Mình trước lấy thương thế đổi thương thế làm hắn đổ máu, lại để ma sói phối hợp công kích, sau khi ép hắn dùng đạo cụ phòng ngự, Trương Nguyên Thanh kết hợp đạo cụ, kỹ năng của mình nhanh chóng chế định ra một kế hoạch giết địch.
Sau khi hắn làm rõ mạch suy nghĩ, giữ trạng thái Tinh Mâu mở ra hắn thấy giữa đôi mắt kiếm khách trung niên huyết quang bao phủ.
Quả nhiên có hiệu quả! Trong lòng hắn mừng rỡ, đã có phương pháp phá địch, lại nghiệm chứng ứng dụng của mình đối với Tinh Tướng Thuật.
Hắn lập tức thi triển ảo thuật để lại ở tại chỗ một thân giả, âm thầm thi triển Dạ Du ẩn đi thân hình.
Kiếm khách trung niên luôn phân tâm chú ý hắn lập tức cảnh giác, Ý Chí Sắt Thép phối hợp Thuật Quan Sát chuyên khắc ảo thuật.
Kiếm khách trung niên lập tức hướng phía sau chém ra kiếm khí hình cung, phương thức quét ngang toàn trường bức bách Tinh Quan hiện thân.
Nhưng kiếm khí lao ra khỏi lôi đài, quét qua đỉnh đầu mọi người bên dưới, lao ra mấy chục mét mới suy yếu biến mất.
Chưa chém trúng bất cứ thứ gì.
Hầu như ở một giây sau, Trương Nguyên Thanh chân xỏ một đôi giày chạy màu đen không có logo đeo mặt nạ màu vàng hiện lên phía sau hắn, đâm đoản đao trong tay về phía lưng kiếm khách trung niên.
Hắn né tránh kiếm khí như thế nào? Tốc độ thật nhanh! Con ngơi kiếm khách trung niên kịch liệt co lại.
Thuật Quan Sát có thể liệu địch tiên cơ, lại không liệu được kẻ địch đang ẩn thân.
Mặt khác, Tinh Quan này ở sau khi áp sát, tốc độ bùng nổ ra thậm chí có thể so với Yêu Mê Hoặc cùng cấp bậc.
Kiếm khách trung niên muốn đón đỡ, né tránh, phản kích đã không kịp, chỉ có thể ở trong tích tắc nghiêng người, tránh đi chỗ yếu hại sau lưng.
“Phốc!”
Đoản đao thành công đâm vào thân thể kiếm khách trung niên.
Đau đớn khiến lông tóc toàn thân kiếm khách trung niên dựng lên, dưới Ý Chí Sắt Thép thêm vào hắn nhanh chóng trấn trụ đau đớn, giữ bình tĩnh, tính bắt lấy cơ hội gần người khó được này phản kích Tinh Quan.
Để hắn biết áp sát tập kích Kiếm Khách là chuyện ngu xuẩn cỡ nào.
Nhưng lúc này hắn thấy ma sói mở miệng, ở sâu trong cổ họng có lửa phun trào.
Rơi vào đường cùng, chỉ có thể từ ô vật phẩm lấy ra bức tượng đất bảo vệ thân thể.
Mà thân thể Trương Nguyên Thanh hóa thành ánh sao như mộng ảo độn đi, tránh ngọn lửa. Hắn không tránh cũng không sao, có Miếng Hộ Tâm Kẻ Bất Khuất thủ hộ, lửa của ma sói khó thương tổn hắn mảy may.
Nhưng hắn muốn giữ lại vết máu trên lưỡi đao.
Lửa trộn lẫn dung nham cắn nuốt kiếm khách trung niên. Nhiệt độ cao nóng rực liếm màn hào quang, đốt màn năng lượng thổ thuộc tính sáng đỏ bừng, nhưng ngũ hành hỏa sinh thổ, năng lượng thổ thuộc tính có tính kháng hỏa cực cao.
Người sói phun hơi thở chỉ có thể duy trì ba giây. Đã kiến thức một chiêu này, kiếm khách trung niên cũng không bối rối, yên lặng chờ cơ hội.
Ba giây rất nhanh qua đi, hắn vừa định thu hồi bức tượng đất phản kích, chợt thấy gã Tinh Quan kia từ trong ô vật phẩm lấy ra một con rối gỗ xấu xí, đầu ngón tay dính vết máu trên lưỡi đao, bôi lên trên thân rối gỗ, quát:
“Chết!”
“Chú sát thuật!
Kiếm khách trung niên trước mắt tối sầm, thất khiếu tràn ra máu tươi, linh hồn giống như bị xé rách thành mảnh vụn.
Hắn lập tức bị thương nặng, may mắn cấp bậc nguyền rủa không đủ cao, còn chưa thể làm hắn thân là Kiếm Khách cấp 5 chết oan chết uổng.
Nhưng cái này cũng khiến hắn không dám thu hồi bức tượng đất, nghỉ chân tại chỗ, gian nan nâng lên cánh tay nặng nề, từ ô vật phẩm lấy ra một cái áo khoác bện từ dây leo xanh, chậm chạp khoác ở trên người.
Vầng sáng màu xanh biếc bao trùm hắn, nhanh chóng trị liệu thương thế.
Bắt lấy cơ hội này, Ma Sói Lửa giơ móng vuốt, một lần rồi lại một lần cào ở trên màn hào quang sáng đỏ bừng. Màn hào quang năng lượng thổ thuộc tính chưa nguội đi ở dưới cào xé cao tần, bày ra dạng dung nham, tựa như pha lê nung đỏ hồng.
Rốt cuộc ở trong một đợt thanh âm kẽo kẹt làm người ta ghê răng, màn hào quang tan vỡ, bức tượng đất trong tay kiếm khách trung niên rạn nứt.
“Phốc!”
Móng vuốt người sói hung hăng cào ở ngực bụng kiếm khách trung niên, cào da tróc thịt bong.
“A!”
Kiếm khách trung niên phát ra tiếng kêu thảm thiết xé tim xé phổi, da thịt cả người nháy mắt đỏ bừng, cơ bắp co rút.
Hỏa độc vào cơ thể!
Thân thể vốn chưa hoàn toàn chữa khỏi càng thêm họa vô đơn chí.
Có được bị động Ý Chí Sắt Thép, hắn vẫn chưa bị đau đớn ăn mòn lý trí, nhanh chóng lấy ra một tấm mặt nạ sắt đen bộ dạng như ác quỷ chụp vào khuôn mặt, dùng sức thổi một cái.
Trong nháy mắt, sương mù dày đặc tràn ngập toàn bộ lôi đài, che mất tầm nhìn.
Vụ Chủ?
“Lần này không nhìn thấy rồi, chậc, chẳng qua cũng có thể đoán được hắn muốn lợi dụng sương mù dày đặc kéo dài thời gian trị liệu thương thế.”