Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 1440 - Chương 1440. Gương Ma Vận Mệnh (2)

Chương 1440. Gương ma vận mệnh (2)
Chương 1440. Gương ma vận mệnh (2)

Ngân Dao quận chúa ngẫm nghĩ, nói:

“Cậu là chỉ các hoa khôi hoạt động ở giáo phường ti, thanh lâu kia?”

“A, Nhạc Sĩ ở cổ đại là hoa khôi sao, cũng đúng, các cô ấy rất am hiểu câu dẫn đàn ông.” Trương Nguyên Thanh nghe được giáo phường ti cùng thanh lâu, theo bản năng sinh ra tò mò cùng hứng thú.

“Cũng không phải câu dẫn đàn ông, niên đại đó tôi sống, số lượng Thánh Giả thưa thớt, hầu như tuyệt tích, như tôi có sư môn như vậy có thể đếm được trên đầu ngón tay. Các Nhạc Sĩ kia tuy là người tu hành, nhưng thực lực thấp, không giỏi chiến đấu, chỉ có bằng vào hát khúc, mới có thể kiếm được phú quý đầy người.” Ngân Dao quận chúa giải thích.

Trương Nguyên Thanh nhớ tới năng lực của Nhạc Sĩ cảnh giới Siêu Phàm, gật gật đầu: “Hợp lý! Đáng tiếc trong lầu xanh bây giờ không có Nhạc Sĩ, nếu không mỗi ngày câu lan nghe khúc, chẳng phải hay sao.”

Hôm sao, hắn để lại Lôi Cổ Tử Kim Chùy, Pháp Bào Âm Dương, Nhẫn Dịch Dung, Bao Tay Thú Vương, Giày Hoạt Sạn, Bao Tay Tật Phong Giả, Giày Hậu Thổ, đĩa ngọc Takama-ga-hara, chứa vào túi vải căn phòng tự mang, trịnh trọng giao cho Ngân Dao quận chúa.

Đây chính là hơn phân nửa tài sản của mình, hy vọng sau lưng cửa đá năm tháng yên tĩnh tốt đẹp, đừng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nếu không mình chỉ có thể lên sân thượng... Trong lòng Trương Nguyên Thanh nói thầm.

Tiết đầu tiên của buổi chiều là lớp luyện khí, địa điểm ở lầu các nhỏ bên hồ.

Cao hai tầng, tầng thứ nhất là phòng luyện khí, tầng thứ hai là phòng chứa đạo cụ.

Phòng luyện khí rất lớn, diện tích có thể so với nửa sân bóng, dùng xi măng, gạch xây thành mấy chục cái bệ, bên cạnh mỗi cái bệ trang bị lò, máy thổi gió, bệ rèn sắt.

Bệ do xi măng xây thành bày đầy các loại kẹp, búa, đao cụ.

Nhìn một cái, tựa như thiên đường của bọn trạch thủ công.

Giáo viên giảng dạy Mặc Bàn, mặc áo sơ mi màu trắng, quần âu màu đen, tóc chải chỉnh tề.

Có thể thấy được là giáo viên làm việc rất nghiêm túc, tâm tính rất đoan chính.

Ngũ quan thường thường không có gì lạ, mặt mày ôn hòa, một bộ hình tượng giáo sư nhã nhặn.

“Nhiệm vụ của lớp học hôm nay là luyện chế tiêu hao phẩm, Tị Thủy Châu, tài liệu là nước mắt giao nhân, nhân viên quản lý một lát nữa sẽ đưa tài liệu tới.” Mặc Bàn nói đâu vào đấy:

“Bây giờ, tôi dẫn mọi người đi lầu hai tham quan trước, bên trong trưng bày không ít đạo cụ của Bách Hoa hội.”

Còn chưa dứt lời, Hạ Hầu Ngạo Thiên hưng phấn ngắt lời:

“Tôi biết rồi, bên trong nhất định cất giấu thần khí, chỉ còn chờ nhân vật chính tới, nó liền ngoan ngoãn nhận chủ.”

Thầy Mặc Bàn trầm mặc một giây, kiên nhẫn khuyên bảo:

“Không có chuyện này, trò Hạ Hầu, bớt đọc sách không có ý nghĩa, Học Sĩ chúng ta, nên đọc sách có chiều sâu hơn.”

Ví dụ như “cơ học lượng tử”, “lý luận hố đen” những thứ này sao... Trương Nguyên Thanh âm thầm lẩm bẩm.

“Tôi thanh minh trước, đạo cụ của phòng trưng bày không thể đụng vào, tôi sẽ lần lượt giới thiệu cho mọi người. Nhớ kỹ, tuyệt đối đừng đụng vào, bằng không sẽ bị nhân viên trông coi của phòng trưng bày công kích.” Thầy Mặc Bàn lời lẽ thấm thía cảnh báo:

“Mọi người hẳn là từng học chương trình học nghề nghiệp nước ngoài, nhân viên trông coi là một con rối, con rối năng lực Kiếm Khách cùng Pháp Quan dung hợp, không thể đụng vào là quy định của phòng trưng bày, kẻ vi phạm, nên chịu trừng phạt.”

Sau khi chỉ ra lợi hại, hắn dẫn các học viên lên lầu, tới trước một cái cửa gỗ hai cánh cao 2 mét.

Bên cạnh cửa gỗ hai cánh cao lớn, một con rối chống kiếm mà đứng, khoác áo giáp kỵ sĩ đứng đó.

Nó cao 1m8, mặc trọng giáp kỵ sĩ thời Trung Cổ, trường kiếm kỵ sĩ hình chữ thập phong cách cổ xưa sắc bén.

Mặc Bàn lấy ra thẻ làm việc, đưa cho con rối kỵ sĩ.

Con rối không có sinh mệnh này cúi đầu, các khớp cổ truyền đến tiếng “rắc rắc”, trong cơ thể có tiếng bánh răng chuyển động rất khẽ.

Nó nhìn chằm chằm thẻ làm việc vài giây, lại ngẩng lên đánh giá Mặc Bàn.

Mặt nó giấu ở trong giáp sắt, chỉ lộ ra một đôi mắt được khảm ruby, bắn ra ánh sáng màu đỏ, quét Mặc Bàn.

Vài giây sau, ánh sáng đỏ thu liễm, con rối kỵ sĩ cất bước chân leng keng, đẩy ra cửa gỗ phòng trưng bày.

Mặc Bàn dẫn học viên đi vào, con rối kỵ sĩ cầm trường kiếm phong cách cổ xưa theo ở phía sau, tư thế đó, giống như ai dám động vào đạo cụ trong phòng một lần, nó liền cho bạn một kiếm.

Trong phòng trưng bày, bày từng cái tủ triển lãm thủy tinh, trong ngăn tủ gửi đạo cụ.

“Trong bốn hàng tủ triển lãm bên trái đều là đạo cụ phẩm chất Siêu Phàm, hai dãy tủ triển lãm bên phải là phẩm chất Thánh Giả, dãy kia ở giữa là đạo cụ phẩm chất Chúa Tể, tổng cộng 42 món.” Thầy Mặc Bàn giảng giải:

“Nơi này là một trong những kho hàng gửi đạo cụ của tổng bộ Bách Hoa hội, tôi phải nhắc nhở các vị một câu, tuyệt đối đừng có tâm tư xiêu vẹo, trước kia có học viên ban đêm lẻn vào phòng trưng bày, ý đồ trộm đạo cụ, nhưng bị kỵ sĩ chém giết.

Hết chương 1440.
*Mẹo: Vuốt sang trái hoặc phải để nhảy chương nhanh hơn!
Bình Luận (0)
Comment