“Không sợ, cậu nếu ra ngoài, chị liếc một cái có thể nhìn ra.” Quan Nhã tràn đầy tự tin.
Chính bởi vì tất cả đều ở dưới quan sát, cho nên cô mới dễ dàng tha thứ Tạ Linh Hi cùng Nữ Vương tìm chết các kiểu.
Trương Nguyên Thanh có chút tức giận, “Tôi trở về ngủ!”
Quan Nhã lại chưa buông ra, đôi chân dài càng thêm dùng sức quặp lấy, ôm đầu hắn ở ngực, cười mỉm nói: “Tức giận rồi?”
“Không có.”
Quan Nhã suy nghĩ chút, nói: “Chờ cậu đến cấp 6, chị dẫn cậu về Phó gia.” Không đợi Trương Nguyên Thanh nói chuyện, cô thở dài:
“Đối với Phó gia mà nói, cấp 4 còn chưa đủ xem, mẹ chị khẳng định sẽ không thích cậu. Phó gia có một số người, cũng chưa chắc hy vọng nhìn thấy chúng ta bên nhau. Chị không muốn cậu vô duyên vô cớ chịu nhục.”
“Chờ cậu đến cấp 6, có được chiến lực như Phó Thanh Dương lúc trước, Phó gia liền sẽ không phản đối nữa, ai nếu là không có mắt nhảy ra, cậu trực tiếp trấn áp là được.”
Trương Nguyên Thanh nghĩ nghĩ, nói: “Nhưng tôi bây giờ to đầu khó chịu.”
“Vậy? ? ?”
Nửa giờ sau, Trương Nguyên Thanh hài lòng trở về phòng tắm rửa, thay áo ngủ, nghĩ một chút, lại lấy ra loa Miêu Vương, tiến vào Dạ Du, thấp giọng nói:
“Tao muốn biết thân phận chân thật của Ma Quân.”
Nói xong, giải trừ Dạ Du, dùng điện thoại di động phát nhạc.
Một bài chấm dứt, trong loa Miêu Vương truyền đến tiếng dòng điện
Trương Nguyên Thanh tập trung tinh thần, chờ rồi chờ, chờ lại chờ, phát hiện trừ tiếng dòng điện, không có bất cứ tin tức gì.
“Là không có, hay là không muốn nói cho tao biết?” Trương Nguyên Thanh vỗ loa Miêu Vương một cái, thu nó vào túi đeo hông mới mua, nhét về ngăn kéo.
Chín giờ hôm sau.
Trương Nguyên Thanh ăn xong bữa sáng nhận được điện thoại của Ryo Asano, nói đã đến cửa biệt thự vịnh Phó gia. Hắn lập tức gọi điện thoại cho bảo vệ cửa, yêu cầu cho đi.
Vài phút sau, một chiếc xe hơi màu đen phiên bản kéo dài chậm rãi dừng ở ngoài cửa biệt thự nhà nghèo.
Cửa xe mở ra, Ryo Asano chui ra khỏi thùng xe, nhìn quanh sân, thấy được Nguyên Thủy Thiên Tôn xa cách đã lâu. Hắn tuấn lãng như trước, khí chất đồng thời có cao xa thần bí của Tinh Quan, tà dị tôn quý của Thần Dạ Du.
Khuôn mặt thanh lệ của Ryo Asano nở rộ nụ cười thanh thuần ngọt ngào, chạy bước nhỏ vào sân, hai tay giao nhau đặt trước bụng, vái thật sâu:
“Nguyên Thủy-kun.”
Trương Nguyên Thanh đánh giá thiếu nữ đảo quốc, cô mặc váy dài màu trắng hệ thiếu nữ, ngắn gọn, nhẹ nhàng khoan khoái, hệ tự nhiên, mặc một đôi giày da miệng nhỏ, tất quá đầu gối.
Trên mái tóc để xõa ra như thác nước cài một cái nơ con bướm màu đỏ, trong tay mang theo một cái túi da nhỏ. “Chỉ một mình cô? ?” Trương Nguyên Thanh cười nói.
“Bởi vì lão sư cùng tổ trưởng thân phận khác thường, bị các bên chú ý, không tiện tiến đến, cho nên ủy thác tôi đến gặp Nguyên Thủy-kun.” Ryo Asano như nhớ tới cái gì, vội vàng quay đầu, bảo tài xế ở cốp sau lấy ra bao lớn bao nhỏ quà tặng.
“Tôi mang theo đặc sản đảo quốc cho Nguyên Thủy-kun.” Cô nghiêm trang nói.
Nhìn ra được cô đang cố gắng xã giao cùng duy trì hình tượng của ‘đại biểu Thiên Hạc tổ’
“Vào nhà trước đi.”
Trương Nguyên Thanh gật gật đầu, dẫn Ryo Asano tiến vào phòng chiếu phim, sau khi phân phó Nữ Vương bưng trà rót nước, phòng chiếu phim hiệu quả cách âm rất tốt cũng chỉ còn lại ba người!
“Cô ấy là bạn gái tôi, trong phó bản giết chóc cô từng gặp, không giới thiệu nữa.” Trương Nguyên Thanh nói.
Ryo Asano tự nhiên nhận ra Quan Nhã, vừa nghe là bạn gái của Nguyên Thủy-kun, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, bởi vì bạn gái liền ý nghĩa người một nhà.
“Tôi chưa mang chuyện của cô báo cáo cho Ngũ Hành minh, bây giờ, tôi muốn nghe tình huống cụ thể.” Trương Nguyên Thanh đi thẳng vào vấn đề.
Ryo Asano tìm từ một lát, nói:
“Phản đồ là phó tổ trưởng Thiên Hạc tổ, ID linh cảnh là Kiếm Sĩ Edo, Kiếm Khách cấp 5. Hắn đã trộm một vật phẩm cực kỳ quan trọng, đó là chìa khóa tiến vào Takama-ga-hara.”
“Takama-ga-hara là nơi nào?” Trương Nguyên Thanh cảm thấy có chút quen tai. Ryo Asano thẳng lưng lên, nghiêm trang giải thích:
‘Takama-ga-hara là thế giới trên trời trong thần thoại truyền thuyết đảo quốc, các vị thần ở lại, do Thiên Chiếu đại thần chí cao vô thượng cai trị. Tin tưởng Nguyên Thủy-kun biết, thần thoại cổ đại, hoặc nhiều hoặc ít đều có liên quan với linh cảnh hành giả.”
Trương Nguyên Thanh gật gật đầu, chưa lên tiếng ngắt lời. Ryo Asano nhẹ nhàng kể ra:
“Từ sau khi linh cảnh hành giả sinh ra, Thiên Hạc tổ liền luôn luôn nghiên cứu thần thoại cổ đại, chúng tôi phát hiện, cái gọi là Takama-ga-hara, rất có thể là nơi siêu năng lực giả cổ đại tụ cư.”
‘Bọn họ cao cao tại thượng thống trị người thường, cũng mang xã hội đảo quốc cổ đại phân chia là ‘Takama-ga-hara’ ‘Vi Nguyên Trung Quốc’ cùng ‘Quốc gia bóng tối’ ba tầng cấp!
Vi Nguyên Trung Quốc: Ashihara no Nakatsukuni, trong thần thoại Nhật Bản, là thế giới giữa Takamagahara và Yomi.