Linh hồn hắn xé rách, rất có thể với liên quan với phụ thân Trương Tử Chân, ở lúc hắn sinh ra, cha cho hắn món đồ, chính là món đồ này, khiến hắn ở năm ấy cấp 3, linh hồn xuất hiện khác thường.
Muốn nghiệm chứng suy đoán này, đầu tiên phải có nhiều hiểu biết hơn đối với cha.
Hắn hỏi: “Mẹ tôi biết bao nhiêu?”
Chỉ Sát cung chủ nói: “Bà ấy chỉ là một người thường, cậu cảm thấy Trương Tử Chân sẽ nói cho bà ấy cái gì? Biết ít, không có nghĩa là an toàn, nhưng biết nhiều, thì nhất định không an toàn.”
“Xem ra chỉ có tôi tự mình tra xét rồi.” Trương Nguyên Thanh một lần nữa lâm vào suy nghĩ.
Trước mắt cửa đột phá, là tổ chức Tiêu Dao.
Có lẽ làm rõ chân tướng tổ chức này mai danh ẩn tích, là có thể biết cha cùng Sở Thượng năm đó làm cái gì, vì sao sẽ bệnh giống nhau.
Sau đó lại máy móc, mò mẫm ra việc lớn cha năm đó làm là cái gì.
Mặt khác, kẻ thù trong miệng cha, làm Trương Nguyên Thanh cực kỳ để ý.
Kẻ thù này chỉ là Ám Dạ Mân Côi, hay là có người khác?
Trương Nguyên Thanh cho rằng là kẻ sau, lý do rất đơn giản, Ám Dạ Mân Côi muốn cướp là “Tử Thần Mẫu Cung”, hồi sinh thủ lĩnh của bọn họ.
Chỉ Sát cung chủ lúc trước chỉ là đứa con nít vừa học được tự mình chùi đít, thậm chí ngay cả linh cảnh hành giả cũng không phải, không đến mức làm Ám Dạ Mân Côi đuổi theo không bỏ.
Ám Dạ Mân Côi và Binh Chủ giáo vẫn rất có cái giá của mình.
Nghĩ đến đây, mạch suy nghĩ đã rất rõ ràng, bày ở trước mặt hắn có hai việc:
Một, linh thể hắn còn có thể xé rách lần nữa hay không.
Hai, thứ lão cha để lại cho hắn rốt cuộc là cái gì, cái gọi là kẻ thù, có thể nhằm vào hắn hay không.
Đây là việc lớn liên quan đến an nguy của mình, phải điều tra rõ.
Không thể đợi nguy hiểm tới cửa mới phản ứng lại.
“Linh thể của tôi còn có thể xé rách không?” Hắn hỏi.
“Mẹ cậu đã tìm được thuốc cho cậu, vốn chỉ cần kiên trì dùng sẽ không sao, không ngờ cậu về sau thành linh cảnh hành giả, cũng liền càng không cần lo nữa, theo cấp bậc của cậu tăng lên, linh thể sẽ chậm rãi khép lại.”
Chỉ Sát cung chủ một tay chống cằm, một tay cầm muỗng nhỏ quấy cà phê.
“Thứ cha tôi để lại còn ở trong linh thể của tôi sao, hay là ở thời điểm nó xé rách linh hồn của tôi, đã rời khỏi?”Trương Nguyên Thanh càng quan tâm chuyện này hơn.
Chỉ Sát cung chủ lắc đầu!
Chị đã không biết món đồ còn có hay không, chị sao có thể kết luận linh thể tôi sẽ không xảy ra vấn đề nữa, nữ nhân này, quả nhiên đã giấu chút tin tức... Trương Nguyên Thanh rất gian, vừa rồi hỏi, đã là thật nghi hoặc, cũng là thử.
“Cha tôi năm đó là bị kẻ thù ông ấy nhắc tới giết chết?” Hắn uống một ngụm cà phê ấm áp.
“Gặp tai nạn xe cộ là mẹ cậu nói, thi thể là ông chú cậu thu liễm, chị lúc ấy cũng chỉ mười một mười hai tuổi, thậm chí ngay cả lễ tang cha cậu cũng chưa tham dự, chị làm sao biết cha cậu rốt cuộc chết như thế nào, cậu có thể đi hỏi mẹ cậu.” Cô bĩu môi.
Trương Nguyên Thanh ‘Ồ’ một tiếng, nhanh chóng liệt một bảng kế hoạch.
Một: Thông qua cơ sở dữ liệu quan phương tuần tra tư liệu tổ chức ‘Tiêu Dao’.
Hai: Gọi điện thoại đi thẳng vào vấn đề nói chuyện với mẹ.
Ba: Nửa đêm đi vườn bách thú, lấy thăm Ma Nhãn làm lý do, âm thầm câu thông khí linh của vườn bách thú.
Điều thứ ba phiêu lưu rất cao, tạm thời giữ lại dự bị, bởi vì hắn dù sao không phải Trương Tử Chân thật sự, nhỡ đâu khí linh phát hiện mình nhận lầm người, thất vọng nổi giận, hoặc bị Cẩu trưởng lão phát hiện, sự tình sẽ rất bị động.
Chuyện Cẩu trưởng lão đạt được vườn bách thú, xác suất đại khái có ẩn tình khác, không thể sơ ý.
“Điều tôi hỏi đều hỏi xong rồi.” Trương Nguyên Thanh một hơi uống hết cà phê trong chén, đứng dậy nói: “Cảm tạ chị thẳng thắn thành khẩn, ừm, tôi có thể gọi chị là tỷ tỷ không?”
“Không được! !”
“Vì sao?”
“Không được chính là không được.” Chỉ Sát cung chủ lạnh lùng vô tình từ chối, tiếp đó giọng điệu chuyển sang mềm mại, nói: “Trong quá trình cậu điều tra, nếu cần trợ giúp, có thể liên hệ chị.”
“Được rồi.” Trương Nguyên Thanh đang muốn thi triển Tinh Độn Thuật, bỗng nhiên nhớ tới cái gì: “Ồ, không đúng nha!”
Vẻ mặt dưới mặt nạ của Chỉ Sát cung chủ bỗng nhiên có chút khẩn trương, mím môi, “Có cái gì không đúng? ?”
Trương Nguyên Thanh trước xem lại logic, sau đó nói:
“Chị rất nhiều năm trước đã biết tôi, nhưng tôi không biết chị.”
“Có vấn đề gì?” Cô cười tủm tỉm nói.
“Nhưng từ khi tôi biết chị, chị liền một câu một cái trai bao, bộ dáng hận không thể lập tức gả cho tôi, nhưng chị biết là Trương Nguyên Thanh, chuyện liên quan gì tới Nguyên Thủy Thiên Tôn tôi?” Trương Nguyên Thanh nheo mắt:
“Lúc tôi gặp chị, là đã dịch dung. Chị làm sao biết Nguyên Thủy Thiên Tôn chính là Trương Nguyên Thanh?”