Linh Quân: “Về phần đối tượng ái muội của cậu, tôi nhớ rõ cậu từng nói cậu từng theo đuổi cô ấy, nhưng cô ấy xử lý lạnh khiến cậu không biết nên tiến hành tiếp như thế nào, cậu hoàn toàn có thể đổ lỗi cho cô ấy, cũng nhân cơ hội thổ lộ một phen nữa, có lẽ còn có thể tăng tiến quan hệ của hai người, cậu cần làm như vậy...”
Ba phút sau, Trương Nguyên Thanh sau lưng cắm Gương Quỷ, vặn mở tay nắm cửa, rời khỏi phòng, bước sang bên trái. Ngay sau đó, Huyết Tường Vi vặn mở tay nắm cửa, rời khỏi phòng, bước sang bên phải.
“Cốc cốc! !’
Trương Nguyên Thanh gõ vang cửa phòng Quan Nhã, đồng thời nghe thấy một đầu khác của hành lang, Huyết Tường Vi gõ vang cửa phòng Tiểu Viên.
Hai “Trương Nguyên Thanh” đồng thời nhìn nhau, xa xa gật đầu, bơm hơi cổ vũ cho đối phương.
“Không muốn mở cửa, tự mình tiến vào.” Quan Nhã lạnh nhạt nói.
Trương Nguyên Thanh hóa thành ánh sao chạy vào phòng, cùng lúc đó, Tiểu Viên mở ra cửa phòng, thấy Huyết Tường Vi ở cửa, ngẩn ra, tiếp đó sắc mặt chuyển sang lạnh lùng, liền muốn đóng cửa lại.
“Huyết Tường Vi” vội ngăn cửa, giọng khàn khàn, “Đừng đóng cửa, đi vào nói, đi vào nói.” Hắn cứng rắn chen vào, cùng đóng cửa lại.
Tiểu Viên không nói một lời đi đến bên bàn, kéo ghế dựa ngồi xuống, hai chân gác nhau, bình thản nói: “Tôi muốn tăng giá!”
Tăng giá? Trương Nguyên Thanh ngẩn ra, hắn còn cho rằng Tiểu Viên sẽ châm chọc khiêu khích, ví dụ như: “Cậu không phải thiếu tình thương của mẹ sao, không phải thích phụ nữ lớn tuổi sao, sao tìm đứa nhỏ không tới ba mươi.”
Trải qua ở chung lâu như vậy, Trương Nguyên Thanh biết Tiểu Viên dưới bề ngoài lạnh lùng ít lời, thật ra miệng lưỡi rất cay độc.
Tiểu Viên nhìn chằm chằm hắn, giọng điệu xa lạ mà lạnh nhạt:
“Hai tên cấp 5, cộng thêm kẻ địch có thể tồn tại, phiêu lưu tôi phải gánh vác đã vượt qua 2,5 triệu. 4 triệu, không mặc cả. Cậu đồng ý, tôi liền lưu lại.”
“Không đồng ý, tôi chạy lấy người.”
4 triệu, giá có chút cao nha, không, 4 triệu mới là giá hợp lý, là giá hợp lý dứt bỏ quan hệ cùng cảm tình, 2.5 triệu mới là giá hữu tình, Tiểu Viên đây là muốn phân rõ giới hạn với mình? Trương Nguyên Thanh âm thầm nghiến răng, vẻ mặt không biểu cảm gì, gật đầu nói:
“Được, 4 triệu thì 4 triệu.”
Tiểu Viên cũng không cao hứng, ánh mắt hơi cúi xuống, hình như có mất mát, lại rất nhanh nâng mắt lên, cười cười: “Bạn gái rất đẹp.”
Trương Nguyên Thanh đi thong thả đến bên cạnh bàn, đột nhiên ghé mặt qua, ghé rất gần, khoảng cách có thể cảm giác được hơi thở của nhau. “Nhưng mà ở trong lòng tôi, dì Tiểu Viên mới là xinh đẹp nhất.” Giọng điệu hắn chân thành tha thiết nói.
...
Quan Nhã bắt chéo chân, tựa vào ghế dựa lưng, khuôn mặt xinh đẹp như bao phủ sương lạnh, nhìn chằm chằm bạn trai dâng lên ánh sao ngưng tụ thành.
“Sao chị không biết cậu bản lãnh lớn như vậy, vậy mà ở bên ngoài nuôi một kẻ nghề nghiệp tà ác, cậu nào phải chim non chưa từng yêu đương, cậu rõ ràng là Tình Thánh.” Quan Nhã cười mỉm nói:
“Linh Quân tư cách chùi đít cho cậu cũng không có, ít nhất chị chưa nghe nói hắn từng tán tỉnh nghề nghiệp tà ác, Thiên Tôn lão gia của chúng ta đúng là có sức quyến rũ.’
Tuy là cười nói, nhưng trên mặt lại không có nửa phần ý cười.
Trương Nguyên Thanh tới gần.
Quan Nhã lập tức cười nhạo: “Đừng tìm lý do, cậu biết chị là Thám Báo, thứ chị nhìn thấy, so với cậu tưởng tượng còn nhiều hơn.”
Trương Nguyên Thanh dang hai chân ra, ngồi ở trên đùi Quan Nhã, cười tủm tỉm nói:
“Ghen rồi? Tôi với cô ấy thật sự chỉ là quan hệ bạn bè.”
...
Tiểu Viên nhíu mày, đánh giá kỹ hắn vài lần, cười lạnh nói:
“Cậu là muốn chơi trò chân đứng hai thuyền với tôi? Nguyên Thủy Thiên Tôn, tin hay không tôi đánh cậu.”
“Tôi nói đều là lời thật lòng, Quan Nhã là đồng nghiệp của tôi, chị ấy rất đẹp, dáng người cũng tốt, nhưng tôi chính là cảm thấy, dì Tiểu Viên mới có sức cuốn hút nhất.” Trương Nguyên Thanh thở dài, nói:
“Tôi từng nói với chị, tôi thích phụ nữ lớn tuổi, thật ra đó là tôi đang hướng chị tỏ tình, nhưng chị chưa đáp lại tôi, khiến tôi có chút chân tay luống cuống, chị biết, tôi không có kinh nghiệm yêu đương.”
“Tôi từng cho rằng, chỉ cần cố gắng tới gần chị, thì có thể ôm chị. Về sau tôi phát hiện, chị đối với tôi mà nói, chính là một cái ảo ảnh mong muốn không thể thành, là ngọn núi xa xôi mà tốt đẹp.”
“Cũng đúng, giống chị cô gái thành thục trí tuệ, lịch duyệt phong phú như vậy, sao có khả năng coi trọng tôi loại thằng nhóc ngoài hai mươi tuổi, đại học cũng chưa tốt nghiệp này.”
“Vừa vặn lúc này, Quan Nhã hướng tôi thổ lộ.”
Khi nói tới đây hắn tạm dừng một chút, nhìn nhìn khuôn mặt vẻ mặt phức tạp của Tiểu Viên, thấp giọng nói:
“Tôi đột nhiên phát hiện, có lẽ người thật sự thích hợp tôi, ngay tại bên người. Mà dì Tiểu Viên là ảo tưởng tốt đẹp của tôi. Có câu nói như thế nào nhỉ, cùng bạn đi đến cuối cùng, không nhất định là người mà bạn thích nhất.”