch.
“Xin Gọi Ta Nữ Vương: Chị thật hâm mộ... A không đúng, sao có thể như vậy, đây là ký túc xá của công nhân viên mà, có thể nào làm hành vi cẩu, chúng ta không thể dễ dàng cho phép chuyện như vậy xảy ra.”
“Tạ Linh Hi: Ca ca không phải nói sau cơm trưa có việc nói với chúng ta sao, Nữ Vương tỷ tỷ, chị hiểu mà.”
Trương Nguyên Thanh vén trang phục Yoga căng thẳng lên quá cổ Quan Nhã, chôn đầu ở giữa tuyết trắng đầy đặn, vừa làm chó liếm vài giây, đã bị tiếng đập cửa dồn dập quấy rầy.
Ngoài cửa truyền đến giọng nói nũng nịu của Tạ Linh Hi:
“Nguyên Thủy ca ca, anh ở bên trong sao?”
“Em cùng Nữ Vương tỷ tới phòng anh, phát hiện anh không ở đó, anh có phải ở chỗ Quan Nhã tỷ tỷ hay không, em có thể đi vào không?”
Quan Nhã vội vàng đẩy Trương Nguyên Thanh ra, kéo nội y ren màu đen cùng trang phục Yoga xuống.
Đệch... Trương Nguyên Thanh hùng hổ mắng, xoay người xuống giường, mở cửa phòng.
Đứng ở cửa là Tạ Linh Hi mặc áo ngắn tay quần đùi, cùng với ngự tỷ đeo vòng tay bạc quần soóc bó cùng áo thun màu đen.
Tạ Linh Hi liếc một cái Quan Nhã ngồi ở giường, trên mặt mang nụ cười nguy hiểm, yếu ớt nói:
“Là, là quấy nhiễu hai người rồi?”
“Không có, vào đi.” Trương Nguyên Thanh tránh đường.