Cô ấy quả nhiên sợ lão mõ, vỏ quýt dày có móng tay nhọn! Trương Nguyên Thanh dọc theo cầu thang đi lên lầu hai, gõ cửa Tạ Linh Hi.
“Ai thế!” Trong cửa truyền đến giọng nói thanh thúy như chuông bạc của thiếu nữ.
“Anh.”
“Vào đi.” Thanh âm trong phòng lập tức vui mừng.
Vặn mở cửa vào phòng, Tạ Linh Hi mặc quần đùi ngắn màu hồng ghé vào trên giường chơi điện thoại di động, hai cái chân dài gác lên, vung qua vung lại, kéo theo cái mông nhỏ no đủ cùng nhau lắc.
“Ca ca, anh vừa cơm nước xong đã vào phòng em không tốt đâu, chị Quan Nhã biết sẽ tức giận.”
Cái mông nhỏ lắc càng nóng bỏng.
Trương Nguyên Thanh tức giận nói:
“Yên tâm đi, bạn gái anh không đáng sợ. Nói chuyện đừng giọng điệu kỳ quái nữa. Nói với em chuyện này, sắp tới đừng liên hệ Chỉ Sát cung chủ, cũng đừng gặp cô ấy.”
Tạ Linh Hi biến sắc, thật cẩn thận thử: “Vì sao thế?”
“Ngày hôm qua gặp mặt cô ấy, không cẩn thận liên lụy em vào, cô ấy nói muốn mang em lột sạch treo ở cầu Tùng Giang.”
Tạ Linh Hi trực tiếp bị dọa khóc: “Nguyên Thủy ca ca anh sao có thể như vậy, hu hu hu...”
...
Khách sạn Hảo Âm Nhạc.
Đều là khách sạn, đều là vùng ngoại thành, so với khách sạn Vô Ngân trước cửa có thể giăng lưới bắt chim, khách Hảo Âm Nhạc cuồn cuộn không ngừng, làm ăn rất náo nhiệt.
Một đôi nam nữ trẻ tuổi tiến vào khách sạn, thấy giữa không trung đại sảnh treo một người đàn ông cởi trần mặc quần cộc, cả người hắn bị tơ hồng mảnh mai như sợi tóc buộc chặt.
Thể trọng một trăm kg, chỉ dựa vào một sợi dây nhỏ thế mà lại vững vàng treo ở giữa không trung.
“A, người này sao lại thế...”
Nữ sinh ngạc nhiên đánh giá vài lần, thấy là một ông chú trung niên bụng phệ, lập tức mất đi hứng thú, lấy ra điện thoại di động muốn chụp ảnh gửi cho nhóm bạn.
“Xin lỗi, mời đừng chụp ảnh, vị này là nhà nghệ thuật hành vi nổi tiếng, hắn không thích người khác chụp ảnh.”
Vương Thiên mặc đồng phục đứng quầy ôn hòa ngăn cô.
Nữ sinh có chút không vui: “Không cho chụp cũng đừng khoe khoang chứ, Xì ~”
Nam sinh khinh thường nói: “Nghệ thuật gia bây giờ chỉ như vậy, thu hút ánh mắt mà thôi, vì nổi tiếng chuyện kỳ quặc nào cũng làm được.” Vừa oán giận, vừa đi về phía quầy, hoàn thành đăng ký, sốt ruột không chờ nổi tiến vào thang máy.
Dưới cái đầu tổ quạ che, khuôn mặt già của Tình Điên Đại Thánh xấu hổ tới mức mặt đỏ tai hồng, hận không thể trở về linh cảnh ngay tại chỗ.
Nửa tiếng sau, Vương Thiên liếc Tình Điên Đại Thánh một cái, cầm điện thoại bàn lên, gọi vào số phòng:
“Cung chủ, đến giờ rồi.” Nói xong, buông ống nghe xuống.
Tình Điên Đại Thánh giữa không trung nặng nề nện xuống, ngã ở trên sàn lạnh lẽo.
“Rốt cuộc két thúc rồi, còn tiếp tục như vậy, cái mặt già này của tôi liền mất hết, còn có mặt mũi nào sống tạm thế gian, Tình Điên Đại Thánh tôi cũng là người cần thể diện.”
Tình Điên Đại Thánh hoạt động hai cánh tay, hắn bị treo ba giờ, máu tuần hoàn không thông, cơ bắp nhức mỏi đau đớn.
“Ông lại đã làm chuyện gì, chọc cung chủ không vui?” Vương Thiên đưa qua một chai nước khoáng.
Tình Điên Đại Thánh vặn mở nắp bình, dốc mạnh một ngụm, cả giận nói:
“Nguyên Thủy Thiên Tôn bán đứng tôi, tôi đcm hắn...”
Vừa dứt lời, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng của cung chủ truyền vào bên tai hai người: “Treo ba giờ nữa.”
Tơ hồng phân tán dưới đất đột nhiên sống lại, một lần nữa trói chặt Tình Điên Đại Thánh, treo ở trên không đại sảnh. Lão nam nhân hơn bốn mươi tuổi, phát ra tiếng khóc như máy kéo.
Vẻ mặt Vương Thiên đầy thương hại.
...
Biệt thự vịnh Phó gia.
Trong phòng sách, trên bàn đồ ngọt thủ công chế tạo bày đầy bánh ngọt, hoa quả, thịt chân giò hun khói tinh xảo đắt đỏ.
Trương Nguyên Thanh uống Coca ướp lạnh, nhìn về phía Tiền công tử đối diện, nói:
“Lão đại, anh sau đó có tra được tình báo La Bàn Quang Minh không?”
Ngày đó, hắn từ chỗ Ma Nhãn biết được vụ án Sở gia diệt môn, cùng với Tu La của Binh Chủ giáo đầu tư thủ lĩnh Ám Dạ Mân Côi nguyên nhân bắt nguồn từ La Bàn Quang Minh, sau đó liền mang những tin tức này nói cho Phó Thanh Dương. Phó Thanh Dương vui vẻ, mang phúc lợi căn nhà 10 triệu, tăng lên tới 20 triệu.
Lúc đó, Phó Thanh Dương còn là chấp sự, cũng không biết được tình báo La Bàn Quang Minh, nay hắn tấn thăng Chúa Tể, trở thành trưởng lão đội chấp pháp quyền cao chức trọng.
Lấy quyền hạn trưởng lão, lấy tài nguyên Phó gia, hắn khẳng định đã biết càng nhiều tin tức hơn của La Bàn Quang Minh.
“Tin tức liên quan đến La Bàn Quang Minh, cấp bậc giữ bí mật cực cao, cấp 7 trưởng lão cũng không có quyền hạn tìm đọc, cấp 8 có thể tìm hiểu một cái đại khái, trưởng lão đỉnh phong mới có quyền tìm đọc tình hình cụ thể, tôi biết đến cũng không nhiều. Hơn nữa, dựa theo quy củ, cũng không thể nói cho cậu.” Phó Thanh Dương nói.
Trương Nguyên Thanh biết, phía sau nhất định có cái ‘nhưng mà’.