Ryo Asano nhẹ nhàng thở ra, vội vàng thoát khỏi cô gái cùng tuổi đáng sợ, chạy chậm tiến vào phòng chiếu phim.
“Nguyên Thủy-kun, ngài cân nhắc thế nào?” Ryo Asano vừa chờ mong vừa khẩn trương chăm chú nhìn hắn, nói: “Có điều kiện gì cứ việc đưa ra.”
Em gái, nói chuyện hợp tác không phải nói như em đâu, cũng quá thành thật rồi... Trong lòng Trương Nguyên Thanh đánh giá, ngoài miệng giọng điệu làm việc công, nói:
“Có cái vấn đề mời cô trả lời, cô nói năm thứ mười sau chiến tranh thế giới thứ hai tìm được chìa khóa Takama-ga-hara, vì sao bây giờ mới đề cập việc này?”
“Bởi vì chúng tôi còn chưa tìm được Takama-ga-hara.” Ryo Asano giọng tinh tế, mềm mại dễ nghe, “Ở trong truyền thuyết thần thoại, Takama-ga-hara được miêu tả là lơ lửng ở trên biển, đảo trong mây, là thế giới trên trời. Nó rốt cuộc ở nơi nào, không có bất luận kẻ nào biết!’
“Nhưng ở không lâu trước đây, Thiên Hạc tổ rốt cuộc tìm được chỗ Takama-ga-hara, tổ trưởng tính dẫn các cán bộ tiến vào Takama-ga-hara thăm dò, nào ngờ Kiếm Sĩ Edo tên phản đồ này đã đánh cắp chìa khóa.” JK nói xong, vẻ mặt đầy căm phẫn:
“Hắn đã sớm bất mãn tổ trưởng, dã tâm bừng bừng muốn thay thế vị trí tổ trưởng, lần này trộm chìa khóa lẻn vào Hoa quốc, rất có thể là đã lấy được liên hệ với tổ chức tà ác.”
“Takama-ga-hara ở nơi nào?” Trương Nguyên Thanh thử nói. “Tôi không biết.” Ryo Asano lắc đầu.
Cũng thế, ngươi nếu là biết, các ngươi tổ trưởng liền sẽ không phái ngươi đến, bởi vì nếu như Nguyên Thủy Thiên Tôn là cái tâm ngoan thủ lạt, ngươi đã gửi ở đây
Trương Nguyên Thanh nói:
“Tôi có thể giúp một tay, nhưng thù lao cần nâng cao đến 5 tỷ Yên. Mặt khác, sau khi việc thành công, tôi muốn vào Takama-ga-hara, nhưng cô yên tâm, tôi sẽ để âm thi đi vào, bảo vật bên trong, các người chọn trước!”
Ý tứ của câu này là: Tôi muốn chia! Ryo Asano lập tức lộ ra vẻ mặt khó xử.
Cô ngược lại rất muốn chia sẻ thu hoạch với Nguyên Thủy-kun, bởi vì nam nhân này là ân nhân cứu mạng của cô, là đồng bạn từng có sinh tử chi giao, cô có thể trở thành Thánh Giả, có địa vị của hôm nay, dựa hết vào Nguyên Thủy-kun.
Nhưng Thiên Hạc tổ không phải cô làm chủ!
Lấy quyết tâm bắt buộc phải được của tổ trưởng cùng các cán bộ đối với Takama-ga-hara, đối với khát vọng quật khởi của linh cảnh hành giả đảo quốc, tuyệt đối sẽ không cam tâm chia sẻ với người ngoài.
Trương Nguyên Thanh xem xét biểu lộ của JK, liền biết cô đang lo lắng cái gì, cười nói:
“Cô nói cho cao tầng Thiên Hạc tổ, nếu Kiếm Sĩ Edo thật sự móc nối quan hệ với tổ chức tà ác, thời gian kéo dài càng lâu, Thiên Hạc tổ càng không có hi vọng, chỉ có thể hướng Thiên Phạt thỏa hiệp.”
“Mà tôi có thể trong vòng hai ngày đoạt lại đĩa ngọc. Đúng rồi, cô mang DNA của Kiếm Sĩ Edo không?”
“Mang.” Ryo Asano gật đầu: “Kiếm Sĩ Edo ở trong các cán bộ Thiên Hạc tổ vây công thụ thương, tôi mang máu tươi của hắn đến rồi.”
Vậy thì không có vấn đề! Trương Nguyên Thanh gật đầu:
“Cô liên hệ tổ chức đi, tôi cùng Quan Nhã sẽ tránh lui, chúng tôi tuyệt đối sẽ không nghe lén.”
Nói xong, dẫn theo lão tài xế rời đi
Đợi cửa cách âm nặng nề đóng lại, Ryo Asano gọi điện thoại cho tổ trưởng Ichiro Kanbe.
“Ryo Asano-chan, đàm phán như thế nào rồi?” Trong điện thoại truyền đến một giọng nói trầm thấp hùng hậu: “Việc quan hệ đại nghiệp Thiên Hạc tổ, nếu làm hỏng, chúng ta đều phải mổ bụng tạ tội.”
Ryo Asano không tự chủ cúi đầu, thấp giọng mang điều kiện của Nguyên Thủy Thiên Tôn chuyển lời cho Ichiro Kanbe.
“Baka (ngu ngốc)!” Trong điện thoại truyền đến tiếng mắng khó mà áp chế: “Takama-ga-hara chỉ thuộc về Thiên Hạc tổ, ai cũng không thể nhúng chàm, Ryo Asano-chan, cô là đàm phán như thế?”
Ryo Asano theo bản năng, luôn miệng nhận sai, tiếp theo nhớ tới lý do của Nguyên Thủy Thiên Tôn thấp giọng nói:
“Nhưng mà tổ trưởng, Nguyên Thủy-kun nói, hắn có thể ở trong hai ngày đoạt lại chìa khoá!”
Trong hai ngày? Đầu kia điện thoại lập tức trầm mặc. Một lát sau, giọng tổ trưởng ôn hòa hơn rất nhiều, nói:
“Nếu như Nguyên Thủy Thiên Tôn có thể làm được, vậy tôi có thể đáp ứng. Nhưng hắn nhất định phải tuân thủ hứa hẹn, chỉ để âm thi hoặc linh phó tiến vào Takama-ga-hara.”
Ryo Asano như trút được gánh nặng, khuôn mặt nhỏ nở rộ nụ cười:
“Nguyên Thủy-kun là võ sĩ phẩm đức cao thượng, nhất định sẽ tuân thủ hứa hẹn.”
Nếu như cô biết biệt hiệu “Lưu Manh Thiên tôn”, đại khái sẽ không nghĩ như vậy.
Cúp điện thoại, Ryo Asano tâm tình thoải mái đẩy ra cửa cách âm nặng nề, nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn, Quan Nhã cùng người đồng lứa xinh đẹp kia, không nói một lời ngồi ở phòng khách.
Trên đầu Nguyên Thủy Thiên Tôn đeo một cái tai nghe tinh xảo đẹp đẽ, tràn đầy cảm giác khoa học kỹ thuật.
“Nhìn nét mặt của cô, Thiên Hạc tổ đáp ứng rồi?” Trương Nguyên Thanh mỉm cười hỏi.
“Đúng vậy, tổ trưởng nói, chỉ cần Nguyên Thủy-kun có thể cầm về chìa khoá, cũng tuân thủ hứa hẹn, hắn có thể để ngài...” Ryo Asano nhìn Tạ Linh Hi một cái, vội vàng ngậm miệng, sứt sẹo đổi chủ đề:
“Nguyên Thủy-kun, tai nghe của ngài thật đẹp.”